Chương trình từ thiện: Ấm áp vùng cao Hà Giang
Giải cu gáy đấu lần thứ nhất mừng SN diễn đàn 5 tuổi thành công tốt đẹp
Phóng sự: Nghệ nhân dân gian Trần Lữ
Diễn đàn Cu gáy Việt Nam trên facebook

Tác giảChủ đề: Cuộc sống và những câu chuyện tiếp nối....!  (Đọc 27949 lần)

0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.

chipchip

  • Thủ Quỹ
  • Hero Member
  • *****
  • Bài viết: 1046
  • Thanks 560
  • Cám ơn đời mỗi sớm mai thức dậy....!
    • Xem hồ sơ cá nhân
Cuộc sống và những câu chuyện tiếp nối....!
« vào lúc: 01/09/2011 07:40:42AM »
Tự buông trôi mình trong nỗi ám ảnh của quá khứ, đâu phải là khôn ngoan, sáng suốt. Kỷ niệm sinh ra để ta thêm lòng dũng cảm, chứ không phải để cướp nó đi. Bởi lẽ chúng ta đã nếm trải nỗi đau và niềm hạnh phúc, chúng ta biết rằng một cuộc sống mới vẫn có thể bắt đầu. Bạn không tin sao?"

Trong căn phòng tối , có bốn ngọn nến đang cháy. Xung quanh thật yên tĩnh tới mức người ta có thể nghe thấy tiếng thì thầm của chúng.

Ngọn nến thứ nhất lên tiếng than vãn :"ta là biểu tượng của sự thanh bình , hòa thuận. thế nhưng ngày nay những điều đó thật chông vênh. Thế gới hiếm khi im tiếng súng, người với người, thậm chí vợ chồng anh em trong một nhà cũng còn hằn học , cãi cọ nhau. Ta vô cùng thật vọng vì thấy mình vô nghĩa".
Thế rồi ngọn nến leo lét và mờ dần cho tới khi lụi tắt hoàn toàn.


Ngọn nến thứ hai vừa lắc lư vừa kể lể: "ta là ánh sáng của niềm tin, thế nhưng dạo này ta hình như trở thành một kẻ thừa thải, một món hàng xa xỉ. Biết bao nhiêu người chỉ biết chạy theo lối sống thực dụng không cần tới niềm tin nữa , ta hóa ra vô ích mà".
Nói rồi ngọn nến từ từ tắt.


"Ta là ngọn lửa của tình yêu", ngọn nến thứ ba hiu hắt nói. Nhưng ta không còn đủ sức để tỏa sáng nữa. Người ta gạt ta ra một bên và không thèm hiểu giá trị của ta. Cứ nhìn thế giới mà xem, không thiếu kẻ quên luôn cả tình yêu đối với những kẻ ruột thịt nhất của mình. Ta trở nên vô dụng rồi. !", dứt lời phẫn nộ, ngọn lửa phụt tắt.


Căn phòng trở nên tối tăm, lạnh lẽo .

Chỉ còn một ngọn nến nằm tận góc xa vẫn tiếp tục tỏa sáng, nhấp nháy như ngôi sao lẻ loi, cô độc giữa bầu trời đêm âm u.....

Bất chợt cô bé bước vào phòng.
Thấy ba ngọn nến bị tắt , cô bé òa khóc, "tại sao các bạn không tiếp tục tỏa sáng nữa? cuộc sống này luôn cần đến các bạn, thanh bình, niềm tin, tình yêu phải luôn tỏa sáng đến cùng mà!".

Ngọn nến thứ tư _ nãy giờ vẫn lặng lẽ cháy trong phòng _ lúc này mới lên tiếng :

"Đừng lo cô bé ! khi tôi vẫn còn cháy thì có thể thắp sáng lại ba ngọn nến kia. Bởi tôi chính là hy vọng".

Mắt cô bé sáng lên. Lau những giọt nước mắt còn đọng lại , cô bé lần lượt thắp sáng lại những ngọn nến vừa tắt.

"Đừng quên hy vọng , sự hy vọng cho bạn sức mạnh ngay khi bạn đang bị bỏ rơi".

 nguồn : quay cóp
p/s : Mình không biết post ở cái mục nào cho đúng, thôi thì xăm mình post vào cái nhà này, admin  _calm_ nha

« Sửa lần cuối: 01/09/2011 05:16:53PM gửi bởi MayRau9018 »
SỐNG ĐỂ YÊU THƯƠNG ~:>

C80 Hoàng Mai.

  • Global Moderator
  • Hero Member
  • ****
  • Bài viết: 1080
  • Thanks 320
    • Xem hồ sơ cá nhân
    • Cu gay Viet Nam
Re: Cuộc sống và những câu chuyện tiếp nối....!
« Trả lời #1 vào lúc: 01/09/2011 10:28:41AM »
Ạnh yêu em, Chip ạ! _huglove_ _yahoo_
Số người Trời đã định rồi
Thằng làm quần quật, thằng ngồi uống bia!

C80 Hoàng Mai.

  • Global Moderator
  • Hero Member
  • ****
  • Bài viết: 1080
  • Thanks 320
    • Xem hồ sơ cá nhân
    • Cu gay Viet Nam
Re: Cuộc sống và những câu chuyện tiếp nối....!
« Trả lời #2 vào lúc: 01/09/2011 10:34:03AM »
 Ngọn nến không cháy.
Trong thành phố nọ có hai cha con sống với nhau rất vui vẻ, hạnh phúc. Một hôm, đứa bé gái chẳng may bị bệnh và ra đi mãi mãi. Người cha quá đau khổ , tuyệt vọng, quay lưng lại với tất cả mọi người. Ông chẳng thiết tha gì với cuộc sống nữa. Ông tự nhốt mình trong phòng và khóc mãi.

Một hôm, ngưòi cha ngủ thiếp đi và ông mơ thấy một giấc mơ kỳ lạ. Trong giấc mơ, ông gặp một đoàn người rước đèn. Tất cả ngọn đèn đều lung linh toả sáng, trừ ngọn đèn của đứa bé cuối. Đứa bé ấy cầm một ngọn nến không được thắp sáng. Nhìn kỹ hơn, ông nhận ra đứa bé ấy chính là đứa con gấi bé bỏng của mình.

Ông tiến lại gần và hỏi con rằng: " Tại sao nến của con lại không cháy?". Bé gái đã đáp rằng: " Con đã cố lắm nhưng không được cha à! Mỗi lần con thắp lên ngọn nến thì những gịot nước mắt của cha lại dập tắt hết ngọn nến của con".
Đến đó thì người cha choàng tỉnh. Từ đó, ông lấy lại thăng bằng, lại sống vui vẻ, giúp đỡ mọi người xung quanh bởi ông không muốn những giọt nước mắt của ông lại dập tắt ngọn nến hi vọng của con ông.

