Mình thì cũng buồn cười lắm . ăn rồi suốt ngày ngoài đường . chuyện chi cũng biết nhưng ghét nhất là cái cục vuông vuông ( Cái máy tính )
rồi đến một ngày , có vợ , con . Phải chuyển ngành rồi phải ngồi với cái thằng cao bằng ngang . Rồi cơ quan nối mạng , đam mê đủ thứ vậy là cứ đánh đại . Đọc hết tất cả nhưng vẫn chưa hình dung , chưa hệ thống được . Chui vô đây , thấy có những cái mình không coi được . Không biết mần răng . Đúng là số trời run rủi , có công xin cho một bé cháu vô mần ở cơ quan học cao đẳng CNTT , mình liền nhờ cô bé mần răng mở tài khoản, rồi đăng nhập , rồi gặp anh em > Kết cục là chừ miềng ngồi đây . Một ngày không gặp là nhớ . Lạ hè !