hôm nay đi ngang qua ngỏ nhỏ tôi lặng người nhìn vào trong 1 ngôi nhà nhỏ.người thầy của tôi đã ra đi.người đã tận tình chỉ tôi thế đánh thế ép con bổi.tôi vô tâm quá.do bận công việc của mình mà tôi đã không ra thăm thầy.giờ đây tôi làm gì bây giờ.sao tôi thấy hối hận thế.mọi người hãy thương yêu và quan tâm nhau khi có thể nhé đừng như tôi hối hận là mụn màng.tôi biết người ra đi mà chưa thanh thản vì còn 1 con chim yêu quý.tôi sẽ cố gắng đem nó về chăm sóc nhưng biết là rất khó khăn.hãy yên nghĩ nhé thầy.người thầy đáng kinh của tôi.thầy sẽ mãi ở trong tim tôi nhưng thầy đã từng ở.