Chương trình từ thiện: Ấm áp vùng cao Hà Giang
Giải cu gáy đấu lần thứ nhất mừng SN diễn đàn 5 tuổi thành công tốt đẹp
Phóng sự: Nghệ nhân dân gian Trần Lữ
Diễn đàn Cu gáy Việt Nam trên facebook

Tác giảChủ đề: Truyện Không Đọc Lúc Nữa Đêm  (Đọc 2524 lần)

0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.

nguyenhai

  • Sr. Member
  • ****
  • Bài viết: 168
  • Thanks 8
  • nguyenhai
    • Xem hồ sơ cá nhân
Truyện Không Đọc Lúc Nữa Đêm
« vào lúc: 12/10/2011 11:01:13AM »
Hôm Nay Hải Xin Gửi Tới Anh Em Vài Câu Chuyện Ma, Những Chuyện Ma Sau Đây Đc Hải Sưu Tầm Từ Nhiều Nguồn
Anh Em Đọc " CHÉM" Nhẹ Tay Nha..... _calm_ _calm_ _calm_
                                                        Phần 1 : Con Ma Nhà Họ Hứa
Sự thật liên quan đến những câu chuyện tâm linh dạng truyền miệng về hồn ma nhà họ Hứa đã kéo dài hơn nửa thế kỷ qua tại Sài Gòn và một phần chân dung ông vua bất động sản Hứa Bổn Hòa.

Người ta vẫn tin rằng, vào những đêm mưa gió sụt sùi hay khi trời đất âm u, cái thời tiết mà ông bà ngày xưa vẫn quen miệng gọi là “Trời hư quỷ lộng, đất động chó tru” thì phía trên lầu của căn nhà 2 tầng đang bỏ hoang trên đường Phó Đức Chính, Q1, TP.HCM (nằm liền kề Bảo tàng Mỹ thuật TP.HCM) lại xuất hiện cái bóng trắng mang dáng dấp của một người con gái.

Thi thoảng những bác tài Honda ôm đậu chờ khách, cô bán cà phê cóc vẫn nghe tiếng bước chân lên cầu thang hoặc tiếng hát ri rỉ từ căn nhà hoang ấy vọng ra… Ngoài phố, ánh đèn đường vàng vọt hắt bóng vào phía bên trong căn nhà tuyệt nhiên chỉ có một màu tối đen.
Giai thoại về cái chết và hồn ma nhà họ Hứa

Ba tòa nhà liền kề nhau theo vòng cánh cung từ ngã ba Nguyễn Thái Bình kéo dài đến Phó Đức Chính xa xưa cùng có chung một chủ, ông vua bất động sản của Việt Nam thời Pháp thuộc – Hứa Bổn Hòa. Tài liệu còn lưu trữ cho thấy ba căn biệt thự kiểu Pháp nằm liền kề nhau chỉ là một phần rất nhỏ trong hơn 20 nghìn căn nhà mà vua bất động sản Hứa Bổn Hòa sở hữu thời bấy giờ.

Người dân từ Sài Gòn quen miệng gọi Hứa Bổn Hòa là chú Hỏa. Gọi riết thành quen, lâu dần thành đường chú Hỏa, phố chú Hỏa, ngã ba chú Hỏa. Tất nhiên không có con đường hoặc khu phố nào được đặt tên như vậy. Tất cả chỉ là do quen miệng gọi mà nên.
Giai thoại liên quan đến “hồn ma nhà họ Hứa”, tức người con gái út chết vì bệnh phong của Hứa Bổn Hòa như sau:

Lời kể thứ nhất: “Đêm đó vào ca trực của mình, tôi phát hiện trên căn phòng nằm ở tầng 2 của tòa nhà mà mình đang bảo vệ vẫn chưa đóng cửa sổ và đèn đang mở. Không nghĩ ngợi gì nhiều, tôi lập tức leo lên cầu thang tiến về căn phòng ấy để đóng cửa sổ và tắt đèn. Nhưng khi vừa đặt chân lên cầu thang, tôi rùng mình vì thoáng thấy bóng ai đó đang đứng trên lầu và nhìn xuống, rọi đèn pin lên phía trên thì không thấy gì.

Lấy hết can đảm tôi bước dần lên từng bậc cầu thang và đột nhiên nghe có bước chân ai đang đi theo sau mình. Khi đến căn phòng, tôi sởn cả gai ốc vì ánh mắt ai đó đang nhìn xoáy sau gáy. Tôi với tay định đóng cửa sổ, thì bất ngờ con mèo đen ở đâu đó phóng ào qua của sổ và đứng nhìn tôi chằm chằm… Từ đó, không ai đủ can đảm để bước lên lầu vào buổi tối”.

Lời kể thứ hai: “Tôi là nhân viên của tòa nhà nằm cạnh ngôi nhà mà con gái chú Hỏa từng sinh sống. Trưa, tôi vẫn có thói quen nằm đọc sách trong phòng vắng tại tòa nhà mình đang làm việc. Một lần tôi ngờ ngợ thấy có một người con gái đứng ngay đầu giường chỉ vào tôi và chỉ ra phía cửa phòng như muốn nói đuổi tôi đi. Tôi không nhớ rõ mặt của cô gái đó”.

Lời kể thứ ba: “Chạng vạng chiều, khi chúng tôi chuẩn bị giao ca trực thì nghe tiếng báo cháy của thiết bị báo động. Phía phát ra tiếng còi báo cháy là từ căn phòng có đặt linh vị của chú Hỏa. Theo trí nhớ của tôi hầu như không ai thắp hương cho chú Hỏa. Chính vì vậy việc tiếng còi báo cháy xuất phát từ căn phòng đó là điều rất bất thường. Khi chúng tôi chạy đến cửa phòng thì tiếng còi báo cháy bỗng dưng im bặt. Mọi người đều thấy khói nhang bảng lảng trong phòng, vẫn ngửi được mùi thơm, nhưng trên bàn thờ chú Hỏa vẫn lạnh tanh”.
Khi tin đồn thành phim “Con ma nhà họ Hứa”

Đầu tiên là những thông tin lưu truyền trên mạng Internet. Tiếp đến là lời kể của những người đang làm việc và sinh sống gần khu nhà xưa kia là nhà của chú Hỏa đã kích thích tôi ghê gớm. Vốn dĩ tôi không tin nhiều và chuyện tâm linh, nên cứ cố đi tìm một lời giải hợp lý nhất cho những câu chuyện đầy tính ma mị này.

Tài liệu tôi tìm được là cuốn sách được in tại hải ngoại của nhà văn Phạm Phong Dinh, một cuốn sách kể chuyện kinh dị có tựa đề “Ngôi cổ mộ nhà họ Hứa”. Nội dung sách tập trung nhắc lại những chuyện thần bí quanh cái chết của cô con gái út mà ông vua bất động sản Hứa Bổn Hòa nhất mực yêu thương.

Đây có thể được coi là tài liệu duy nhất được thể hiện bằng văn bản liên quan đến ngôi nhà này. Tiếc thay nội dung của một tác phẩm văn học và nội dung của một bài báo là hai chuyện hoàn toàn khác nhau. Thế nên, đầu mối duy nhất mà tôi lần theo là lời kể của một người khá am tường về Sài Gòn, đặc biệt là Sài Gòn trước năm 1975. Hiện tại, ông là nhà văn và là nhà biên kịch rất nổi tiếng (tác giả kịch bản phim “Kiều nữ và đại gia”), luôn được giới sản xuất phim săn đón.

Nhà văn này lý giải, sở dĩ những tin đồn về hồn ma của cô con gái út Hứa Bổn Hòa vẫn còn sống được đến bây giờ là bởi bộ phim “Con ma nhà họ Hứa” do hãng phim Dạ Lý Hương sản xuất được chỉ đạo bởi đạo diễn Lê Mộng Hoàng đã tạo nên một cơn sốt vé khủng khiếp tại Sài Gòn vào những năm trước 1975.

Chính hiệu ứng cinema này đã khiến cho đám đông không biết đâu là “phim thật”, không biết đâu là “ma giả”. Mà những gì liên quan đến chuyện… truyền miệng thì lại cũng khó kiểm định về tính chính xác của nó hơn. Thêm vào đó, đột nhiên căn nhà giữa nơi cô gái út của Hứa Bổn Hòa lại bị bỏ hoang một cách kỳ lạ trong khi hai căn nhà kề bên nó lại được trưng dụng làm các công trình khác nhau.

Thứ đến, khoảng sân trước của ngôi nhà khá rộng với nhiều cây cối âm u. Một ngôi nhà vừa to lớn, vừa cũ kỹ lại vừa không có người ở, phía trước là cây cối rậm rạp, thật dễ gây cảm giác liêu trai. Mà không khí liêu trai thì không thể thiếu đi những câu chuyện vừa giật gân vừa lạ lẫm để tô đậm cho sự huyễn hoặc đó.

“Bởi theo hiểu biết của tôi, ngoài chuyện trấn yểm để làm thần giữ của trong nhà vốn dĩ được các đại gia người Hoa thường sử dụng, thì hầu như là khi người thân mình nằm xuống, người Hoa sẽ làm mọi cách để họ không còn “quyến luyến” với người còn sống. Và cô con gái út là người mà Hứa Bổn Hòa yêu thương nhất thì không lẽ gì vua bất động sản này lại để cho con gái mình cứ vất vưởng mãi ở trong căn nhà ấy”, nhà văn này nói.

Tôi đưa tài liệu mình tìm được cho nhà văn xem. Tài liệu này thể hiện khi cô con gái út mất vì bệnh phong, do quá thương yêu con nên Hứa Bổn Hòa đã không cho khâm liệm mà mang thi thể của cô con gái này đặt vào quan tài bằng đá phía trên được đậy kính trong suốt. Ông cho người đặt quan tài này ngay giữa phòng của con gái như cách để tự lừa dối mình rằng cô con gái út mà ông rất yêu thương vẫn còn sống.