Nước mắt chỉ có thể xoa dịu phần nào chứ không thể làm tan biến hoàn toàn nỗi mất mát lớn lao. Hãy cứ khóc khi bạn cần, nhưng hãy đứng lên vững vàng bạn nhé! Bởi ngoài kia, đâu đó, ở một nơi nào đó, người thân của bạn đang nhìn bạn mỉm cười


Số người Trời đã định rồi
Thằng làm quần quật, thằng ngồi uống bia!

chipchip

  • Thủ Quỹ
  • Hero Member
  • *****
  • Bài viết: 1046
  • Thanks 560
  • Cám ơn đời mỗi sớm mai thức dậy....!
    • Xem hồ sơ cá nhân
Re: Cuộc sống và những câu chuyện tiếp nối....!
« Trả lời #3 vào lúc: 01/09/2011 11:22:09AM »
Em rất giống… vợ tôi
Lần nào cũng vậy, cứ đến giờ thi nói là cổ họng Quyết lại cứng lại. Rất chăm học, lại chuẩn bị trước nhưng vào phòng thi thì lúc nói tiếng Pháp, lúc đá tiếng Anh. Vốn là một cô gái xuất thân từ Thanh Hóa nên Quyết rất tự ti về giọng nói địa phương của mình. Đã theo học ngoại ngữ, giọng nói phải chuẩn mới hy vọng đạt điểm cao.

Lần này cũng vậy, nhưng Quyết kịp hoàn hồn khi nhận ra thầy Bình, giáo viên trực tiếp giảng dạy Quyết môn văn học Pháp. Thầy rất dễ tính. Sinh viên đồn rằng chưa có ai thi nói phòng thầy mà phải thi lại cả. Quyết lấy lại tự tin hơn khi thấy thầy nhớ tên mình. Nhưng sao không thấy thầy nói tiếng Pháp?

“Tôi biết em nỗ lực rất nhiều trong quá trình học tập”.

“Dạ”.

“Nhưng em chưa bao giờ đạt điểm tốt môn nói cả?”.

“Dạ, em biết, nhưng thưa thầy… khó quá ạ”.

“Em cần nỗ lực và tự tin hơn nữa”.

“Dạ, em sẽ cố gắng hết sức”.

“Lần này tôi cho em 7 điểm với hy vọng em sẽ tự tin hơn trong quá trình học tập”.

“Em cảm ơn thầy”.

“Tối nay tôi có việc quan trọng muốn nhờ em, 7 giờ em xuốnng căng-tin gặp tôi. Thôi hết giờ rồi, em ra đi”.

“Vâng, em chào thầy ạ”.

Ra khỏi phòng thi, Quyết thấy thật may mắn khi gặp thầy chứ không thì không biết có qua nổi kỳ thi này hay không. Nhưng không hiểu thầy định nhờ mình việc gì nhỉ?

Bảy giờ Quyết có mặt ngồi đợi thầy như đã hẹn, cố ráp các chi tiết về thầy: Thầy rất hiền, tận tụy với nghề, được lòng tất cả những sinh viên theo học. Thầy sống một mình, vợ thầy mất khi còn rất trẻ vì một cơn bạo bệnh… Đang miên man suy nghĩ thì thầy đến. Thầy ăn mặc trẻ trung hơn, dường như che giấu được vết hằn của thời gian trên gương măt một nhà giáo yêu nghề.

“Em chào thầy ạ”.

“Chào em, em đến lâu chưa?”.

“Em cũng vừa mới đến ạ”.

“Hôm nay tôi hẹn em ra đây không phải vì mục đích công việc hay học tập gì, tôi chỉ muốn tìm lại một chút kỷ niệm thời xa xưa, một thời mà…”

“Em không hiểu, nhưng nếu điều đó làm thầy vui thì em cũng rất vui ạ”.

Câu chuyện cứ thế diễn ra, tất cả các kỷ niệm về người vợ thân thương, về cuộc đời nhiều bước ngoặt của thầy cứ thế ùa về. Rồi lúc nào không hay, cả hai thầy trò như đang sống cùng những ký ức của năm tháng, cho đến khi mắt cô sinh viên bé nhỏ ngân ngấn nước.

“Em rất giống vợ tôi, người con gái duy nhất tôi yêu; em là hiện thân của tình yêu mà tôi nâng niu suốt cuộc đời này.”


“…”

“Suốt hai năm qua tôi còn đứng vững và tiếp tục giảng dạy là nhờ được nhìn thấy bóng dáng em mỗi ngày”.

Quyết không hiểu đây là tâm sự của thầy hay là một lời tỏ tình của một người đàn ông dành cho mình. Chỉ biết rằng cô thấy thương thầy. Cô không ngờ rằng một giáo sư đáng kính như vậy mà phải sống một cuộc sống thiếu thốn tình cảm và vẫn cô đơn khi tuổi già đang đến. Cô chẳng biết phải làm gì để thầy được vui vẻ hạnh phúc mà mình không mắc lỗi với người yêu đang công tác tận ngoài hải đảo xa xôi.

Vẫn biết tình yêu không bao giờ có lỗi. Trái tim luôn có lí do riêng của nó. Nhưng tình yêu sẽ trôi về đâu khi chỉ một trái tim lạc nhịp? Cầu mong cho cuộc đời này, mọi trái tim sẽ trôi về với trái tim để không còn những tình yêu không bến đỗ.

p/s C80 : chíp thích bài của bạn _friend_
« Sửa lần cuối: 01/09/2011 11:24:40AM gửi bởi chipchip »
SỐNG ĐỂ YÊU THƯƠNG ~:>

chipchip

  • Thủ Quỹ
  • Hero Member
  • *****
  • Bài viết: 1046
  • Thanks 560
  • Cám ơn đời mỗi sớm mai thức dậy....!
    • Xem hồ sơ cá nhân
Re: Cuộc sống và những câu chuyện tiếp nối....!
« Trả lời #4 vào lúc: 02/09/2011 08:04:11AM »
Chào tất cả mọi người ,xin chúc mọi người một ngày Quốc Khánh 2/9 vui vẻ!
Cà phê muối...

Chàng trai gặp cô gái ở một buổi tiệc. Cô rất xinh đẹp, quyến rũ và đến hơn nửa số người trong buổi tiệc đều để ý đến cô. Trong khi chàng trai chỉ là một người rất bình thường, không ai buồn nhìn tới. Cuối cùng, khi buổi tiệc gần kết thúc, chàng trai ngượng ngập mời cô gái uống cà phê với mình. Cô gái rất ngạc nhiên, nhưng vì lời mời quá lịch sự nên cô đồng ý. Họ ngồi ở một chiếc bàn nhỏ trong góc phòng tiệc, nhưng chàng trai quá lo lắng, mãi không nói được lời nào, làm cho cô gái cũng cảm thấy bất tiện. Bỗng nhiên, chàng trai gọi người phục vụ:

- Xin cho tôi ít muối để tôi cho vào cà phê!

