Chơi cu dù ở mức độ nào thì cuối cùng cũng phải ngồi nhà mà thưởng thức giọng của nó sau bao nhiêu ngày chăm sóc. Chơi mà không thấy phong lưu, thấy được cái hay, phân biệt được các giọng khác nhau của con cu, cảm nhận được, giải tỏa được các bức bối để ta thư thái hơn, yêu ruộng đồng, quê hương hơn thì có nghĩa lý gì. Nếu không có duyên với các giọng của cu gáy mà chỉ thấy cu gáy lên, sập bẫy tóm được 1 em như ta khi bắt được một con chuột, câu được một con cá, con ếch ... Để thỏa mãn bản năng săn bắt thú hoang thì có gì gọi là chơi nữa. Nếu đã giền tiếng cu rồi thì không phải e ngại ai đó chê cười.