Nhà văn không tin vào giả thuyết này lắm, bởi theo ông, Hứa Bổn Hòa là một người cực kỳ thông minh, nhìn xa trông rộng. Đơn giản nhất ông có thể bước một bước dài từ kẻ bần hàn lên ngôi đế vương thì cần thiết phải có một thần kinh thép, tâm vững như núi. Thế nên làm gì có chuyện ông vì bi thương mà điên rồ đến mức độ đặt thi hài con gái ở mãi trong căn phòng đó.

Và ông kể theo cách của mình: Khi phát hiện ra mình bị mắc chứng phong cùi, người con gái út của Hứa Bổn Hòa rất hoảng loạn. Vốn dĩ được cưng từ trong trứng cưng ra, nhà lại có nhiều kẻ hầu người hạ nên cô con gái út trút hết những u uất trong người mình lên tôi tớ. Cô gào thét, chửi bới từ sáng sớm đến đêm thâu. Cho đến khi bệnh phong làm cô trở nên dị dạng trong hình hài bị lở loét, thì cơn bấn loạn trong người cô gái này càng lên cao hơn bao giờ hết.

Để ngăn chặn những cơn cuồng loạn của con gái, Hứa Bổn Hòa đã cho người dùng gỗ bao quanh căn phòng của cô con gái út lại, chỉ chừa một khoảng hở nhỏ đủ để người hầu đưa cơm và nước uống phục vụ mỗi ngày. Bị nhốt, bị bệnh, tâm trí của cô gái cực kỳ bất thường, cô có thể la hét, chửi rủa, cười nói, khóc lóc bất kể ngày đêm.

Điều này, càng khiến những tin đồn về chuyện nhà chú Hỏa có ma có điều kiện để lan rộng.
  Phần 2 : ĐÁM MA GIẢ VÀ NỖI TUYỆT VỌNG CỦA NGƯỜI CHA , Xem Phần 2 Sẽ Rỏ........ _b_ _b_ _b_
« Sửa lần cuối: 15/10/2011 09:17:44AM gửi bởi nguyenhai »
“Để ta say quên cuộc tình dối trá, để ta say quên dòng đời phũ phàng, để ta say quên lòng người đen trắng, để ta say quên đi cả chính ta…”.

nguyenhai

  • Sr. Member
  • ****
  • Bài viết: 168
  • Thanks 8
  • nguyenhai
    • Xem hồ sơ cá nhân
Truyện Không Đọc Lúc Nữa Đêm
« Trả lời #1 vào lúc: 12/10/2011 02:00:31PM »
Phần 2:Đám Ma Giã Và Nỗi Tuyệt Vọng Của Người Cha Yêu Con
[/color]
Trên thực tế, giả thuyết hợp lý nhất về “hồn ma nhà họ Hứa” chính là chuyện khi phát hiện ra con gái út bị bệnh phong. Hứa Bổn Hòa đã làm đủ mọi cách để cứu chữa cho con gái nhưng vô vọng. Ông từng huy động hàng chục đội quân về khu U Minh – Cà Mau để tìm ngọc ong, một loại linh dược của trời đất với hy vọng thứ thần dược thiên nhiên này khi hòa với vàng sẽ làm chậm lại mức độ phát bệnh của con mình. Nhưng tất cả chỉ là giải pháp tình thế.

Việc cô con gái út cứ chửi rủa bất kỳ ai vào bất kỳ thời điểm nào đã khiến Hứa Bổn Hòa bận tâm. Sau nhiều đêm suy nghĩ, ông quyết định cho người mang con mình về căn nhà ở Lái Thiêu (nay thuộc Bình Dương) để tiện bề chăm sóc. Trước khi thực hiện kế hoạch này, Hứa Bổn Hòa đã tổ chức một đám ma cho con gái rất hoành tráng nhằm đánh lừa dư luận.

Đây là đám ma lớn và ầm ĩ nhất Gia Định thời điểm ấy và hầu như tất cả những người đang sinh sống tại Sài Gòn – Gia Định đều thương tiếc cô con gái út của Hứa Bổn Hòa không may chết sớm. Chỉ một số ít người biết rằng cô gái này mất bởi di chứng của căn bệnh phong nhiều năm sau khi tổ chức đám ma.
“Con ma nhà họ Hứa” là phim kinh dị 90 phút do đạo diễn Lê Hoàng Hoa thực hiện trên kịch bản của Nguyễn Phương, hãng Dạ Lý Hương sản xuất, với các diễn viên: Bạch Tuyết, Dũng Thanh Lâm, Tư Rọm, bà Năm Sa Đéc, Ba Vân, Năm Châu, Tâm Phan, Khả Năng, Thanh Việt, Minh Ngọc, Tùng Lâm, bé Thy Mai…

Phim là câu chuyện kể về đứa con gái của chú Hỏa. Con gái này bị bệnh phong, lở loét khắp người. Vì con gái bị bệnh như vậy, nên chú Hỏa cho con gái sống cách ly trong phòng kín, hằng ngày cho quản gia đem đồ ăn, áo quần đến chăm sóc. Lúc đầu, người quản gia không thắc mắc gì cho lắm (đối với người Hoa, quản gia là người rất trung thành, chủ biểu gì làm nấy).

Nhưng sau đó một thời gian, ông ta mới thắc mắc không hiểu vì sao cô con gái bị bệnh đến bây giờ vẫn còn sống (theo như y học thì những bệnh như vậy không sống được lâu) và mỗi ngày ông vẫn phải đem cơm, quần áo đến phòng rồi lấy đi những bộ quần áo dính đầy máu. Người quản gia quyết định thực hiện cuộc điều tra tìm hiểu sự thật…
Người Cha Giàu Có Và Cô Con Gái Út
Sau khi những lời đồn thổi về “Hồn ma nhà họ Hứa” phát triển thành chuyện… truyền miệng, thì những giai thoại về khu an táng của Hứa Bổn Hòa xuất hiện.
Nhấc chân một cái là thoáng chốc, Hứa Bổn Hòa hiện thân thành ông vua không ngai trong ngành bất động sản tại Sài Gòn- Gia Định đầu thế kỷ 20. Hứa Bổn Hòa có cách làm ăn mà mãi đến những năm gần đây, giới đầu tư bất động sản mới nghĩ ra, chính là… mua đất theo dạng đón đầu quy hoạch. Mấy ai biết, hơn 100 năm trước, Hứa Bổn Hòa đã sở hữu hơn 20 nghìn căn nhà và đó chỉ là khối lượng tài sản nổi. Còn khối lượng tài sản chìm của ông thì không ai có thể tính nổi. Chỉ bấy nhiêu đó, đủ thấy cái tầm của Hứa Bổn Hòa lớn đến mức nào (!).
Hứa Bổn Hòa là người được xếp thứ tư trong câu vè nổi tiếng của miền Nam thời Pháp thuộc: “Nhất Sỹ - Nhì Phương - Tam Xưởng - Tứ Hỏa” (Tức Huyện Sỹ Lê Phát Đạt – Bá hộ Lý Tường Quan và chú Hỏa Hứa Bổn Hòa (Hui Bon Hoa)). Mặc dầu chỉ xếp thứ tư trong “tứ đại quan gia”, nhưng về mức độ gia sản thì chưa biết ai có thể qua mặt được Hứa Bổn Hòa hay không. Và trong “Tứ đại quan gia” này, Hứa Bổn Hòa là người để lại nhiều giai thoại xung quanh cuộc đời và sự nghiệp… kiếm tiền của mình.
Hứa Bổn Hòa gốc là người Minh Hương. Xuất phát điểm của ông vua bất động sản Hứa Bổn Hòa cực thấp. Ông làm nghề thu mua phế liệu (hay còn gọi là buôn bán ve chai) thời khốn khó. Chắt chiu được ít vốn, ông mở đại lý thu gom phế liệu để kiếm lời từ những người buôn bán nhỏ.
Cơ hội đến với Hứa Bổn Hòa khi ông thắng thầu trong phi vụ mua hơn 20 nghìn cái máy truyền tin của quân đội Pháp. Trên thực tế, đây là một trong những giai thoại về sự giàu có nhanh chóng của Hứa Bổn Hòa, kiểu như ông nhặt được hàng chục kí vàng khi đi tìm phế liệu, hay chuyện hùn vốn mở sòng bạc và tiệm đồ với người Pháp, rồi được chia của cải ở Nam Kỳ lục tỉnh…

Một lần, Hứa Bổn Hòa nhận được lời mới tham gia phiên đấu giá hàng vạn cái máy truyền tin của quân đội Pháp cùng 10 đại lý buôn bán phế liệu khác. Khi viên thượng sĩ người Pháp đặt vấn đề muốn thanh lý toàn bộ số máy truyền tin trên, các chủ phế liệu chỉ mỉm cười, trừ Hứa Bổn Hòa. Bởi vào thời điểm đó, máy truyền tin đối với nhiều người hoàn toàn không có giá trị về mặt… tái sản xuất. Nhưng, Hứa Bổn Hòa lại nghĩ khác
Lời đồn trong giới thương nhân người Hoa cho biết, trước khi tham gia phiên đấu này, Hứa Bổn Hòa từng thành công khi phân kim và tìm thấy vàng từ một chiếc máy truyền tin bị hỏng. Vì vậy, ông nhanh chóng nắm cơ hội dành riêng cho mình từ cuộc đấu giá mà sản phẩm được mang ra “sàn” lại bị chối bỏ này. Vận dụng tất cả các mối quan hệ, Hứa Bổn Hòa đã vay mượn và cầm cố tài sản với số tiền đủ để mua lại toàn bộ số máy truyền tin của quân đội Pháp. Sau khi phân kim, ông thu được một lượng lớn vàng.
Có số vốn mạnh trong tay, Hứa Bổn Hòa nhanh chóng rời bỏ ngành phế liệu mà tập trung vốn vào kinh doanh bất động sản. Đây là một trong những quyết định táo bạo của Hứa Bổn Hòa. Quyết định này đã mang lại vị trí vương giả cho ông về sau.......
« Sửa lần cuối: 15/10/2011 09:20:07AM gửi bởi nguyenhai »
“Để ta say quên cuộc tình dối trá, để ta say quên dòng đời phũ phàng, để ta say quên lòng người đen trắng, để ta say quên đi cả chính ta…”.

