_Ai cũng có một miền quê để yêu , để nhớ . Một miền chôn rau cắn rốn để mà
thương , để mà tự hào . Miền quê đó gọi là quê hương .
Khó có thể định nghĩa được 2 từ ngữ ấy . Nếu tách ra , chúng sẽ chẳng
mang trong mình được ý nghĩa vẹn toàn ,thân thiết và sâu sắc đến thế .
Cũng như cuộc đời mỗi con người , không thể thiếu quá khứ và hiện tại ;
hôm nay và ngày mai ..
"Quê hương "_ nơi mà mỗi chúng ta dù đi xa . hay dù đang ở lại vẫn luôn ấp ủ
nó ở một góc trái tim mình , thiêng liêng và cao quý !
Tôi sống ở một vùng quê nghèo , cách xa thành thị ,cách xa sự nhộn nhịp ,
tấp nập của cuộc sống phồn vinh ấy . Quê tôi - Đức Linh _Bình Thuận - Vùng đất với
những bãi ngô xanh rì đang ngày ra hoa , với những cánh đồng lúa bát ngát
mênh mông vẫn còn vương mùi hương sữa của lúa đang vào mùa gặt
Và xa thêm chút nữa , đó là thác reo và thác mai đang chảy hiền hòa , lững
lờ giữa bầu trời xanh dịu .
_Quê hương là nơi mà tôi có thể trút bầu tâm sự . Những nổi lòng dấu kín trông sâu thẳm
trái tim , tưởng chừng như không thể nói ra .Thế mà tôi có thể dể dàng bộc lộ ra với các bạn..
Những ji bạn độc được trong bài viết này của tôi, chỉ là một phần nho nhỏ trong trái tim tôi đối với
quê hương mà tôi mang nó ra chia sẽ với các bạn, và củng như thế tôi chỉ viết những ji sâu sắc
nhất trong tôi ... Những ji nếu xa thì sẽ nhớ nhất, nếu gần sẽ thấy thân thuột nhất... đơn giản
là như thế...