[img]http://t0.gstatic.com/images?q=tbn:ANd9GcQbg-KXLZ7Ae73s17XdV_yLCxzZLyt3Eeo6rLqJzGGAdXCcsjqTXA[/img]
Lang thang trên net vô tình đọc được bài thơ hay kính gửi anh em cùng cảm nhận
QUÂN TỬ, TIỂU NHÂN. Thơ. Lê Trường Hưởng
Người quân tử như cây Tùng, cây Bách
Mọc trên núi cao, đương đầu thử thách
Bão tố, nắng mưa, gió rét tơi bời
Vẫn hiên ngang, sừng sững giữa đất trời
Xanh ngắt, tốt tươi, trăm năm tồn tại
Kẻ tiểu nhân như dây leo, cỏ dại
Mọc bụi bờ chen lấn lá, hoa lành
Cũng màu xanh lại muốn xoá màu xanh
Biến mặt đất thành cằn khô, hoang vắng
Người quân tử lòng mênh mông, phẳng lặng
Không gợn chút riêng tư, dục vọng thấp hèn
Độ lượng, bao dung, tâm sáng như đèn
Vì cái lớn, bỏ qua điều vụn vặt
Kẻ tiểu nhân trái tim đen chứa chất
ích kỷ, nhỏ nhen, dục vọng tràn đầy
Hiểm độc, gian manh, phản bạn, lừa thầy
Vì cái tôi, bỏ luân thường, đạo lý
Trước mối lợi đâu có cần suy nghĩ
Chẳng ngại ngần cả thủ đoạn bạo tàn
Như hoa thơm cùng cỏ dại mọc tràn
Quân tử, tiểu nhân xen nhau cùng sống
Cây Bách, cây Tùng uy nghi xoà bóng
Chắc có ngày cỏ dại lụi tàn thôi!
Quân tử, tiểu nhân- hai cực cuộc đời.
PS: Hy vọng tất cả mỗi người trong chúng ta đều sẽ là những "cây Tùng, cây Bách, uy nghi xõa bóng "để rồi "xanh ngắt, tốt tươi, trăm năm tồn tại..."