nguyenhai

  • Sr. Member
  • ****
  • Bài viết: 168
  • Thanks 8
  • nguyenhai
    • Xem hồ sơ cá nhân
Truyện Không Đọc Lúc Nữa Đêm
« Trả lời #2 vào lúc: 12/10/2011 06:00:06PM »
Sự Thật Ngôi Nhà Ma Qua Lời Kể Của Người Trong Cuộc
[/b][/color]
Một cô gái từng làm việc tại Bảo Tàng Mỹ Thuật ( ngôi nhà Chúa Hảo) kể lại với nickname la chimboica
Bữa nay chimboica mới lò mò đọc được bài viết này, xin mạn phép kể thêm chút chút.
Chimboica từng làm việc 5 năm tại tòa nhà chú Hỏa, là nhân viên của Bảo tàng Mỹ thuật. Đúng ra, thì nhà chú Hỏa là số 97 Phó Đức Chính, Quận I. Nhưng sau 1975, nhà nước tiếp quản, rồi phân ra làm 2, số 97 là cơ quan của Trung tâm Thông tin Triển lãm, còn số 97A là Bảo tàng Mỹ thuật.
Chimboica làm việc ở số 97A, cũng có một số điều được biết - nghe kể lại và tận mắt thấy:
- Tất cả các cửa chính, cửa sổ trong tòa nhà đều được thiết kế không đối diện nhau, và kích thước của từng cửa sổ và cửa lớn đều không giống nhau.
- Ngay tại phòng làm việc của chimboica ( phòng Hành chánh) thì đặc biệt là vào giờ nghỉ trưa, chỉ có mỗi mình chimboica ( người Hoa) và một chị kế toán ( ăn chay trường ) ngủ trưa được tại phòng, bởi vì ngủ rất ngon, máy lạnh mà  , nói vậy cho vui thôi, chứ còn các chị khác thì hễ nằm xuống là bị bóng đè, đặc biệt có chị còn thấy mấy đứa trẻ để tóc kiểu ba vá nói tiếng Hoa giật tóc, không thể nào nằm yên được.
- Tại tầng 1,2 là các phòng triển lãm tranh, đặc biệt các nhân viên thuyết minh tranh ở đây cũng không bao giờ dám ở một mình, họ cảm thấy rất sợ và ớn lạnh như có ai ở phía sau.
- Tất cả những người từng làm việc tại cơ quan này thì chỉ trở nên phát tài sau khi rời khỏi nơi này ( còn các sếp tham nhũng thì không nói rồi, nhân viên làm gì kiếm được khoản nào). Điều này mình nghe được từ 01 chị thủ quỹ, cũng không tin lắm, sau này mình bỏ việc ra ngoài kinh doanh thì thấy rất đúng với bản thân mình.
- Khi Tổng thống Bill Clinton sang Việt Nam, chính Lãnh sự quán Mỹ đã chọn tòa nhà này để tổng thống tiếp các quan chức thành phố, bởi vì một điểm đặc biệt là sân sau của tòa nhà rất kín, được bao bọc bởi kiến trúc phía trên, từ phía ngoài không thể nào nả đạn được. Lúc này, chimboica vẫn còn đang làm ở đây cho nên biết rất rõ.
- Các nữ nhân viên vào làm ở đây nếu đã có gia đình rồi thì không sao, còn không thì sẽ bị ế dài dài, nếu có lập gia đình cũng là rổ rá cạp nhau hoặc sứt đôi gãy gánh. Nếu không tin, có thể tìm hiểu, hiện tại các nữ thuyết minh tranh trên lầu đang ế dài, người nhỏ nhất cũng trên 30, còn lớn thì gần 50 rồi, cũng không quá tệ nhưng không hiểu tại sao?
- Còn các nam nhân viên kể các sếp nam thì chẳng có mặt nào đáng bậc quân tử : tính đàn bà, chi li, lấy vợ thì vợ đã có 2 con rồi mà cũng không biết, hoặc bỏ vợ.
- Sau 5 năm làm ở đây, thấy chẳng thể nào ngóc cái đầu lên, chimboica nghỉ ngang ra ngoài làm kinh doanh và sống cũng tạm, chắc là nhờ trời thương.
- Hiện nay, sếp toàn quyền Bảo tàng này là nữ, cũng không có con cái gì hết, lại đau ốm liên miên.
- Cho đến giờ, toàn bộ những người làm cùng thời với chimboica cũng nghỉ gần hết, nhưng tính ra chỉ có chimboica và chị kế toán ăn chay trường là sống an ổn, thanh nhàn, còn tất cả thì đau bệnh suốt, chật vật vô cùng, điều này cũng chẳng biết tại sao?
Chimboica viết bài này không có ý gì hết, chỉ muốn nói lên những điều sữ thật đã được biết, được thấy, và khuyên nếu bạn nào có con em dự tính vào làm việc ở đây thì nên cân nhắc, bởi phong thủy của tòa nhà này rất mạnh, nó không chỉ ảnh hưởng tới những người làm việc tại tòa nhà này, mà còn ảnh hưởng tới những người đang thuê mướn mặt bằng ở đây ( gallery Không Gian Xanh: người con trai của chủ nhân này lấy vợ 3 tháng rồi chia tay, Nhật Lệ: cô chủ nhỏ này là một người rất đẹp nhưng chuyện tình cảm thì chẳng êm ấm chút nào, Lạc Hồng: nữ chủ nhân này cũng sống cảnh Mom Single, ....)
Một bữa đẹp trời nào đó, mời quý vị quá bộ đến nơi này để xem tranh, hy vọng sẽ phần nào thỏa mãn kiến thức về phong thủy.
Hôm nào đẹp trời mời bạn ghé qua chỗ này thưởng lãm các tác phẩm nghệ thuật, tiện thể ngắm nghía các cô thuyết minh tranh trên lầu : Ms Nguyệt, Ms Nhiên, Ms Thúy, Ms Mai... vẫn còn độc thân mặc dù họ khá xinh xắn, dịu dàng. Đặc biệt, cô Mai, khi vào làm tại đây đang là sinh viên năm thứ 1, sau 3 năm thì ba mẹ Mai lần lượt qua đời dù họ còn khá trẻ, bây giờ Mai vừa đi làm vừa may đồ thêm mới để sống và nuôi cậu em trai.
- Nhà chú Hỏa chính xác là khối nhà được bao bọc bởi 4 con đường : Phó Đức Chính - Nguyễn Thái Bình - Calmet - Lê Thị Hồng Gấm. Các căn nhà nằm trên 04 con đường này ( đối diện nhà chú Hỏa) chỉ có thể buôn bán và làm ăn nhỏ nhỏ, trung bình, khó có thể phất lên được, nếu làm lớn chắc chắn sẽ sập tiệm ngay. Để ý kỹ, chúng ta thấy chỉ có quán ăn nhỏ, buôn bán đồ lặt vặt, giày dép.
- Eximbank cũng thuộc nhà chú Hỏa, từng một thời điêu đứng, sau đó nghe nói phải mời thầy từ Hồng Kông sang.
- Khi chimboica vào đây làm thì đang mang thai baby 2 tháng, sinh bé xong 3 năm sau rời chỗ này, còn mấy anh chị ở đây nghỉ việc là do đến tuổi hưu, tinh giảm biên chế và thanh trừng của sếp mới.
- Sếp nam ở đây có sếp Hòang ( trên lầu chỗ trưng bày tranh) là người khó chịu có tiếng, ly hôn và nuôi con. Sếp Thắng thì cũng cũng ly hôn rồi kết hôn. Anh Sơn ở bảo vệ thì yêu và lấy 01 cô phụ bếp đã có 02 con, rồi lại ôm con nuôi một mình, chị của anh này là Xuân cũng có đường tình duyên vất vả.
- Còn nữa, cô Hảo bán cà phê ở đây, cô Chi cháu cô Hảo, cô Nga phòng tranh Không Gian Xanh, cô Lạ Chồng ( phòng tranh Lạc Hồng - ơ đây gọi thế  ), cô Lệ phòng tranh Nhật Lệ, ....
- Sau thời gian sếp mới về, có nhiều chuyện ra đi của nhân viên cũ, nhưng thông tin chimboica biết được thì hình như các cô gái vào đây làm thời gian sau đều trở thành cổ vật, mặc dù họ rất duyên dáng, dịu dàng, có học vấn khá.
Nhờ bị sếp đì cho nên chimboica tạm biệt nơi này, ra ngòai kinh doanh và mua được nhà, dọn ra ở riêng, kết thúc 10 năm làm dâu. Phải nói rằng chimboica vẫn mang ơn ông sếp đó vô cùng, nếu ông ấy không đì thì chắc bây giờ chimboica cũng tanh tành.
Còn chuyện thực hư của phong thủy ở tòa nhà này, chimboica đành chờ lời giảng giải của các cao nhân trong diễn đàn, nghe nói rằng phải 100 năm sau mới hóa giải được.
Riêng mộ chú Hỏa, chimboica thường lên chỗ này để thăm mộ cha của mình, nghĩa trang này của người Hoa, rất sạch sẽ, quy củ, mộ được chôn theo từng hàng, có số hẳn hoi. Khi còn sống, cha chim bói cá khẳng định rằng không ai có thể biết được chú Hỏa chôn ở đâu. Các con cháu của chú Hỏa hiện nay đều rất thành đạt, họ về Việt nam nhưng không có ý đòi lại những tài sản của chú Hỏa, có điều họ than phiền về chuyện sân sau của Bảo tàng mỹ thuật được làm sân cầu lông, điều này làm mất đi vẻ đẹp của tòa nhà. May mắn là chimboica không biết đánh cầu lồng, mà sếp thì rất mê môn này, vì thế chimboica bị đì hòai là vậy.
TIẾP THEO NHỮNG NGÔI NHÀ MA  ( NGÔI NHÀ SỐ 300 KIM MÃ - HÀ NỘI )
« Sửa lần cuối: 15/10/2011 09:22:55AM gửi bởi nguyenhai »
“Để ta say quên cuộc tình dối trá, để ta say quên dòng đời phũ phàng, để ta say quên lòng người đen trắng, để ta say quên đi cả chính ta…”.

