Đánh bắt xa bờ
Tuần rồi có anh bạn nhà ở Rô Men gọi điện mách là dân tộc họ đang thu lúa rẫy, có vào đấy nhởi, bẫy cu thì vào. Ái chà! Đến mùa lúa rẫy thì cu nó sung lắm … Tôi rủ thêm vài anh em, cuối tuần sẽ làm một chuyến đánh bắt xa bờ (Rô Men cách Đà Lạt chừng 150km). Lúc mới rủ đi thì ông nào cũng hừng hực khí thế. Đến ngày khởi sự thì lại hủy kèo hết, cuối cùng chỉ còn có 2 anh em.
Sáng thứ Bảy, anh bạn kia máu lửa quá nên đi trước, 3h sáng lọ mọ lên đường. Tôi thì định bụng là để cơm trưa xong tà tà đi, đến nơi làm tí kèo chiều, cho con chim mồi nó làm quen với bãi bọt, còn mình thì thăm khám bãi, ngó nghía kèo cọt, sáng sớm ngày mai mới là buổi thu hoạch chính – kế hoạch nó là như thế.
Buổi sáng, đang nằm đung đưa ở nhà thì anh bạn gọi điện:
- Alô, đi tới đâu rồi anh?
- Mềnh chưa đi, trưa mới đi chớ đi chi cho sớm. Mà này, tình hình nó là như nào?
- Òh thì … trời nắng đẹp … mồi chơi căng lắm … mà bổi trong này nó bị làm sao áh anh ơi …
- Hả, bị làm sao là làm sao ?!!
- Nó cứ về là nó nhảy, về là nó nhảy à anh … he he …
- Hơ, được nhiu rầu?
- Dạ, mới có 03 …
Chậc chậc, nghe xong cú điện thoại mà bứt rứt hết ở trong mình mẩy … Thay đổi kế hoạch, lên đường sớm.
Sách con cu lên, và đi …
Gần vào đến bãi đánh, tôi ghé vào một rẫy ven đường làm kèo khởi động, để cho con mồi nó ăn uống một miếng, mình thì cũng phải giải ê 02 quả mông. Chọn được một cây mít to, tôi máng mồi lên đó. Con mồi được treo ra là làm ngay, nó rao một lúc thì có bổi về, Ay cha, đấu cũng căng phết. Lúc sau thì có con nữa về, rồi con nữa về, rồi lại con nữa, con nữa … chúng bâu về cả đàn rồi nằm phơi nắng, rỉa lông. Mồi chơi lơi dần rồi cũng nằm rỉa lông luôn … Lúc ra tháo kèo, ui cha, cu bay nhoặng xị.
Đủng đỉnh ghé chỗ nọ chỗ kia, vào đến bãi đánh cũng tầm 4h30, được cái tổ thương, vẫn còn cho tí nắng, gió thổi hiu hiu, mùi lúa ngan ngát …
Kèo đầu tiên
Kèo thứ hai
Bổi ở đây đúng là nó bị làm sao thật …
Tôi gỡ con bổi thứ 2 xong thì trời cũng xâm xẩm. Tháo kèo về nhà anh bạn gần đó. Anh bạn đi cùng cuối ngày về nhà tập trung, thấy cũng vẫn chỉ gói được 3 con. Tối hôm ấy nhậu say bí tỉ.
Kèo thứ ba
5h sáng hôm sau, chuông báo thức kêu um. Dậy, nhưng thấy mệt quá, tắt chuông ngủ tiếp … 7h vào bãi, chon được kèo đẹp máng mồi lên. Mồi kêu có mấy tiếng, bổi về ngay …
“Ái chà, giọng thổ pha nhẹ tí đồng, tốt tiếng … được, được …”
Một lúc sau, “Àh há, dặm kèm đều, bài bản tốt …”, “Gù khá quá thể …”
Ngồi xem một lúc, tôi thấy con bổi này già rơ quá. Mồi làm căng thì nó nhùng, mồi nhùng thì nó căng … Con mồi giở đủ trò ra trêu nó mãi, mà nó chẳng nổi cáu chút nào cả. Con này không có vẻ gì là sợ lồng, mà nó chẳng chịu đến gần lồng, về cây nhưng cứ đứng xa nhây với mồi. Tôi ngồi xem 2 con chim cãi chày cãi cối với nhau mãi cũng chán. Mới hồi đầu tôi còn núp lùm kín mít, sau đó thì lú ra dần để xem xem con bổi nó làm cái giống gì ... Cuối cùng thì tôi ngồi hệch bẹt cả ra. Con bổi nó thấy đó mà cũng chẳng thèm bay …
Thế là mất toi nửa buổi sáng đẹp zời. Tháo kèo về nghỉ ngơi, mai còn đi làm sớm.
Anh bạn kia dậy đi từ sớm. Tôi gọi hỏi thăm, xem tình hình thế nào thì nghe hắn báo cáo:
- Dạ, mới được thêm có 3 em nữa àh … hic, hic, bổi ở đây nó bị làm sao áh …
- E hèm … có con nào kha khá không?
- Có con thổ nặng trịch, con này nhốt được …
Kinh quá! Chuyến này về chắc hắn phải gói hơn chục em bổi.
2 con bổi vào trại. Nhìn như anh em sanh đôi: