CHUYỆN GÁC CU!
Qua đầu ấp Kinh Trên lối chừng 500m,có một căn nhà cấp bốn nằm lọt thỏm trong vườn cây mảng cầu xum xuê,đó là nhà cô Tư Mẹo,năm nay 35t ,cha mẹ cô lần lượt qua đời,ở có một mình mà cô cũng kén chọn dữ lắm!Cô sợ có chồng giàu thì họ khi dễ gia đình cô,mà có chồng nghèo thì sanh con đẻ cái biết lấy gì mà nuôi chúng nó.Lần lựa mãi mà tới từng tuổi này vẫn chưa chịu ai hết.Và đây là câu chuyện truyền miệng mà Cugocong tui nghe mấy anh em kể về chuyện lấy chồng của cô:
Cô tư ơiiiii! Có nhà kg vậy cô? Năm Dương vừa kêu mà chân vừa bước vào trong sân nhà Cô tư Mẹo ,hai tay xách hai cái lồng cu.
Ủa? anh Năm,đi gác cu ở đâu mà về trưa trờ trưa trật vậy anh?
Mới đi hà cô ơi,nghe tụi nhỏ chỉ sau nhà cô có con chuông mới về hay lắm,mà hồi sáng tui mắc đi chợ mua thuốc xịt lúa nên kg đi sớm được. Cô cho tui xuống sau vườn nhà cô bẫy cu chút nha!
Dạ được,anh Năm vòng bên hông nhà nè,để em xích !!! lại,kẻo kg nó rinh cu anh ,em kg biết lấy gì mà bắt đền!
Năm Dương thì muốn ghẹo lắm,ngặt một nỗi còn e dè,nay nghe cô Tư nói chuyện cắc cớ thì biết cô này cũng chẳng phải dễ nuốt gì.
Hai tiếng đồng hồ sau anh năm lững thững xách lồng đi lên chuẩn bị về thì nghe cô Tư kêu:
Anh Năm! bắt được kg vậy anh?
Hổng được cô ơi!...Nó khôn quá không chịu xuống.
Thôi anh vô nhà uống nước rồi về anh,nắng quá chừng mà!
Theo chân cô Tư vaò nhà,vừa ngồi lên bộ ván,cô Tư rót cho một ly nước đậu đen ,vừa đưa mà vừa hỏi:
Ủa sao con cu này đầu nó trọc lóc vậy anh?
Con đó tui nuôi lâu năm rồi,già quá cô à.Cô coi con này mới lên lông lá mướt lắm nè!
Anh Năm chỉ vào lồng con mồi mới tập của anh.Cô Tư cầm lên coi,nhè mở cửa lồng,con mồi mới hoảng hồn chun theo cửa mở mà lủi vào trong gầm giường ,báo hại anh Năm chạy theo bắt lại:
Cô mở cửa lồng làm chi mà bây giờ nó chạy nằm dưới giường?cô đứng bên kia đuổi cho nó ra đặng tui bắt lại!
Anh chun dưới gầm giường bắt con mồi lùa vào lồng xong thì chuyền cho cô Tư đem lên.Ai dè nó thấy người lạ,nó giãy văng lúa nước đầu mặt cô,cô Tư la oải oải lên mà rầy:
Cái anh Năm này!Đưa cu mà đưa ngay mặt người ta ,làm người ta nắm kéo ra văng nước cùng mặt hết hà,anh mần ăn gì mà ẩu tả hết sức....
Anh Năm lồm cồm từ gầm giường chun ra mà phân bua:
Thì cũng tại cô chứ tại ai,cu tui để mắc cái gì mà cô vạch ra làm chi mà giờ trách tui làm nước văng cùng mặt?
Thì...thì..tại tui hổng biết mà!hì hì
Câu chuyện tình của hai người cũng nên duyên từ đấy!