Mọi người đứng xung quanh đều hết sức ngạc nhiên và nhìn chăm chăm vào chàng trai. Chàng trai đỏ mặt nhưng vẫn múc một thìa muối cho vào cốc cà phê và uống. Cô gái tò mò:
- Sao anh có sở thích kỳ quặc thế?
- Khi tôi còn nhỏ, tôi sống gần biển - Chàng trai giải thích - Khi chơi ở biển, tôi có thể cảm thấy vị mặn của nước, giống như cà phê cho muối vào vậy! Nên bây giờ, mỗi khi tôi uống cà phê với muối, tôi lại nhớ tới tuổi thơ và quê hương của mình.

Cô gái thật sự cảm động. Một người đàn ông yêu nơi mình sinh ra thì chắc chắn sẽ yêu gia đình và có trách nhiệm với gia đình của mình. Nên cô gái bắt đầu nói chuyện cởi mở hơn, về nơi cô sinh ra, về gia đình... Trước khi ra về, họ hẹn nhau một buổi gặp tiếp theo... Qua những lần gặp gỡ, cô gái thấy chàng trai quả là một người lý tưởng: rất tốt bụng, biết quan tâm... Và cô đã tìm được người đàn ông của mình nhờ cốc cà phê muối.

Câu chuyện đến đây vẫn là có hậu vì "công chúa" đã tìm được "hoàng tử", và họ cưới nhau, sống hạnh phúc. Mỗi buổi sáng, cô gái đều pha cho chàng trai - nay đã là chồng cô - một cốc cà phê với một thìa muối. Và cô biết rằng chồng cô rất thích như vậy. Suốt 50 năm kể từ ngày họ cưới nhau, bao giờ người chồng cũng uống cốc cà phê muối và cảm ơn vợ đã pha cho mình cốc cà phê ngon đến thế.

Sau 50 năm, người chồng bị bệnh và qua đời, để lại cho người vợ một bức thư:

"Gửi vợ của anh, Xin em tha thứ cho lời nói dối suốt cả cuộc đời của anh. Đó là lời nói dối duy nhất - về cốc cà phê muối. Em có nhớ lần đầu tiên anh mời em uống cà phê không? Lúc đó, anh đã quá lo lắng, anh định hỏi xin ít đường nhưng anh lại nói nhầm thành muối. Anh cũng quá lúng túng nên không thể thay đổi được đành phải tiếp tục lấy muối cho vào cốc cà phê và bịa ra câu chuyện về tuổi thơ ở gần biển để được nói chuyện với em. Anh đã định nói thật với em rất nhiều lần nhưng rồi anh sợ em sẽ không tha thứ cho anh. Và anh đã tự hứa với mình sẽ không bao giờ nói dối em một lời nào nữa, để chuộc lại lời nói dối ban đầu. Bây giờ anh đã đi thật xa rồi, nên anh sẽ nói sự thật với em. Anh không thích cà phê muối, nhưng mỗi sáng được uống cốc cà phê muối từ ngày cưới em, anh chưa bao giờ cảm thấy hối tiếc vì mình đã phải uống cả. Nếu anh có thể làm lại từ đầu, anh vẫn sẽ làm như thế để có được em, và anh sẽ uống cà phê muối cả cuộc đời".

Khi người vợ đọc xong lá thư cũng là khi lá thư trong tay bà ướt đẫm nước mắt. Nếu bạn hỏi người vợ rằng: "Cà phê muối có vị thế nào?", chắc chắn bà sẽ trả lời: "Ngọt lắm".

p/s : Buồn quá! Nhưng thật cảm động. Có thể câu chuyện này là không có thực nhưng ở đâu đó, vẫn có những tình yêu mãnh liệt như chàng trai đối với cô gái này, đi suốt cả cuộc đời, ly cà phê muối vẫn ngọt ngào như thuở ban đầu....
« Sửa lần cuối: 02/09/2011 08:12:14AM gửi bởi chipchip »
SỐNG ĐỂ YÊU THƯƠNG ~:>

C80 Hoàng Mai.

  • Global Moderator
  • Hero Member
  • ****
  • Bài viết: 1080
  • Thanks 320
    • Xem hồ sơ cá nhân
    • Cu gay Viet Nam
Re: Cuộc sống và những câu chuyện tiếp nối....!
« Trả lời #5 vào lúc: 02/09/2011 10:39:58AM »
Đôi khi ta gặp định mệnh của mình trên con đường ta chọn để tránh nó _suytu_
(St)
Số người Trời đã định rồi
Thằng làm quần quật, thằng ngồi uống bia!

chipchip

  • Thủ Quỹ
  • Hero Member
  • *****
  • Bài viết: 1046
  • Thanks 560
  • Cám ơn đời mỗi sớm mai thức dậy....!
    • Xem hồ sơ cá nhân
Re: Cuộc sống và những câu chuyện tiếp nối....!
« Trả lời #6 vào lúc: 05/09/2011 05:35:41PM »
Con lừa


Một ngày nọ, con lừa của một ông chủ trang trại sảy chân rơi xuống một cái giếng. Con vật kêu la hàng giờ liền. Người chủ trang trại cố nghĩ xem nên làm gì. Cuối cùng ông quyết định: con lừa đã già, dù sao cái giếng cũng cần được lấp lại và không ích lợi gì trong việc cứu con lừa lên cả.

Ông nhờ vài nguời hàng xóm sang giúp mình. Họ xúc đất đổ vào giếng. Ngay từ đầu, lừa đã hiểu chuyện gì đang xảy ra và nó kêu la thảm thiết. Nhưng sau đó lừa trở nên im lặng. Sau một vài xẻng đất, ông chủ trang trại nhìn xuống giếng và vô cùng sửng sốt. Mỗi khi bị một xẻng đất đổ lên lưng, lừa lắc mình cho đất rơi xuống và bước chân lên trên. Cứ như vậy, đất đổ xuống, lừa lại bước lên cao hơn. Chỉ một lúc sau mọi người nhìn thấy chú lừa xuất hiện trên miệng giếng và lóc cóc chạy ra ngoài.

Cuộc sống sẽ đổ rất nhiều thứ khó chịu lên người bạn. Hãy xem mỗi vấn đề bạn gặp phải là một hòn đá để bạn bước lên cao hơn. Chúng ta có thể thoát khỏi cái giếng sâu nhất chỉ đơn giản bằng cách đừng bao giờ đầu hàng.

(ST)
SỐNG ĐỂ YÊU THƯƠNG ~:>

Thông Xanh

  • Phó Tổng điều hành
  • Hero Member
  • ****
  • Bài viết: 1372
  • Thanks 697
    • Xem hồ sơ cá nhân
Re: Cuộc sống và những câu chuyện tiếp nối....!
« Trả lời #7 vào lúc: 05/09/2011 08:35:06PM »
Bát Mì cuối năm.(Không rõ Nguyên Tác – Nhật Bản)

Người Nhật có phong tục đêm cuối năm, trước giờ Giao Thừa, thường cùng gia đình đến một quán mì ưa thích, mỗi người ăn một bát mì truyền thống để cùng nhau ôn cố tri tân.