nguyenhai

  • Sr. Member
  • ****
  • Bài viết: 168
  • Thanks 8
  • nguyenhai
    • Xem hồ sơ cá nhân
Re: Truyện Không Đọc Lúc Nữa Đêm
« Trả lời #3 vào lúc: 13/10/2011 10:20:27AM »
Ngôi Nhà Số 300 Kim Mã - Hà Nội[/b]
[/color]
Sau một loạt "ngôi nhà ma" ở Đà Lạt, Vũng Tàu... với những lời đồn thổi, giờ giữa Thủ đô cũng có... "ngôi nhà ma" với hàng trăm câu chuyện bí ẩn và rùng rợn? Thế kỷ XXI vẫn có ma và đằng sau những lời đồn thổi là gì?
Những câu hỏi khiến tôi có hứng thú tìm hiểu thêm những thông tin, những câu chuyện được thêu dệt xung quanh toà nhà số 300 phố Kim Mã. Hằng ngày vẫn đi qua con đường này, nhưng có một lần, bà chị họ chợt chỉ tay vào toà nhà và nói: "Mọi người bảo đây là ngôi nhà ma đấy, trước nay chẳng có ai ở được, cứ bỏ hoang như vậy mấy chục năm nay rồi...". Trước mặt nhiều người, như thường lê, tôi gạt đi để phản đối, nhưng trong lòng, câu nói ấy cứ khiến trí tò mò của tôi sôi lên sùng sục và định bụng tìm rõ thực hư xem sao...
Những thông tin đầu tiên và duy nhất mà tôi tìm thấy về toà nhà số 300 đường Kim Mã hầu như chỉ có những lời rỉ tai nhau trên mạng. Chúng được lập hẳn thành một mục riêng với hàng ngàn lượt người đọc và hàng trăm lời bình luận, bàn tán. Mỗi người lại "cống hiến" một câu chuyện khác nhau về toà nhà này khiến tim người đọc cứ đập thình thịch và chuyển hết từ bất ngờ này sang bất ngờ khác.

Mở đầu là một câu gợi mở: "Mình mới được nghe đứa bạn kể vể số nhà 300 phố Kim Mã, không ai có thể ở trong nhà đó. Các công ty trong và ngoài nước đã thuê để làm văn phòng ở đó cũng không thể ở được. Hiện tại đang bỏ hoang, nếu ai biết cho thêm ít thông tin nhé".
Ngay lập tức bên dưới là một dãy dài những lời bình luận ngày càng gợi trí tò mò. "Mình thì lại được nghe ngôi nhà đó trước cũng được mấy công ty thuê làm văn phòng. Nhưng không hiểu sao cứ sáng đến mở cửa là thấy bàn ghế bị xếp chổng ngược lên trời, kể cả những cái bàn họp rất to. Rồi tối đến bên trong có những tiếng động rất lạ. Nghe nói rằng ngày xưa có một ông người nước ngoài chết tại đây, ban ngày không sao, nhưng cứ đến đêm là bóng ma ông lại về, chạy đi chạy lại dựng hết bàn ghế lên. Ngày nào cũng bị như vậy nên các công ty sợ quá, chả ai dám thuê nữa".
Có thành viên lôi cả nơi mình sống ra để củng cố cho câu chuyện: "Nhà em gần nhà 300 Kim Mã nên tập hợp một số tin đồn nghe được từ cha mẹ và bạn bè xung quanh: Một là ngày xưa đó là cái bệnh viện mà ai đến đó sinh nở đều... chết cả nên nhà bỏ hoang không ai dám thuê. Tiếp nữa là cũng có chuyện cái ghế tự di chuyển. Đặt ở giữa sân thì sáng ra nó tự động chuyển vào trong mái hiên, thấy nói chiếc ghế đó ngày xưa ông Tây... hay ngồi ngắm cảnh. Và cả vài chuyện liên quan đến chiếc xích đu ở căn nhà đó. Nhưng tôi không dám đến hỏi bảo vệ vì sợ nhỡ có ma thật, ma mà nghe thấy mình hỏi chuyện thì chết."

Nick hanhnga98 lấy cả người quen ra cho thêm phần tin cậy: "Tin mới nhận đây, ở cơ quan của tôi có bác bảo vệ, sau khi nghe tớ kể lể, trình bày, hóa ra bác ấy có quen một người bạn trước cũng làm bảo vệ ở số nhà 300 Kim Mã đó, bác kia kể là khi ngủ lại qua đêm ở đó, bác thường nằm mơ thấy có người đuổi bác ý ra khỏi nhà và dựng giường lên, lúc đầu nghĩ là bình thường, nhưng giấc mơ đó cứ lặp đi lặp lại khoảng một tuần khiến bác ấy sợ, cuối cùng phải bỏ việc!".

"Tôi về phố Kim Mã đã 3 năm nay, tôi hỏi bác tôi là người ở đó từ rất lâu thì thấy bác tôi kể rằng: Ngày xưa khu đất đó là bãi tha ma quy tập mộ của người Tàu, tại khu đất đó có một cái miếu, một cây muỗm cổ thụ phải mấy người ôm gốc, một cây bàng. Bungary đã mua để xây đại sứ quán, nhưng không hiểu tại sao xây xong họ không đến làm việc và bỏ hoang từ thập niên bảy mươi.

Hiện giờ vẫn có bảo vệ trông coi và luôn luôn có 2 người ngủ trong cái phòng tầng một phía bên tay phải, mình cũng chưa bao giờ dám sang hỏi 2 người bảo vệ đó về thực hư như thế nào", - một người khác cũng sống tại phố này bộc bạch.

Lại có thành viên làm cho câu chuyện thêm sống động ly kỳ: "Công ty em làm về bất động sản, thấy cái nhà ý có vị trí đẹp, rộng rãi, khả năng kiếm ra rất nhiều tiền vì nó ngay cạnh Rmit International, nằm ở khu ngoại giao đoàn, thế mà thấy im ỉm, lạnh lẽo. Dò hỏi mới biết được những chuyện này.

Em kể cho anh bạn là mấy người định rủ nhau qua đó xem sao. Anh ta dặn dò kỹ lưỡng: Đi vào cửa nhà, chếch chếch bên tay phải hay trái cửa có 2 cái ghế. Em đừng có động hay ngồi vào đó. Mà có ai để ý không, vụ giết người trên xe Lexus vừa rồi ấy, chiếc xe đã trôi vào đúng sát cửa của toà nhà này, liệu có phải "ma kéo" vào đó không nhỉ".

Rồi câu chuyện không chỉ dừng lại ở lời nói, một thành viên hăng hái đề nghị: "Nghe chuyện ma cũng sợ thật, nhưng đông người chắc không sao. Có bác nào lập nhóm đi xem ma không?". Ngay lập tức, ý tưởng này nhận được sự hưởng ứng nhiệt tình của các thành viên, và một người có nick Ngasocola xin giơ tay làm trưởng nhóm... "xem ma".

Một số người khác tỏ ra sợ hãi : "Các bạn đi xem ma như thế nào về nhớ tường thuật lên đây nhé. Mình thì sợ lắm, không dám đi đâu". Tuy nhiên việc tụ họp đi... xem ma vẫn chưa thực hiện được. Cứ như vậy, câu chuyện về ngôi nhà có ma cùng những lời đồn thổi tiếp tục nối dài như chưa có hồi kết.
 Phần Tiếp Theo : NGỌN LỮA OAN NGHIỆT - TẠI NGÔI NHÀ : số 24 đường Lý Thái Tổ, P2, Q3, TPHCM ( 7 Mạng người vì thằng điên )
« Sửa lần cuối: 15/10/2011 09:23:46AM gửi bởi nguyenhai »
“Để ta say quên cuộc tình dối trá, để ta say quên dòng đời phũ phàng, để ta say quên lòng người đen trắng, để ta say quên đi cả chính ta…”.

nguyenhai

  • Sr. Member
  • ****
  • Bài viết: 168
  • Thanks 8
  • nguyenhai
    • Xem hồ sơ cá nhân
Truyện Không Đọc Lúc Nữa Đêm ( Ngôi Nhà Lý Thái Tổ, Q 3 TPHCM )
« Trả lời #4 vào lúc: 13/10/2011 04:07:25PM »
Đó là ngôi nhà mặt tiền số 24 đường Lý Thái Tổ, P2, Q3, TPHCM, nơi hiện nay nếu có dịp đi ngang qua, nhiều người sẽ không khỏi chạnh lòng khi biết rằng trước kia, đây là một cửa hàng lớn chuyên kinh doanh xe gắn máy với từng dãy xe bóng loáng xếp hàng. Ấy vậy mà chỉ trong vòng hơn 1 giờ đồng hồ, vụ hỏa hoạn thảm khốc đã biến tất cả ra tro bụi, kể cả 7 thành viên trong ngôi nhà. Hơn 6 năm trôi qua, ngôi nhà vẫn còn nguyên những vệt khói ám đen đủi, trơ gan cùng tuế nguyệt, mặc cho đời sống nhộn nhịp mỗi ngày vẫn diễn ra xung quanh...
Rạng sáng ngày 11-12-2001, một ngọn lửa phát ra từ tầng trệt ngôi nhà, bốc lên dữ dội và lan rất nhanh. Cao su từ vỏ ruột xe cháy tạo ra từng luồng khói đen đặc, mù mịt, trong khi mọi người đang ngon giấc, đến khi phát hiện thì đã quá trễ.

Do buôn bán, làm ăn nên nhà có 2 lớp cửa sắt kiên cố và cũng như nhiều nhà phố khác ngôi nhà này không có lối thoát hậu, ban công và cửa sổ là nơi duy nhất mọi người có thể lao ra nhưng không phải ai cũng đủ bình tĩnh tìm lối thoát khi nguy cấp. Nhiều người chứng kiến lúc đó vẫn còn nhớ như in hình ảnh một bà mẹ trẻ bụng mang bầu, tay ôm con lẩy bẩy ở lan can, đứa bé trên tay chị khóc thét. Vì tầng một khá thấp nên mọi người hét bảo chị quăng con xuống họ đỡ giùm, những người khác tìm được tấm bạt, căng ra bảo chị nhảy xuống, thế nhưng không hiểu sao chị cứ ôm con chạy ra chạy vào, vài lần rồi không thấy ra nữa…

Người mẹ ấy là chị La Thị Thanh L. Được biết, chồng chị vừa đi công tác nước ngoài thì thảm cảnh xảy ra.

Vợ chồng người hàng xóm nhà số 34 gần đấy ấm ức nhớ lại: “Bụng mang dạ chửa không dám nhảy xuống đã đành. Chẳng hiểu sao không chịu quăng con xuống…”. Nhiều người đoán do cô ta quá hoảng loạn nên quẫn trí. Người khác lại bảo thấy cô ta bình thản đi trở vào dường như muốn tự tử vì nghĩ cha mẹ, anh chị đã chết hết… Và hẳn nhiên không ai biết nguyên nhân thực sự, trừ người đã mất.

Khi lực lượng cứu hộ trấn áp được ngọn lửa, bắc thang leo lên thì thấy vài người chưa kịp chạy ra ban-công đã ngã quỵ giữa lối đi do ngạt khói. Vụ cháy đã quy tụ không chỉ lực lượng Phòng cháy chữa cháy TP mà còn cả Cảnh sát 113, Công an phường và Công an quận 3. Hơn 90 phút sau, khi ngọn lửa được dập tắt, ngoài 4 người được đưa đi cấp cứu, những người chứng kiến bàng hoàng vì thấy số người thiệt mạng quá lớn: 7 người, trong đó có đứa bé 3 tuổi và một bào thai.

Những người thiệt mạng đều là con và cháu ruột của chủ hộ: ông La Văn T. và bà Lữ Thị N. Ông bà may mắn thoát chết cùng với người con La Hành T. - bị bệnh tâm thần và một người làm đã tìm cách nhảy sang nóc nhà bên cạnh, chỉ bị gãy chân.

Theo lời khai và kết luận của cơ quan điều tra, người bất ngờ phóng hỏa chính là người con trai tâm thần của chủ nhà, từng được điều trị tại Bệnh viện Biên Hòa nhưng do ông bà T. thương con nên bảo lãnh về. Đến tận giờ, những người từng lấy lời khai của thủ phạm vẫn không khỏi ngỡ ngàng, đau xót khi nhớ lại hình ảnh người gây ra tai nạn thảm khốc trả lời lơ ngơ: “Do xin tiền cha mẹ không cho”, “Do cứ bị ép uống thuốc mãi”…

Bóng trắng và tiếng chổi quét trong ngôi nhà vắng

Từ sau vụ cháy, không ai thấy những người còn lại trong ngôi nhà xuất hiện nữa. Cửa nhà được ai đó hàn 2 thanh sắt chắn ngang. Tang tóc và hoang phế bao trùm ngôi nhà mặt tiền đồ sộ, ít nhiều là cơ hội cho những tin đồn về những hình ảnh và âm thanh lạ phát ra từ đây.

“Mỗi sáng, khi chúng tôi đi tập thể dục, cứ liếc nhìn về phía căn nhà trơ trụi, lạnh lẽo đó đều không khỏi ớn lạnh và buồn” - chị V. tiểu thương chợ Vườn Chuối, ngụ Nguyễn Thiện Thuật, P2, kể. “Càng buồn hơn khi không ít người chuyền tai nhau về cái bóng trắng ôm con đứng vẫy họ ở ban công, làm con nít sợ trối chết, cứ cắm đầu chạy mỗi khi đi ngang” - bác M. cán bộ về hưu, ngụ ở phường 2 nói.

Và cũng như bao nhiêu giai thoại được truyền khẩu về những ngôi nhà bỏ hoang khác trong thành phố, nhiều người dân quanh đấy kể rằng họ đã “tận mắt” nhìn thấy, nhiều người khác còn khẳng định đã nghe âm thanh sột soạt như tiếng chổi quét, cùng với tiếng lịch kịch, rổn rẻng từ trong nhà phát ra như ai đó đang dọn dẹp, quét tước, chuẩn bị bày hàng mỗi rạng sáng…

“Họ bị ám ảnh đấy thôi, ngôi nhà bỏ không lâu ngày chuột bọ rủ nhau làm ổ trong đó, hẳn nhiên là làm phát sinh âm thanh rồi. Mặt bằng ấy tiền không, nếu có ai đứng ra bán hoặc cho thuê sẽ có người lấy ngay” - vợ chồng chủ nhà số 34 áy náy.

Phế tích đến bao giờ?

Người bệnh tâm thần hẳn nhiên được đưa trở vào bệnh viện. Ông bà chủ nhà vẫn còn nhưng hầu như lối xóm không ai biết hiện giờ họ ở đâu. Chỉ nghe nói sau vụ cháy họ bị thương rất nặng về thể chất lẫn tinh thần. Người con rể sau khi trở về mất hết vợ con cũng lẳng lặng biến mất. Ông Khởi, Chủ tịch UBND P2, Q3, cho biết căn nhà bị bỏ hoang suốt từ bấy đến nay.

“Vừa qua, khi có đợt kê khai trong toàn phường, chờ mãi cũng không thấy ai xuất hiện, chúng tôi đành phải tự kê khai giùm họ” - ông nói. “Mất mát quá lớn, tôi đoán họ vẫn chưa vượt qua được cú sốc tinh thần, còn màng gì tài sản” - đại úy Nguyễn Văn Sơn, công an khu vực P2 Q3 hơn 30 năm qua - người đã dũng cảm phá cửa lao vào cứu người, hiện trên tay ông vẫn còn vết sẹo khá dài - giọng chưa hết xúc động mỗi khi nhớ lại.

“Dạo mới cháy rất nhiều người tìm tới hỏi thăm. Có khi là thân nhân, bạn bè xa chưa kịp hay tin, khi là bác đưa thư cứ cầm những lá thư không còn người nhận, loay hoay không biết chuyển cho ai. Nhiều nhất là những người tới hỏi… giấy tờ xe. Họ mua xe ở cửa hàng này trước đó và được hẹn trở lại để lấy giấy”; “Đến bây giờ không thấy những người đó tới nữa. Chỉ thỉnh thoảng vài người tới hỏi thuê mặt bằng nhưng nghe mấy người rảnh rỗi xúm lại kể chuyện bóng người đứng trên lan can và tiếng chổi quét dọn, họ lẳng lặng bỏ đi mất!”; “Căn nhà nhìn sơ cũng đã thấy bị nứt nhiều, và hơi nghiêng. Chúng tôi mong người có chủ quyền hoặc thừa kế căn nhà này trở về xây dựng lại, để bộ mặt phố phường khang trang, để chúng tôi làm ăn buôn bán, để trẻ con không còn bỏ chạy mỗi khi đi ngang”; “Từ án mạng này, thông qua Tuần san Sài Gòn Giải Phóng Thứ Bảy, chúng tôi nghĩ Nhà nước cần thiết phải đặt vấn đề nuôi giữ người bị tâm thần trong gia đình bởi họ không chỉ bất ngờ gây tai họa cho họ, cho gia đình mà còn cho cả những người xung quanh nữa” - nhiều bà con ngụ ở P2 góp chuyện.
“Để ta say quên cuộc tình dối trá, để ta say quên dòng đời phũ phàng, để ta say quên lòng người đen trắng, để ta say quên đi cả chính ta…”.

  • Hero Member
  • *****
  • Bài viết: 304
  • Thanks 54
  • Hội cu mồi ORG
    • Xem hồ sơ cá nhân
Re: Truyện Không Đọc Lúc Nữa Đêm
« Trả lời #5 vào lúc: 13/10/2011 04:19:29PM »
cả nhà ai cũng sợ ma anh Hải ơi, anh định dọa cả nhà àh  =))  =))  =))
Chân cứ đi tìm, nên duyên sẽ gặp!

nguyenhai

  • Sr. Member
  • ****
  • Bài viết: 168
  • Thanks 8
  • nguyenhai
    • Xem hồ sơ cá nhân
Re: Truyện Không Đọc Lúc Nữa Đêm
« Trả lời #6 vào lúc: 14/10/2011 08:57:09AM »
đây là những chuyện  tâm linh, dọc vui vui thôi
“Để ta say quên cuộc tình dối trá, để ta say quên dòng đời phũ phàng, để ta say quên lòng người đen trắng, để ta say quên đi cả chính ta…”.

