Nó mới mua con mồi lỡ giọng thổ. Về nhà con thổ gáy râm rang. Mấy con khác trong nhà như có thêm bạn, cả bọn hú hí cả ngày. Nghe thật sướng!
Nó tậu luôn cây sào, cái lụp, thử chơi mồi cây với anh em coi sao. "Bãi đánh" của nó là chung cư mà nó đã gắn bó gần 4 năm. Hằng ngày nó vẫn thấy mấy em bổi đi đi lại lại trong sân, buổi trưa thì nghe tiếng gáy đâu đó.
Ngày đầu tiên trôi con thổ lên đã bắt được một em thiếu nhi. Nó mừng hết lớn. Và nó thả em thiếu nhi đi.
Hôm qua khi vừa thu lụp, lon ton đi về thì bị một ông trong chung cư gặp và nói là "Bắt làm gì! Tôi còn bỏ lúa, ốc, cho chim ăn nữa kìa, bắt làm gì? Thôi đừng bắt nữa em!". Nó phân bua rằng nó cũng chẳng ham bổi ở đây đâu (sao bằng bổi rừng), chẳng là muốn dợt con mồi thôi. Với lại, nhà nó cũng không có khả năng nuôi thêm nữa, vì sợ nuôi nhiều tụi nó gáy ồn ào ảnh hưởng bà con.
Treo con thổ lên mà lòng chùng xuống. Thật sự thì nó chỉ muốn dợt con mồi, và nếu có bắt được coi bổi nào cũng sẽ 1. thả, 2. tặng, 3. bán làm từ thiện thôi chứ nó cũng không giữ nuôi đâu. Bây giờ hổng lẽ nghe lời ổng không bắt tụi bổi trong chung cư này? Làm sao dợt mồi đây? hix hix