21h đêm Giao Thừa, quán mì của ông bà Bắc Hải Đình đã hết khách, họ chuẩn bị đóng cửa, chuẩn bị cho lễ Tất Niên của nhà mình… Tiếng chuông gió trước của vang lên, ông ra mở cửa: Một người phụ nữ trung niên với hai cậu bé khoảng 10 và 7 tuổi, trông họ thật lam lũ, ngập ngừng xin phép bước vào. Sau khi xếp cho họ ngồi trước bàn, ông chủ quán chờ đợi. Người phụ nữ bối rối: Ông bà có thể cho ba mẹ con chúng tôi một bát mì được không? Hơi ngạc nhiên, nhưng ông nói vâng, và quay vào dặn bà làm một bát to hơn bình thường đưa lên cho họ. Ba mẹ con cùng chụm đầu vào ăn, xuýt xoa ngon lành. Đứa bé đang ăn ngẩng đầu nhìn mẹ hỏi: Mẹ ơi, liệu năm sau nhà ta có được ăn như thế này nữa không? Người mẹ nhẹ nhàng nói: chúng ta sẽ cùng cố gắng để được như thế nhé! Ăn xong họ lễ phép cảm ơn ra về. Ông bà chủ quán nhìn theo ái ngại...

Một năm qua đi rất nhanh... Lại đến sau 21h Giao Thừa sang năm, ông bà chủ quán dường đã quên, thì lại như năm trước Ba mẹ con líu ríu bước vào như để trốn cái lạnh cắt da bên ngoài. Trông họ tiều tụy hơn, và người mẹ lại xin được phục vụ một bát mì. Ông chủ quán vồn vã, rồi bước vào trong dặn bà làm ba bát mì. Bà phúc hậu nói: Ông ạ, hãy làm một bát như ý họ. Nhưng bà làm để đủ no và ấm lòng cho ba người. Họ ngồi vào chiếc bàn bình dị năm ngoái, ăn rất ngon, vui vẻ dặn dò nhau những việc phải nỗ lực hơn trong năm mới. Xong, người mẹ đứng lên cảm ơn, muốn trả thêm tiền cho bát mì đó, nhưng ông bà ân cần từ chối: Được ba mẹ con đến đây, và nếu quán chúng tôi như là nơi ba mẹ con có thể hưng phấn hơn cho những điều các vị cần cố gắng thì đã là điều thật quý hóa rồi...

Lại thêm một năm nữa. Ông Bà đã đặt lên tấm biển con giữ chỗ trên chiếc bàn đó trong quán, dành cho họ. Nhưng mãi sau 21h không thấy họ quay trở lại... Ông bà có cảm giác buồn trống vắng, khẽ bảo nhau đóng cửa hàng để chuẩn bị Tất Niên... Cứ như thế trong nhiều năm sau đã thành thông lệ, mọi khách hàng cũng biết chuyện mà cảm động, không ai ngồi vào chiếc bàn đó vào đêm Giao Thừa cả và ai cũng có ý vừa nhâm nhi bát mì vừa mong đợi Ba Mẹ Con trở lại…

Rồi lại một cái Tết nữa... Đã quá 21h ông bà chủ quán định nói lời cảm ơn cuối năm với mọi người đang còn trong quán thì tiếng chuông vang lên… Ông ra mở, mọi người nhìn ra theo. Ba người : một phụ nữ lịch lãm và 2 cậu thanh niên tuấn tú khỏe mạnh bước vào. Dường như quen thuộc, họ tiến đến chiếc bàn kia. Ông chủ khiêm nhường nhắc: Thưa, chỗ này đã được dành cho người khác ạ... Họ xin được ngồi ngay bàn sát bên. Ông chủ lễ độ chờ họ gọi. Người phụ nữ ngẩng lên: Xin cho ba chúng tôi Một Bát Mì… Trời ơi… Mọi người đều quay hết về phía họ: Phải chăng các vị là Ba Mẹ Con ngày xưa? Chúng tôi đã mong chờ các vị bấy lâu...

Dạ vâng, là chúng tôi ạ. Chồng và cha chúng tôi bị tai nạn qua đời đã lâu, để lại món nợ rất lớn, chúng tôi đã vô cùng khó khăn nên đã nhiều năm không còn khả năng được ăn mì Tất Niên nữa. Bây giờ mọi điều đã rất tốt đẹp, nên trở lại đây muốn được ăn bát mì như năm xưa, được hưởng tấm lòng của ông bà mà nhờ đó chúng tôi đã thêm được sự ấm lòng để cố gắng vượt qua… Tất cả tràn đầy xúc động đứng lên bước lại quây quần và cung kính cảm tạ lẫn nhau.
-----------Xin cảm ơn Người---------
-----------Xin cảm ơn đời------------

Thông Xanh

  • Phó Tổng điều hành
  • Hero Member
  • ****
  • Bài viết: 1372
  • Thanks 697
    • Xem hồ sơ cá nhân
Re: Cuộc sống và những câu chuyện tiếp nối....!
« Trả lời #8 vào lúc: 05/09/2011 08:52:42PM »
Con Vẹt Xanh
Lưu Tư Kinh, là con trai duy nhất của bà mẹ quả phụ nghèo sống ở miền quê thưa người, xa lắc. Anh quyết chí lên thành phố mưu cầu tiến thân để sống tốt và giúp được mẹ già nơi quê nhà. Công việc và những lo toan chẳng bao giờ dứt… Lòng đầy nhớ thương, nhưng chẳng về mà thăm mẹ cho được, dù tháng nào anh cũng dành tiền gửi đều đặn về cho bà… Nhưng có lần trong thư mẹ anh gửi: Con trai ơi… đã quên mẹ rồi sao… Anh đọc thư mà nước mắt lã chã.

Rồi anh cũng đã tạm thu xếp mọi việc về quê thăm mẹ. Lòng tràn ngập hân hoan… Mẹ con lâu ngày gặp lại mừng mừng tủi tủi khôn xiết. Sờ nắn bờ vai con, người mẹ rưng rưng: Con ơi, mẹ nhớ con lắm…! Anh ôm lấy người mẹ dường như héo mòn đi qua năm tháng mà nhòa lệ: Mẹ ơi, con nhớ mẹ lắm…! Lần này con về mang cho mẹ Con Vẹt Xanh mua đắt tiền lắm, con đã nuôi dạy nó lâu… Khi con đi xa nó sẽ ở nhà bầu bạn với mẹ cho đỡ cô quạnh và mẹ cũng thấy con bên cạnh hàng ngày. Mẹ nghe chỉ bảo: Con tốn tiền đến vậy thật không thỏa đáng. Mẹ chỉ muốn thấy con hàng ngày… Anh bảo: Mẹ hãy kiên tâm, đến khi con tích lũy đủ tiền sẽ đón mẹ đi cùng.

Ở nhà được vài ngày, Lưu Tư Kinh chia tay mẹ lên đường trở lại thành phố, lại lao vào làm ăn, phấn đấu. Mẹ già ở nhà một bóng. Con Vẹt Xanh bên cạnh bà, thỉnh thoảng nó lại cất tiếng: Mẹ ơi, con Lưu Tư Kinh đây, con nhớ mẹ lắm… Mẹ ơi, mẹ vất vả quá, nghỉ tay một chút đi mẹ… Mẹ ơi mẹ khỏe mạnh nhé… Bà cảm thấy vui vẻ và ấm lòng hơn rất nhiều. Bà thương quý Con Vẹt Xanh vô cùng, tắm rửa, chăm sóc cho nó, trò chuyện hàng ngày như với con trai mình vậy.

Một năm, bà bị trọng bệnh, sau thời gian ngắn đã qua đời. Hàng xóm đã làm đám cho bà và tìm cách báo cho anh biết. Hẫng hụt, đau khổ, Lưu Tư Kinh dứt bỏ mọi công việc, ngay lập tức lên tàu xe trở về… Căn nhà trống không, vẫn còn mùi hương khói. Lọ tro của mẹ được đặt trên bàn hướng chính giữa. Anh nức nở thương xót mẹ và ân hận vô cùng đã không về chăm sóc và đưa được mẹ đến nơi an nghỉ cuối cùng.

Mệt mỏi và suy sụp, anh ôm tấm ảnh mẹ vào lòng thiếp đi lúc nào không biết. Anh mơ thấy mẹ hiền đang ngôi khâu vá bên anh, mỉm cười, quạt cho anh ngủ, thoang thoảng bên tai anh tiếng nói: Con ơi, mẹ nhớ con lắm… Anh sung sướng muốn nhào vào ôm lấy mẹ! Choàng tỉnh, không có ai xung quanh cả, nhưng tiếng nói : Con ơi, con có khỏe không… Mẹ nhớ con lắm… vẫn từ như rất gần đây đấy vọng đến… Anh đi nhẹ gần đến ban công sát vườn. Tiếng nói phát ra từ đó. Dưới ánh nắng hoàng hôn cuối cùng chiếu qua kẽ lá. Anh nhận ra Con Vẹt Xanh đang đậu trên cành cây! Anh đỡ nó lên tay, nó lại hót : Con ơi, con khỏe không? Mẹ nhớ con lắm… Con Vẹt đã gầy và tả tơi đi quá nhiều. Lưu Tư Kinh ôm con Vẹt vào ngực mình nức nở: Mẹ ơi, con thương nhớ mẹ vô cùng…

Ôi! Mẹ anh trước khi qua đời đã mở lồng thả Vẹt Xanh ra. Nhưng nó đã sống bầu bạn bên cạnh bà bao ngày, dường như thấu được tình cảm của Bà mà không bay đi, vẫn ở lại căn nhà nghèo trống trải này như đợi Lưu Tư Kinh trở về mà nhắn nhủ lời yêu thương của Bà với anh ấy…

-----------Xin cảm ơn Người---------
-----------Xin cảm ơn đời------------

chipchip

  • Thủ Quỹ
  • Hero Member
  • *****
  • Bài viết: 1046
  • Thanks 560
  • Cám ơn đời mỗi sớm mai thức dậy....!
    • Xem hồ sơ cá nhân
Re: Cuộc sống và những câu chuyện tiếp nối....!
« Trả lời #9 vào lúc: 08/09/2011 06:40:04PM »
Một ông lão có hai chiếc chậu dùng để lấy nước. Một trong hai chiếc chậu có một vết nứt, vì vậy khi mang nước từ giếng về nhà, nước trong chậu chỉ còn một nửa. Chiếc chậu còn nguyên rất tự hào về sự hoàn hảo của mình, còn chiếc chậu nứt luôn bị cắn rứt vì không thể hoàn thành nhiệm vụ. Một ngày nọ, chiếc chậu nứt nói với người chủ:

- Tôi muốn xin lỗi ông...

- Có chuyện gì vậy, chiếc chậu của ta? -Ông lão hỏi.

- Chỉ vì vết nứt của tôi mà hàng ngày ông chỉ mang về nửa số nước có thể. Tôi xấu hổ quá...

Ông lão mỉm cười và bảo cái chậu nứt:

- Vậy ngươi có nhìn thấy những luống hoa bên vệ đường không? Nhìn nó, ngươi sẽ hiểu.

Hôm sau cái chậu nứt lại theo ông lão mang nước từ giếng về nhà. Nó nhìn thấy luống hoa bên đường, lá xanh mướt và hoa thì rực rỡ, có điều hoa lại chỉ mọc ở một bên đường mà thôi.
Ngắm hoa, cái chậu nứt cảm thấy vui vẻ, nhưng về tới nhà, trong chậu lại chỉ có một nửa số nước còn lại, nó lại buồn rầu.
Ông lão bảo:
- Ngươi không nhận thấy rằng hoa chỉ mọc bên đường, phía của ngươi thôi sao? Ta đã biết được vết nứt của ngươi và đã tận dụng nó. Ta gieo những hạt giống hoa bên vệ đường phía bên ngươi và trong những năm qua chính ngươi đã vun tưới cho chúng. Ta đã hái những cánh hoa đó để trang hoàng căn nhà. Nếu không có ngươi, nhà ta không ấm cúng và duyên dáng thế này đâu.

Cái chậu nứt hiểu và không còn buồn nữa. Nó hiểu rằng, nếu chẳng may phải sống với vết nứt, hãy biết tận dụng vết nứt của mình, không có gì là vô ích trong cuộc đời này.
Chíp nghĩ :  Mỗi con người chúng ta đều có những vết nứt, không có ai là hoàn hảo, điều quan trọng là mình làm sao để những vết nứt đó trở nên có ích, để làm cho cuộc đời này tươi đẹp hơn ...
 
SỐNG ĐỂ YÊU THƯƠNG ~:>

nhanhot73

  • Global Moderator
  • Hero Member
  • ****
  • Bài viết: 925
  • Thanks 244
    • Xem hồ sơ cá nhân
Re: Cuộc sống và những câu chuyện tiếp nối....!
« Trả lời #10 vào lúc: 09/09/2011 09:08:49AM »
Một ông lão có hai chiếc chậu dùng để lấy nước. Một trong hai chiếc chậu có một vết nứt, vì vậy khi mang nước từ giếng về nhà, nước trong chậu chỉ còn một nửa. Chiếc chậu còn nguyên rất tự hào về sự hoàn hảo của mình, còn chiếc chậu nứt luôn bị cắn rứt vì không thể hoàn thành nhiệm vụ. Một ngày nọ, chiếc chậu nứt nói với người chủ:

- Tôi muốn xin lỗi ông...

- Có chuyện gì vậy, chiếc chậu của ta? -Ông lão hỏi.

- Chỉ vì vết nứt của tôi mà hàng ngày ông chỉ mang về nửa số nước có thể. Tôi xấu hổ quá...

Ông lão mỉm cười và bảo cái chậu nứt:

- Vậy ngươi có nhìn thấy những luống hoa bên vệ đường không? Nhìn nó, ngươi sẽ hiểu.

