- TX thấy ý kiến của AK cũng hợp lý, nhưng theo TX thì làm như vậy nó sẽ bí con mồi, thay vì vậy hãy ghép lá dày lên. Nhưng nó còn ở mặt lụp nữa.
- Với việc tránh bồ cắt, ó, bìm bịp... thì ngoài việc trang bị cho lồng bẫy, thì yếu tố còn ở chủ nhân và con mồi. Theo TX thì khi đi đánh nếu đã xác định vùng đó nhiều thiên địch thì nên:
+ Trước khi chọn treo chỗ đó thì phải làm thao tác trước khi treo: dọn cành, coi kiến, rung cây và quan sát lung tung xem có thèng cắt, ó,... nào ko.
+ Tránh những thế cây sát nhau nhìn rậm rạp vì như vậy khó quan sát được thiên địch, ngoại trừ có bổi hay thì ko nói làm gì.
+ Khi treo mồi nên treo thế tránh bồ cắt lao trực diện, và khó quan sát thấy mồi trừ khi phải chung cây, chỉ sợ bọn cắt cu thôi chứ bìm bịp thì nó chậm mà.
- Song phần của cu thủ thì phần của mồi chiến là những con có tinh thần thép, ko bao giờ dead khi chưa bị dính dao của địch vào chỗ hiểm, cái tinh thần thép này hay có ở chim vùng núi, và cũng vì đặc điểm vùng núi thì thiên địch nhiều nên chúng nó cũng quen phần nào thì phải.
Tiện đây TX cũng kể câu chuyện về con mồi của anh bạn cùng chơi, đi gác bị cắt móc rách diều, rách họng thức ăn lúa nước chảy cả ra ngoài kêu người chạy nhanh ra tiệm mua kim chỉ may lại xách về tuần sau gáy lại.
- Còn vụ chim chết vì đứng hình theo 1 số anh em hay nói là teo mật thì cũng chẳng ai biết đúng hay sai, chỉ nghe là vậy ngay cả chủ chim thấy con mồi mình chết ko trầy xước gì cũng có chắc là do tiêu mật không, nên cái này có chết chục con như vậy cũng chẳng có tí kinh nghiệm nào. Theo TX nghĩ trong trường hợp chim bị như vậy là do đường tim mạch thì có khả năng chính xác hơn, giống dạng người nhồi máu cơ tim ( bể mạch máu ) khi thấy cái gì đó quá shock ngoài sức chịu đựng thì chết mới đột tử như vậy.