nguyenhai

  • Sr. Member
  • ****
  • Bài viết: 168
  • Thanks 8
  • nguyenhai
    • Xem hồ sơ cá nhân
Re: Truyện Không Đọc Lúc Nữa Đêm
« Trả lời #7 vào lúc: 14/10/2011 09:03:35AM »
Đứa Con Của Quỷ Sa Tăng
Ngôi Nhà Và Chiếc Hố Tội Ác
[/color]
Đó là ngôi nhà nhỏ, chỉ khoảng 40m2 nằm trong một con hẻm hẹp và thấp, thuộc khu xóm nghèo ở quận Tân Bình, cư dân đa phần là người lao động và dân nhập cư. Sẽ chẳng có gì đặc biệt nếu nơi đây không từng xảy ra một vụ án mạng nghiêm trọng, khiến dư luận bàng hoàng, phẫn nộ…
Ngôi nhà dán bùa và những nữ sinh bỏ chạy
Người vừa đến thuê chưa được 1 tuần đã dọn đi. Cửa lại được sơn mới và dán thêm bùa
Bao nhiêu năm qua, những thông tin về ngôi nhà luôn được cập nhật, là đề tài thời sự tại các quán cà phê quanh khu vực này. Câu chuyện về các nữ sinh viên đến trọ học, rồi lần lượt kẻ trước người sau… bỏ chạy luôn luôn được người ta kể đi, kể lại không biết bao nhiêu lần. “Người ở lâu nhất chưa được đầy tháng, còn người mau nhất chưa tới 1 tuần” – những người hàng xóm kể. “Nửa đêm, chợt thấy một cô sinh viên tung cửa lao bắn ra khỏi nhà, vừa chạy vừa khóc” – một người dân phụ họa. “Buổi trưa có anh sinh viên đến tìm bạn gái. Gõ, gọi rồi đập cửa mãi một lúc sau mới thấy cô bạn xuất hiện, mặt mũi thất thần, cô ấy nói không ra mở cửa được vì bị đến… 3 cái bóng đè” - một người khác thêm. Được biết, cách đây 1 tuần lại có người dọn đến rồi cũng vội vã dọn đi. Ngôi nhà lại được quét sơn mới và cửa lại dán thêm lá bùa mới chờ người kế tiếp đến thuê.

Cú điện thoại khẩn của anh thợ hồ
Vào một buổi trưa cuối năm 2000, khi người người tất bật, nhà nhà nô nức chuẩn bị đón tết Canh Thìn thì anh trực ban Công an phường 13, quận Tân Bình, bất ngờ nhận được một cú điện thoại lạ lùng của một người thợ hồ ngụ cùng phường, giọng rụt rè, nghi hoặc: “Tôi được thuê đào một cái hố vừa to, vừa sâu, lại gần như ngay giữa nhà, cạnh lối cửa ra vào, chủ nhà nói là đào hầm phân tự hoại. Vừa bước vào nhà tôi đã nghe mùi tanh hôi rất khó chịu, chủ nhà bảo do cống nghẹt nhưng tôi quan sát thấy phía chiếc giường được che chắn nhiều mùng màn, có một vệt nước đen chảy ra… Tôi ngờ có một vụ giết người và hình như người ta đang định thủ tiêu xác, các anh cho người tới đào chiếc hố này lên coi thử”.

Thông tin lập tức được báo cáo, xác minh. Tại khu vực trên, nhiều bà con cũng phản ánh rằng vài ngày qua nghe có mùi khăn khẳn mà không biết xuất phát từ đâu. Đến gần căn nhà “có chiếc hố lạ lùng”, mùi hôi càng nồng.

Nhà vắng. Công an phường phối hợp với cảnh sát hình sự, ban điều hành khu phố và tổ dân phố phá khóa bước vào. Trên nền gạch có dấu vết một chiếc hố to, hình chữ nhật vừa mới tráng xi-măng. Căn nhà lập tức được niêm phong chờ quyết định.

Sáng sớm hôm sau, một thanh niên đến công an phường cự nự: “Tại sao niêm phong nhà có chủ?”. Anh ta lập tức bị giữ lại. Tra vấn đến hết ngày, anh ta cũng chỉ loanh quanh “không biết”, cho đến khi một cảnh sát hình sự nói thẳng: “Chúng tôi sẽ cho đào chiếc hố ở nhà anh lên xem có gì”. Anh thanh niên liền tái mặt…

Mâu thuẫn từ anh em Thuận, Hòa
Chủ nhân ngôi nhà đó là ông bà Nguyễn Thiếp, Nguyễn Thị Tuyết Lan - cán bộ hưu trí, quê quán Quy Nhơn, Bình Định, tạm trú TPHCM, diện KT3 - và 2 con trai “trên Thuận, dưới Hòa”.

Anh con trưởng Nguyễn Minh Thuận được cha mẹ cho ăn học đến nơi đến chốn, tốt nghiệp ĐH Tài chính-Kế toán nhưng chưa tìm được việc làm. Nguyễn Minh Hòa chỉ học hết lớp 12 và đã đi làm vệ sĩ tại Công ty Bảo vệ Long Hải. “Hòa người cao, to nhưng tính tình hiền lành, chịu khó, siêng năng. Dạo đó, Hòa đang được phân công bảo vệ tòa nhà Sun Wah thì được tin anh bị giết” - Giám đốc Kế hoạch Công ty Bảo vệ Long Hải, bà Bùi Thị Hòa, nhớ lại.

“Cả nhà chỉ trông cậy vào đồng lương của Hòa, bà Lan bị tai biến mạch máu não nên thường xuyên ra vào bệnh viện. Không có việc làm, Thuận lại là người thích ăn chơi, tiêu xài, nên thường “thó” tiền trong túi của em trai, vì thế anh em Thuận, Hòa liên tục cãi vã. Ông Thiếp, bà Lan thường bênh vực Hòa hơn. Với chút tiền hưu trí, ông bà có lần tiết lộ với hàng xóm “để dành lo cho thằng út lấy vợ”. Thuận biết được điều đó nên càng nuôi lòng thù ghét em” – anh Q., người hàng xóm nhà ở ngay đầu hẻm, kể.

Lời khai ban đầu
Thuận khai Hòa để mẹ té nên la mắng, Hòa cãi lại, Thuận lấy thanh ma trắc vụt vào mặt Hòa, Hòa quỵ xuống, tưởng Hòa giả bộ, Thuận đánh tiếp vào đầu cho đến khi Hòa chết. Bà Lan trông thấy cảnh ấy nên ngã bật ngửa đập đầu vào cạnh bếp, tắt thở. Ông Thiếp từ quê vào hỏi mẹ và em đâu, Thuận thú nhận đã lỡ tay giết và quỳ lạy, xin cha đừng tố giác, ông Thiếp nghe thế đập đầu vào cạnh giường, máu ra nhiều nên cũng chết ngay…

Kết quả khám nghiệm tử thi
Cả 3 người đều bị đánh vào vùng đầu nhiều nhát bằng ma trắc và côn nhị khúc đến lún, nứt, vỡ sọ. Tại hiện trường, công an tìm thấy 2 hung khí này với những vệt máu khô đen. Các nạn nhân bị vùi xuống hố ngay giữa nhà, lấp cát và tráng xi-măng, xác chảy nước, phân hủy, mùi hôi phủ trùm lên cả khu xóm…

Tội ác trời không dung
Trước khi xảy ra vụ án vài ngày, bà Lan xuất viện về trông nhà, còn ông Thiếp trở về quê để “chuyển hồ sơ bảo hiểm y tế cho bà Lan và chuyển sinh hoạt Đảng” - ông cho bạn bè biết. Vào một buổi tối, Thuận và Hòa lại tiếp tục cãi vã chuyện tiền bạc, máu nóng bốc lên cùng với bao nhiêu tỵ hiềm chất chứa, Thuận dùng thanh ma trắc bất ngờ đánh vào đầu Hòa từ phía sau. Bà Lan thấy thế bổ nhào vô ôm lấy Thuận, Thuận dùng côn nhị khúc vụt vào đầu bà, Hòa mất khả năng chống cự nên cả hai tiếp tục bị Thuận đánh cho đến chết trong cơn cuồng sát.

Ông Thiếp từ quê lên cũng bị Thuận xô vào trong, giết nốt nhằm bịt đầu mối. Thuận chất xác cả gia đình mình lên chiếc giường, lấy mùng mền đậy lại. Vài hôm, xác bốc mùi, Thuận thuê người đến đào chiếc hố…

Sự trừng phạt nghiêm minh
Tháng 9-2000, phiên sơ thẩm Tòa án Nhân dân tối cao (TANDTC) tuyên Nguyễn Minh Thuận tội giết người: Tử hình. Đương sự làm đơn thú tội, xin Nhà nước khoan hồng, cho được sống để… thờ cúng cha mẹ (!). Tháng 2-2001, phiên phúc thẩm TANDTC tuyên Nguyễn Minh Thuận phạm tội giết người dã man, động cơ đê hèn, không còn nhân tính, tuyên y án sơ thẩm: Tử hình.

Ngôi nhà… 0 người
Vắng chủ nhân, không người thừa kế, ngôi nhà hoang tàn với chiếc hố được khai quật, đào xới lở lói, cát đá vương vãi… tiếp tục gây kinh hãi cho bà con lối xóm rất lâu sau đó.
Một hôm, có người bà con đến lấp hố, quét vôi, sơn sửa, đổi số nhà. Tuy nhiên, nhà không có giấy chủ quyền nên không sang bán được, chỉ có người xa lạ đến thuê.