Hôm sau cái chậu nứt lại theo ông lão mang nước từ giếng về nhà. Nó nhìn thấy luống hoa bên đường, lá xanh mướt và hoa thì rực rỡ, có điều hoa lại chỉ mọc ở một bên đường mà thôi.
Ngắm hoa, cái chậu nứt cảm thấy vui vẻ, nhưng về tới nhà, trong chậu lại chỉ có một nửa số nước còn lại, nó lại buồn rầu.
Ông lão bảo:
- Ngươi không nhận thấy rằng hoa chỉ mọc bên đường, phía của ngươi thôi sao? Ta đã biết được vết nứt của ngươi và đã tận dụng nó. Ta gieo những hạt giống hoa bên vệ đường phía bên ngươi và trong những năm qua chính ngươi đã vun tưới cho chúng. Ta đã hái những cánh hoa đó để trang hoàng căn nhà. Nếu không có ngươi, nhà ta không ấm cúng và duyên dáng thế này đâu.

Cái chậu nứt hiểu và không còn buồn nữa. Nó hiểu rằng, nếu chẳng may phải sống với vết nứt, hãy biết tận dụng vết nứt của mình, không có gì là vô ích trong cuộc đời này.
Chíp nghĩ :  Mỗi con người chúng ta đều có những vết nứt, không có ai là hoàn hảo, điều quan trọng là mình làm sao để những vết nứt đó trở nên có ích, để làm cho cuộc đời này tươi đẹp hơn ...
Pà con ơi , chíp cũng có một vết nứt , tui thấy rùi  _yahoo_ _yahoo_ _yahoo_ =)) =)) =))
Trăm năm trước ta chưa hề có
Trăm năm sau có cũng như không
Cuộc đời có có không không
Trăm năm còn  lại tấm lòng mà thôi .

C80 Hoàng Mai.

  • Global Moderator
  • Hero Member
  • ****
  • Bài viết: 1080
  • Thanks 320
    • Xem hồ sơ cá nhân
    • Cu gay Viet Nam
Re: Cuộc sống và những câu chuyện tiếp nối....!
« Trả lời #11 vào lúc: 09/09/2011 11:05:00AM »
Trời sinh ra thế

Xưa có một ông nhà giàu, sinh được hai cô con gái, cô chị gả cho người làm ruộng, cô em gả cho người học trò.
Một hôm thong thả, bố vợ cùng hai con rể đưa nhau đi chơi.  Bố nghe tiếng con ngỗng kêu lên mới hỏi:
-Làm sao tiếng nó to thế nhỉ?
Người học trò nói chữ:
-Trường cảnh tắc đại thanh.
Người làm ruộng nói:
-Trời sinh ra thế !
Đi được một quãng, lại thấy con vịt đang bơi dưới ao, bố lại hỏi:
-Tại sao nó nổi?
Người học trò lại nói chữ:
-Đa mao, thiểu nhục tắc phù.
Người làm ruộng lại nói:
-Trời sinh ra thế !
Đi một quãng nữa, thấy hòn đá nứt đôi, bố lại hỏi:
-Sao nó lại nứt ra thế này?
Người học trò vội trả lời:
-Phi nhân đả, tắc thiên đả.
Người làm ruộng vẫn nói:
-Trời sinh ra thế !
Đến lúc về nhà, ba bố con ngồi uống rượu, bố khen con rể học trò hay chữ, chê con rể làm ruộng dốt.  Người con rể làm ruộng tức mình mới hỏi lại người học trò:
-Tôi thì dốt thật, nhưng mà chú nói: "Trường cảnh tắc đại thanh" là nghĩa làm sao?
Người học trò đáp:
-Nghĩa là cổ dài to tiếng.
Người làm ruộng mới bẻ:
-Thế con ểnh ương cổ đâu mà tiếng cũng to?
Rồi lại hỏi:
-Chú nói: " Đa mao, thiểu nhục tắc phù" là nghĩa làm sao?
Người học trò đáp:
-Nghĩa là: " Nhiều lông, ít thịt thì nổi "
Người làm ruộng lại bẻ:
-Thế thì cái thuyền, lông đâu, thịt đâu mà cũng nổi?
Rồi lại hỏi:
-Còn chú nói: "Phi nhân đả, tắc thiên đả" là nghĩa làm sao?
Người học trò trả lời:
-Nghĩa là: "Nếu không phải người đánh thì trời đánh "
Người làm ruộng tức mình liền bẻ luôn:
-Thế cái...của vợ chú thì có ai đánh mà cũng nứt đấy thôi? Chẳng cũng là trời sinh ra thế cả hay sao?
(St)
Số người Trời đã định rồi
Thằng làm quần quật, thằng ngồi uống bia!

Tre làng

  • Administrator
  • Hero Member
  • *****
  • Bài viết: 1234
  • Thanks 450
  • Bamboo
    • Xem hồ sơ cá nhân
    • http://omega-7.org
Re: Cuộc sống và những câu chuyện tiếp nối....!
« Trả lời #12 vào lúc: 13/09/2011 08:16:16PM »
Chuyện này không bắt đầu từ ngày xữa ngày xưa mà nó bắt đầu bằng..ngày  nãy ngày nay....
Không biết bỏ vô đâu, nên mượm tạm cái topic "đọc và suy ngẫm" của chipchip. Mà nó cũng đáng suy ngẫm lắm chứ
, không biết sao mỗi lần đọc những cái bài về các em học sinh mình lại thấy nhói nhói trong lòng, ngày xưa khổ chung thì không nói làm gì nhưng ngày nay chỗ thì "ăn không hết, chỗ thì lần không ra" nhất là các em ở dân tộc hay vùng cao, vùng xa. Mới xem cứ tưởng một bộ lạc nào đó ở châu phi. Nếu bà con thấy nhói đau thì xin gỡ xuống


Rơi nước mắt trước cảnh học sinh bơi qua sông đến trường



 (Dân trí) - Hàng chục học sinh ngày hai buổi bơi qua sông đến trường. Để áo quần và sách vở không bị ướt, các em chuẩn bị sẵn một bao nilon lớn, cho quần áo và cặp sách vào, buộc kín lại. Qua đến bờ sông bên kia, các em lại lấy quần áo ra mặc vào... Nhận được thông tin từ nhiều giáo viên ở xã Trọng Hóa, huyện Minh Hóa, Quảng Bình về thực trạng học sinh bản ông Tú, bản Ka Oóc đi học phải bơi qua sông, chúng tôi đã vượt quãng đường hàng trăm km để có mặt tại khe Rào (thượng nguồn sông Danh), tận mắt chứng kiến cảnh tượng buồn rơi nước mắt: Hàng chục học sinh, giáo viên phải bơi qua sông đến trường Tiểu học Hưng (xã Trọng Hoá, huyện Minh Hoá). Để áo quần và sách vở không bị ướt, các em chuẩn bị sẵn một bao nilon lớn, cho quần áo và cặp sách vào bao, buộc kín lại. Qua đến bờ sông bên kia, các em lại lấy quần áo ra mặc vào.
 
Học sinh bản ông Tú, bản Ka Oóc, bản Hưng, xã Trọng Hoá, huyện Minh Hoá, bơi qua dòng sông chảy xiết đến trường 

Hôm chúng tôi đến, sau cơn mưa rừng hôm trước, nước khe Rào còn sâu và chảy xiết. Qua một bãi đá bồi sau những trận lũ chừng 20m, 15 học sinh từ lớp 1 đến lớp 5 người đen nhẻm, cởi hết quần áo, cho cùng toàn bộ sách vở cho vào một túi ni-long rồi thổi căng lên, hì hục bơi qua đoạn sông dài khoảng 15m. Những chiếc túi đó, ngoài tác dụng giữ khô quần áo, sách vở còn như một cái phao giúp các em qua sông.
Em Hồ Không (học sinh lớp 5A, trường Tiểu học Hưng) cho biết: “Nước chỗ này sâu và chảy xiết nên chúng cháu sợ lắm. Nhưng vì muốn đến trường học cái chữ để mong sau này có cái nghề cho đỡ khổ nên phải liều mình bơi qua sông thôi”. 

 
Một học sinh giơ cao cặp sách lên đầu, hì hục bơi qua sông

Được biết gần một năm trước, gần bản Hưng có một chiếc thuyền độc mộc chở khách qua sông nhưng không đáp ứng đủ nhu cầu nên nhiều người vẫn phải chọn cách bơi qua sông. Nhưng trận lũ lịch sử cuối năm ngoái đã cuốn trôi mất con thuyền này.
Chị Hồ Thị Thanh - một người dân sống lâu năm ở đây - cho biết: Trên con sông này đã có nhiều người bị nước cuốn trôi, nhưng may mắn chưa ai mất mạng.
Mùa lũ năm 2009, cô Cao Thị Thức - giáo viên Trường Mầm non Trọng Hóa - cùng một giáo viên khác qua bản ông Tú dạy học trên con đò nhỏ; ra giữa dòng gặp nước xoáy làm lật đò. Cô giáo kia biết bơi nên bơi được vào bờ; còn cô Thức bị nước cuốn trôi gần 200m; rất may sau đó đã được một người dân cứu sống.
Trường hợp gần đây nhất là ông Hồ Nhâm ở bản ông Tú; trong khi bơi qua sông đã bị chuột rút, nước cuốn trôi nhưng cũng may mắn có người đến cứu giúp kịp thời.

 
Để có con chữ, các em nhiều khi phải đổi lấy cả tính mạng

Gặp chúng tôi bên dòng sông Danh, thầy Đinh Thanh Tùng - giáo viên trường Tiểu học Hưng - cho biết: “Việc học sinh bản ông Tú bơi qua bản Hưng để học lấy con chữ đã diễn ra khá lâu nay. Học sinh ở đây khó khăn lắm. Để có con chữ các em nhiều khi phải đổi lấy cả tính mạng”.
Thầy Đinh Thiêm - Hiệu trưởng trường Tiểu học Hưng - bày tỏ niềm lo lắng: “Thấy học sinh bơi qua sông đến trường học chữ nhà trường cũng bất an lắm. Dù nhà trường đã phối hợp với phụ huynh cùng giáo viên các lớp trực ban theo dõi mỗi khi học sinh qua sông đến lớp hoặc về nhà nhưng vẫn thấy không an tâm”.
Thầy Thiêm cho biết thêm, mùa mưa về nước khe Rào dâng lên rất nhanh và chảy mạnh nên học sinh phải nghỉ học dài ngày. Trung bình mỗi năm, học sinh bản ông Tú phải nghỉ học ít nhất 1 tháng do mưa lũ. Chính vì thế nên ảnh hưởng rất lớn đến chất lượng dạy và học.
 
Sau khi bơi qua dòng nước “tử thần” các em lại chỉnh tề trang phục để tới trường

Trao đổi với PV Dân trí ông Hồ Phin - Bí thư Đảng ủy xã Trọng Hóa cho biết: “Không riêng bản ông Tú mà bên trong còn có bản Ka Oóc mọi hoạt động đi lại cũng đều phải bơi qua sông. Để xây dựng cầu phải cần một khoản kinh phí rất lớn trong khi kinh tế xã lại đang còn rất khó khăn. Vừa rồi đã có một đoàn về tiến hành kiểm tra khảo sát nhưng nghe bảo với nguồn kinh phí 5 tỉ đồng là chưa đủ để xây dựng một cái cầu. Hiện chúng tôi đang mong các cấp ban ngành quan tâm hơn nữa để các em học sinh, giáo viên và người dân bản ông Tú, bản Hưng, bản Ka Oóc, xã Trọng Hoá sớm có một cây cầu nhằm thuận tiện và an toàn cho việc đi lại”.
Đặng Tài

lamquangnha

  • Hero Member
  • *****
  • Bài viết: 251
  • Thanks 99
    • Xem hồ sơ cá nhân
Re: Cuộc sống và những câu chuyện tiếp nối....!
« Trả lời #13 vào lúc: 14/09/2011 09:00:15AM »
       Ôi! Tre lượm ở đâu ra mấy tấm ảnh đó thế!, vậy mà sao trong nước mình không ai tìm thấy cả, hay là những cảnh tình ấy các bác có trách nhiệm với nhân dân của chúng ta không dám nhìn vì sợ cảm động đến rơi lệ. Qua trích đoạn bài báo mà Tre đã trích đăng lại trên diễn đàn chúng ta, Nhã tôi lại nhớ đến một vụ việc đã từng gây chấn động cả Quốc hội, Chính phủ ... ngày nào! Đó là việc gây thất thoát tài chính của Tập đoàn Công nghiệp tàu thủy VN (Vinashin). Tôi thiết nghĩ phải chi bà con nghèo của chúng ta như xã Trọng Hóa, huyện Minh Hóa, Quảng Bình nói riêng, và cả nước nói chung ..., chỉ nhặt (lượm) được một trong số 25 chiếc tàu phế liệu mà Tập đoàn Công nghiệp tàu thủy VN đã mua ấy thôi, cũng quá ư là hạnh phúc cho bà con nhân dân, quá thừa để xây không biết bao nhiêu là cây cầu như thế ... đúng không bà con! Nhân tiện tôi cũng xin trích lại một đoạn của bài báo cho tiện bà con tham khảo, khỏi phải mất công vào Google Search nhé

Vinashin gây thất thoát lớn cho Nhà nước
(VTC News) - Chỉ trong thời gian ngắn (2005-2010), Vinashin đã huy động khối lượng vốn khổng lồ dưới nhiều hình thức nhưng đã tùy tiện, buông lỏng quản lý dẫn đến nhiều hậu quả nghiêm trọng, gây thất thoát lớn cho Nhà nước. Đó là một trong số nhiều nội dung có liên quan mà Thanh tra Chính phủ (TTCP) vừa có kết luận liên quan đến những sai phạm ở Vinashin