Ám ảnh vì những lời đồn đãi, lần lượt hết người này, kẻ nọ đến rồi đi. Hiện ngôi nhà vẫn tiếp tục hoang vắng, lại chìm nổi trong những câu chuyện buồn về cả một gia đình trong phút chốc chẳng còn ai
 Phần Tiếp Theo Ngôi Nhà Ma Q12.......
« Sửa lần cuối: 15/10/2011 09:24:46AM gửi bởi nguyenhai »
“Để ta say quên cuộc tình dối trá, để ta say quên dòng đời phũ phàng, để ta say quên lòng người đen trắng, để ta say quên đi cả chính ta…”.

tieuyeuquaitinhnghich

  • Chính thức
  • ***
  • Bài viết: 42
  • Thanks 0
  • Em đã biết thế nào là yêu!
    • Xem hồ sơ cá nhân
Re: Truyện Không Đọc Lúc Nữa Đêm
« Trả lời #8 vào lúc: 14/10/2011 10:16:15AM »
 =(( =(( =((
Bắt đền anh Hải đó!
Truyện của anh ngày đọc đêm mất ngủ! =(( =(( =((
Hôm nao dạo bước diễn đàn cu
Thoáng chốc tự dưng nổi hứng gù!

nguyenhai

  • Sr. Member
  • ****
  • Bài viết: 168
  • Thanks 8
  • nguyenhai
    • Xem hồ sơ cá nhân
Re: Truyện Không Đọc Lúc Nữa Đêm
« Trả lời #9 vào lúc: 14/10/2011 02:34:43PM »
do truyện làm em mất ngủ hay do em nhớ anh mà ngủ ko đc hehehe
“Để ta say quên cuộc tình dối trá, để ta say quên dòng đời phũ phàng, để ta say quên lòng người đen trắng, để ta say quên đi cả chính ta…”.

nguyenhai

  • Sr. Member
  • ****
  • Bài viết: 168
  • Thanks 8
  • nguyenhai
    • Xem hồ sơ cá nhân
Re: Truyện Không Đọc Lúc Nữa Đêm
« Trả lời #10 vào lúc: 15/10/2011 09:11:23AM »
Những Bóng Người Oằn Mình Trong Biển Lữa
Một căn nhà nằm ven quốc lộ 1, dưới chân cầu vượt Quang Trung, quận 12, TP.HCM. Cách đây hơn 2 năm, vào khoảng hơn 20h một ngày cuối tháng 8/2008, căn nhà cấp bốn có cấu trúc đơn giản, nằm lọt thỏm trong khu đất rộng rậm rạp được bao bọc bởi hàng rào lưới B40 bốc cháy dữ dội. Toàn bộ 9 người, bao gồm ông bà chủ nhà đã già yếu, 5 người con có cả trai lẫn gái và hai người cháu nội đều thiệt mạng.

Trước đó, trên địa bàn thành phố đã từng xuất hiện hai vụ cháy lớn khác là cháy ở trung tâm thương mại ITC và cửa hàng kinh doanh xe gắn máy trên đường Lý Thái Tổ, quận 3 (Tôi sẽ nhắc đến phía sau bài viết). Nhưng vụ cháy ở quận 12 vẫn đặc biệt thu hút sự quan tâm của dư luận do tính chất khác thường của nó.

Trước khi phát hỏa, toàn bộ các thành viên trong căn nhà trên dường như sống biệt lập với thế giới bên ngoài. Họ không tiếp xúc với hàng xóm, không tham dự cả những buổi tiệc cưới, đám giỗ của những người láng giềng. Thậm chí, người bà con rất gần đang sinh sống cùng khu vực với họ cũng không được họ cho vào ngoài lệ. Họ sống lặng câm với thế giới xung quanh.

Trong khu đất rộng cả nghìn mét vuông, họ dùng lưới B40 làm hàng rào vây xung quanh. Mỗi khi có chuyện, khách chỉ được đứng ngoài hàng rào ấy nói vọng vào bên trong nhà. Tiền điện nước hay ủng hộ người nghèo khó, đồng bào lũ lụt cũng được thực hiện theo cách này. Trước khi án mạng xảy ra khoảng 2 tuần, đã có một doanh nghiệp ra giá toàn bộ phần diện tích đất này là 25 tỷ đồng, nhưng đáp lại đề nghị mua bán này là sự im lặng của gia đình.

Mối liên hệ duy nhất của họ, là hai người con đã lập gia đình và sinh sống ở khu vực khác.

Lâu rồi, có lần tôi ngồi với một cán bộ công tác ở PC21, Công an TP.HCM, vị cán bộ kỹ thuật này cho biết là đến tận bây giờ, vụ án đó vẫn là điều bí ẩn. Mặc dù nhiều khả năng Cơ quan điều tra đã tìm ra chi tiết đầu mối, nhưng tiếc là do trang thiết bị kỹ thuật còn thiếu, nên nghi vấn vẫn là nghi vấn.
Điều kỳ lạ là gia đình này trữ rất nhiều gạo, củi và dầu hôi trong nhà. Họ trữ cả chục tấn gạo, hàng đống củi và nhiều thùng dầu hôi. Họ dùng bếp củi và bếp dầu thay cho bếp ga. Hiện trường của vụ cháy cũng kỳ lạ không kém. Hoàn toàn không có những dấu vết thể hiện những người bị đốt cháy hoảng loạn. Có cảm giác họ cứ lặng im đợi ngọn lửa nuốt trọn thân mình. Và tất cả họ đều tử vong cùng nguyên nhân này ở địa điểm là căn phòng thờ trong nhà. Có vẻ như một số nạn nhân bị trói tay trước khi tử vong do lửa. Hiện trường còn để lại những mẩu thủy tinh vương vãi nghi ngờ là mảnh từ các chai thủy tinh đựng xăng vỡ ra khi bén lửa. Trong lúc, những căn phòng khác gần như không bị ảnh hưởng bởi hỏa hoạn này. Điều quan trọng là kết cấu của căn nhà không kiên cố, nên nếu muốn thoát khỏi ngọn lửa, họ chỉ cần một phản ứng đơn giản nào đó là có thể thoát thân. Mà theo trí nhớ của tôi, ai đó đã từng cho biết rằng, trong dạ dày của các nạn nhân có khả năng còn sót lại một ít dư vị của thuốc ngủ.

Không khí căn nhà vốn dĩ trước đây đã âm u, cộng thêm cách hành xử kỳ lạ của chủ nhà, giờ lại xảy ra vụ cháy bí ẩn nên những câu chuyện đậm mùi liêu trai nghiễm nhiên xuất hiện và phát triển.

Tất nhiên, đó là những thông tin không thể kiểm chứng. Bởi những ám ảnh về sự sợ hãi trong mỗi con người khác nhau. Đôi khi, tất cả đều do ảo giác của “di chứng tin đồn” mang lại. Nhưng, những câu chuyện truyền miệng xung quanh ngôi nhà có 9 người chết cháy này đủ khiến cho tất cả mọi người đều có cảm giác sởn gai ốc dẫu trời Sài Gòn cuối năm nắng như dội lửa xuống đầu.

Theo quan sát của tôi, mảnh vườn của gia đình xấu số nọ đã được ngăn làm hai phần, họ san lấp diện tích làm bãi đổ cho các loại xe tải lớn, xe container. Tấm lưới B40 rào quanh nhà xưa kia vẫn còn, nhưng giờ căn nhà được ngăn với con hẻm nhỏ có nhiều người hàng xóm đang sinh sống bằng bức tường gạch khá cao. Phía trước căn nhà, có ai đó đang lưu trú và kinh doanh nước giải khát kiểu café vỉa hè.

Nhiều người nói với tôi rằng đó là con trai của chủ nhà, anh ta về đây sống cũng đã vài tháng nay. Bởi sau vụ cháy, sau khi đã đưa tiễn những người xấu số về với đất, căn nhà được bỏ hoang cho đến khi anh xuất hiện. Nhưng anh thanh niên này khi tiếp xúc với tôi đã phủ nhận lời khẳng định đó. Tỏ ra rất cảnh giác, anh bảo mình không phải là chủ nhà, chỉ đến dựng lều bán tạm tôi. Còn đồ đạc thì gửi nhờ trong nhà này, anh không biết gì cả. Tôi vén tấm bạt vải nhựa dầy mà ai đó đã cố tình vây kín trên tấm lưới B40 nhằm cản hướng nhìn vào trong căn nhà xảy ra vụ hỏa hoạn năm xưa, nhìn vào bên trong vẫn thấy một không khí u ám khó giải thích. Phía trong nhà, thứ ánh sáng duy nhất khiến người ta tập trung nhìn là những ánh chớp đỏ tắt liên tục được hắt ra từ các ngọn đèn trên bàn thờ.

Đã mấy lần tôi tính đưa máy để ghi hình lại ngôi nhà, nhưng ánh mắt anh thanh niên “nhất mực không có liên quan gì đến chủ nhà” nhìn chằm chằm khiến tôi bất giác thấy bất an. Một ánh mắt rất kỳ lạ và lại càng không thể giải thích… Tôi đánh bạo hỏi “Cũng lâu rồi, từ ngày gia đình này xảy ra hỏa hoạn, không biết mấy anh điều tra làm đến đâu rồi, anh hả?”. “Không biết, em chỉ bán nước, em không biết gia đình này. Sáng em đến mở cửa vào nhà dọn hàng, tối thì để nhờ thôi, em không biết gì cả”, sau câu trả lời ấy lại thêm một cái nhìn kỳ lạ nữa dành cho tôi. Một đồng nghiệp của tôi ở tờ báo điện tử lớn, nói với tôi rằng anh rất ngạc nhiên trước cuộc sống khép kín của gia đình ấy, và sau nhiều ngày dò hỏi lối xóm sau khi dư chấn của vụ cháy trong lòng mọi người tạm lắng xuống, anh nghi ngờ gia đình họ đang mang theo tôn giáo thần bí nào đó (có thể là một tà đạo). Dĩ nhiên, đây là quan điểm của riêng anh, chưa được kiểm chứng và có lẽ không thể kiểm chứng.
“Để ta say quên cuộc tình dối trá, để ta say quên dòng đời phũ phàng, để ta say quên lòng người đen trắng, để ta say quên đi cả chính ta…”.

nguyenhai

  • Sr. Member
  • ****
  • Bài viết: 168
  • Thanks 8
  • nguyenhai
    • Xem hồ sơ cá nhân
Re: Truyện Không Đọc Lúc Nữa Đêm
« Trả lời #11 vào lúc: 15/10/2011 09:16:23AM »
Người Mẹ Thương Con.......
Rạng sáng một ngày giữa tháng cuối năm 2001, người dân sinh sống tại khu vực đường Lý Thái Tổ, Q3, TP.HCM choàng tỉnh bởi những tiếng la hét tuyệt vọng phát ra từ ngôi nhà kinh doanh xe gắn máy. Khi hàng xóm túa ra để xem xét sự việc thì họ phát hiện cả ngôi nhà đã chìm trong biển lửa. Lửa phừng phừng ngút tầm mắt. Trong cơn nguy kịch ấy chỉ có vợ chồng người chủ nhà cùng người con trai bị bệnh tâm thần, người mà sau này cơ quan điều tra đã xác định chính là kẻ đã châm lửa đốt nhà là sống sót nhờ kịp nhảy sang mái của nhà hàng xóm. Còn lại, 7 thành viên khác đã không thể có được may mắn như họ. Trong đó, có cô con gái đang mang thai và cậu con trai vừa lên 3 tuổi.

Người ta kể lại rằng trong cơn bão lửa, mọi người nhìn thấy cô con gái của chủ nhà một tay ôm con, một tay vịn cầu ban công tầng 1 nhìn xuống đất. Cậu con trai trong lòng chị khóc thét vì sợ hãi. Khoảng cách giữa chị và những người dân đang căng bạt ứng cứu trong lúc chờ lực lượng cứu hộ đến nơi chỉ là một tầng lầu, độ cao từ ban công tầng một với mặt đất là rất thấp. Họ gọi chị nhảy xuống hoặc quẳng đứa trẻ xuống để cứu cháu, nhưng không hiểu sao, chị cứ nhìn thẳng xuống phía dưới rồi ẵm cháu bé chạy vào trong nhà, nơi ngọn lửa đang bốc lên cao kèm theo khói đen mù mịt. Lát sau, chị lại chạy ra nhìn xuống dưới một chặp lâu rồi thêm một lần chạy ngược vào bên trong… Và chị đã không còn xuất hiện nữa, cháu bé đã chết theo mẹ. Một cán bộ điều tra vụ án này cho biết chỉ có một nạn nhân tử vong trực tiếp vì lửa, số còn lại chết do ngạt khói.

Chính chi tiết được nhiều người chứng kiến là người mẹ mang thai ẵm con chạy ra chạy vào trong lửa (chắc do bị hoảng loạn) đã là tiền đề cho những câu chuyện huyễn hoặc xung quanh căn nhà này. Sau vụ cháy, hầu như không còn ai lai vãng đến căn nhà ấy nữa. Có chăng, chỉ là người thân biết chuyện ghé thăm hay những người mua xe gắn máy chưa biết chuyện nên đến để đòi giấy tờ xe.

Khoảng 2 năm trở lại đây, thì những câu chuyện về căn nhà này đã lắng xuống rồi. Lâu lắm, mới nghe được một chuyện, mà cũng là chuyện hình ảnh người mẹ đứng trên ban công, tay ẵm đứa con nhìn xuống đường.

Căn nhà nằm hắt hiu như thế suốt nhiều năm trời, tường nhà cháy xém, vẻ hoang vu bất chợt hiển hiện ngay con phố vốn dĩ rất sầm uất tại Sài Gòn. Nhiều người cũng đâm ngại khi nhắc về căn nhà ấy. Càng đáng buồn hơn, khi người con tâm thần của chủ nhà khai rằng do bị ép uống thuốc và xin tiền bố mẹ không cho, nên anh đốt nhà cho đỡ giận. Mà căn nhà mặt phố dùng để kinh doanh ấy, cũng như bao căn nhà phố kinh doanh khác, làm gì có lối thoát hiểm trong khi để an toàn cho tài sản, họ khóa đến hai lớp cửa sắt. Lối thoát duy nhất chính là ra ban công, nhảy xuống nóc nhà hàng xóm.

Hiện tại, diện mạo của căn nhà trên đã thay đổi hoàn toàn. Nó đã trở thành điểm giao dịch của một ngân hàng lớn. Những câu chuyện liêu trai được xuất hiện sau vụ cháy giờ cũng đã phai nhạt nhiều… Mọi thứ đang trở lại cuộc sống tất bật vốn có của con phố kinh doanh này.

Hay như hàng chục năm trước đây, trên đường Nam Kỳ Khởi Nghĩa có căn biệt thự một thời làm người Sài Gòn truyền nhau tin rằng trong căn biệt thự đó, vẫn còn hai bóng người con gái xuất hiện vào mỗi đêm để than thở với nhau về sự oan ức của mình. Thực tế, tất cả chỉ là những đồn đại không có căn cứ. Cuối cùng, càng lùi xa thời điểm tin đồn thì mọi thứ lại càng phai nhạt đi.
“Để ta say quên cuộc tình dối trá, để ta say quên dòng đời phũ phàng, để ta say quên lòng người đen trắng, để ta say quên đi cả chính ta…”.

nguyenhai

  • Sr. Member
  • ****
  • Bài viết: 168
  • Thanks 8
  • nguyenhai
    • Xem hồ sơ cá nhân
Re: Truyện Không Đọc Lúc Nữa Đêm
« Trả lời #12 vào lúc: 16/10/2011 11:45:48AM »
Ngôi Nhà ma Chợ Cầu Q 12
[/color]
Gần đây, liên tục xảy ra những vụ hàng chục công nhân ở trọ trong ngôi nhà số 1/5D đường Quang Trung (phường 12, quận Gò Vấp) vào ban đêm bỗng lăn ra bất tỉnh. Người dân nghe 1 đồn thành… 100 rằng đêm đêm, trong ngôi nhà này xuất hiện những "bóng" rồi đè những người ở trọ.
Đêm xuống là "ma" xuất hiện

Ngôi nhà 1 trệt 2 tầng lầu xây lệch tầng này nằm ngay sát bên cạnh gầm cầu Chợ Cầu - thuộc một địa bàn gần sông nước giáp ranh giữa quận Gò Vấp và quận 12. Đêm 5/4, tôi được nghe người ta kể những câu chuyện "ma" trong ngôi nhà này. Một người phụ nữ trong đám đông kể rất rành mạch khi tôi hỏi về ngôi nhà "ma".

Năm ngoái, ngôi nhà này có một cặp vợ chồng dọn đến ở, đêm đêm họ nghe tiếng gió rú qua các khe cửa lọt vào từng căn phòng. Rồi những bóng người lướt qua lướt lại in trên tường nhà, khiến mấy người vừa dọn đến hãi cả hồn vía. Chưa hết, nếu mà lỡ người trong nhà ngủ thiếp đi thì lập tức lăn đùng ra bất tỉnh, bởi bị những chiếc bóng đè sụp xuống kinh hoàng.

Cũng theo lời một số người dân kể, do vậy mà ngôi nhà này cứ hết người này đến người khác dọn đến thuê ở, rồi chẳng mấy chốc lại vội vã cuốn gói ra đi vì sợ. Sau đó, ngôi nhà được cho một công ty may thuê cho mấy chục công nhân về ở. Đêm xuống, hết công nhân này đến công nhân khác ú ớ, miệng cứng đờ phải đưa đi cấp cứu.

Chuyện về "ngôi nhà ma" ở đây càng thêm căng thẳng, bởi chỉ cách nhau một đêm, mà xảy ra liên tục 2 vụ với hàng chục công nhân đang ngủ trong ngôi nhà bỗng ngất xỉu phải đưa đi cấp cứu.

Đêm kinh hoàng và đâu là sự thật?

Những chuyện "ma" cứ râm ran trong người dân khu Chợ Cầu bấy lâu nay, thì vào đêm 5/4 đã bùng phát mà theo họ là "một đêm kinh hoàng". Bởi 4 công nhân ở trong ngôi nhà này bỗng bất tỉnh nhân sự, các công nhân khác còn tỉnh đã kêu cứu. Lực lượng công an và các ngành chức năng đã có mặt để điều tra sự việc bất thường này. Bởi trước đó, vào đêm 3/4 cũng tại ngôi nhà này có khoảng 7 người đã lăn ra bất tỉnh.




Theo quan sát của chúng tôi, tầng trệt ngôi nhà được thiết kế khá kín, nằm thấp hơn mặt cầu, với cửa kính, khung sắt vững chắc, song lại bất tiện là do kín quá mà không khí, gió khó lọt vào nếu cửa bị đóng.

Theo các cơ quan chức năng có mặt tại hiện trường đêm 5/4, thì ngôi nhà này thiếu không khí nếu đóng kín tất cả các cửa. Phòng dưới tầng trệt bị ngộp do thiếu ôxy và có thể dẫn đến tình trạng ở quá đông người rất dễ làm những ai ngủ ở đây ngất xỉu.

Đặc biệt là những nạn nhân bị ngất đều là một số công nhân do làm việc căng thẳng suốt ngày ở công ty, cộng thêm cơ thể sức khoẻ đã gặp tình trạng tức ngực, cảm nhận khó thở trong lúc ngủ mà thường một số người gọi là hiện tượng "ma đè".

Anh Hoà - người được chủ nhà giao quản lý giúp ngôi nhà này - cho chúng tôi biết: "Người ta đồn đại thêm mắm thêm muối, chứ tôi thấy không có chuyện như vậy. Khi công an đến hiện trường và vào thị sát trong nhà, thì tất cả công nhân đều bảo do ngộp thở, cộng thêm mấy anh công nhân nam hút thuốc lá càng khiến ngôi nhà thiếu dưỡng khí".

Theo tìm hiểu của chúng tôi, ngôi nhà này khá lớn và được một công ty may thuê cho hơn 30 công nhân (đa số là nữ) ở. Các nạn nhân bị ngất đều ngủ ở tầng trệt, còn 2 tầng lầu khá thoáng nên hiện tượng "ma đè" không xảy ra.
“Để ta say quên cuộc tình dối trá, để ta say quên dòng đời phũ phàng, để ta say quên lòng người đen trắng, để ta say quên đi cả chính ta…”.

 

Diễn đàn Cu gáy Việt Nam trên facebook

AUTO [F9]TELEX VNI VIQR VIQR* OFF Check Spell Old Accent