       Văn phòng Chính phủ vừa có văn bản truyền đạt ý kiến của Thủ tướng Chính phủ về kết luận thanh tra việc chấp hành chính sách, pháp luật tại Tập đoàn Công nghiệp tàu thủy VN (Vinashin). Theo đó Thủ tướng đã đồng ý với kết luận của TTCP. Thủ tướng yêu cầu Chủ tịch HĐQT, Tổng giám đốc điều hành Vinashin, các bộ, ban ngành liên quan theo đúng chức năng nhiệm vụ của mình tổ chức thực hiện nghiêm túc các kiến nghị của TTCP.
       Trước đó, kết luận của TTCP chỉ rõ, chỉ trong thời gian từ cuối năm 2005 đến hết tháng 6/2010, Vinashin đã huy động một khối lượng vốn rất lớn từ các nguồn trong và ngoài nước dưới các hình thức vay của các tổ chức tín dụng, vay nguồn trái phiếu quốc tế của Chính phủ, phát hành trái phiếu doanh nghiệp và các hình thức khác lên đến 72 nghìn tỷ đồng. Quá trình huy động, quản lý và sử dụng vốn đều đã bị buông lỏng quản lý, tùy tiện và vi phạm quy định của pháp luật. Nhiều dự án mới chỉ là ý tưởng đầu tư, không tồn tại trên thực tế nhưng vẫn được đưa vào đề án xin vay vốn.
        Theo kết luận thanh tra, các khoản vay gồm: 300 triệu USD trái phiếu quốc tế do Chính phủ phát hành; 600 triệu USD của 15 ngân hàng và 2 quỹ đầu tư nước ngoài, ...đến nhiều khoản vay trong nước đều có sai pham. TTCP cho rằng Vinashin sử dụng vốn vay tuỳ tiện, dàn trải (615 dự án) với tỷ lệ trên dưới 30% vốn cho vay so với nhu cầu vốn của dự án; không kiểm soát được vốn đối ứng, dẫn đến toàn bộ các dự án hiện vẫn dở dang, gây lãng phí lớn, nhiều trường hợp mất vốn với số lượng lớn.
        Kết luận của TTCP cũng chỉ rõ: từ năm 2007 đến nay (thời điểm thanh tra - PV), Vinashin đã không đủ năng lực về cơ sở vật chất kỹ thuật, trình độ tay nghề, trình độ quản lý và tiềm lực tài chính để thực hiện các hợp đồng đã giao kết với khách hàng. Nhiều hợp đồng đóng tàu đã bị huỷ bỏ không phải do tác động của cuộc khủng hoảng kinh tế (thậm chí khách hàng đã nhân nhượng, chia sẻ với Vinashin) nhưng Vinashin là bên vi phạm giao kết hợp đồng với khách hàng trong và ngoài nước dẫn tới huỷ quá nhiều hợp đồng. Vinashin đã ký 85 hợp đồng (giá trị 58.224 tỷ đồng) nhưng mới chỉ hoàn thành được 15 hợp đồng, đạt tỷ lệ khoảng 12%; 47% số hợp đồng đã bị huỷ và dự kiến huỷ. TTCP cho rằng chỉ tính riêng tiền phạt, tiền lãi phải trả do huỷ hợp đồng đã lên đến trên 1.000 tỷ đồng.
        Cũng theo kết luận thanh tra, từ năm 2006 đến năm 2009, Vinashin đã quyết định mua 25 tàu cũ đã qua sử dụng với số tiền lên đến trên 8.000 tỉ đồng. Theo TTCP, việc này vi phạm quyết định của Thủ tướng, gây lãng phí, thiệt hại nghiêm trọng trong đầu tư. Chỉ tính riêng việc mua tàu Hoa Sen - một con tàu mà tập đoàn từng quảng cáo rầm rộ là tàu “5 sao”  - đã gây thiệt hại trên 550 tỉ đồng.
        Bên cạnh đó, TTCP xác định nếu loại trừ công nợ nội bộ theo kết quả đối chiếu, xác nhận của tập đoàn thì giá trị nguồn vốn, tài sản của Vinashin là 92.575,15 tỷ đồng; nợ phải trả là 96.706,43 tỷ đồng (lớn hơn báo cáo của Vinashin trên 11 ngàn tỷ và cao hơn số nợ đã qua kiểm toán là 71 tỷ đồng). Tuy nhiên, TTCP cũng xác định nếu ghi nhận kết quả đối chiếu nợ nội bộ của tập đoàn, từ đó loại trừ đi 9.961 tỷ đồng, thì số nợ phải trả là 86.745,43 tỷ đồng.
       Kết quả kiểm toán năm 2009 cũng cho thấy Vinashin lỗ 1.682,5 tỷ đồng nhưng con số lỗ thực chất mà TTCP đưa ra lên tới 4.985,16 tỷ đồng (tăng thêm 3.302,66 tỷ đồng so với báo cáo của kiểm toán)…. Đến hết năm 2009, Vinashin đã không bảo toàn được vốn Nhà nước giao, để thâm hụt gần 5.000 tỷ đồng vốn điều lệ nhà nước cấp.
       Ngoài ra, TTCP cũng chỉ rõ ông Phạm Thanh Bình (nguyên chủ tịch HĐQT, hiện là bị can trong vụ án “cố ý làm trái các quy định của Nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng” xảy ra tại Vinashin) có sai phạm trong việc thực hiện dự án mua tàu Hoa Sen, xây dựng Nhà máy nhiệt điện Sông Hồng; sử dụng nguồn vốn vay trái phiếu quốc tế của Chính phủ mua lại nợ từ Ngân hàng BIDV mà nhiều khoản là nợ xấu; chuyển nhượng cổ phần Ngân hàng Nhà Hà Nội; đầu tư mua cổ phần của Công ty CP đầu tư và vận tải dầu khí Vinashin, cổ phần của Tập đoàn Bảo Việt (hơn 1.000 tỉ đồng); việc đầu tư và thiệt hại nghiêm trọng tại dự án Nhà máy đóng tàu Dung Quất giai đoạn 1...
TTCP nhận định tình hình tài chính của Vinashin mất cân đối nghiêm trọng, nếu không có hỗ trợ của Chính phủ thì tất yếu phải tuyên bố phá sản, hậu quả nặng nề trên nhiều phương diện.
« Sửa lần cuối: 14/09/2011 09:32:07AM gửi bởi Lâm Quang Nhã »

chipchip

  • Thủ Quỹ
  • Hero Member
  • *****
  • Bài viết: 1046
  • Thanks 560
  • Cám ơn đời mỗi sớm mai thức dậy....!
    • Xem hồ sơ cá nhân
Re: Cuộc sống và những câu chuyện tiếp nối....!
« Trả lời #14 vào lúc: 14/09/2011 09:49:21AM »
1.Anh
Năm 18 tuổi, anh quyết định nghỉ học đi phụ hồ. Bố mẹ giận dữ, mắng "Sanh ra… giờ cãi lời bố mẹ…phải chi nó ngoan, siêng học như bé Út…"
Anh lặng thinh không nói năng gì…Bố mẹ mắng mãi rồi cũng thôi. Anh đã quyết thế!
Ngày bé Út vào Đại học, phải xa nhà, lên thành phố ở trọ. Anh tự ý bán đi con bò sữa -gia tài duy nhất của gia đình-, gom tiền đưa cho bé Út. Biết chuyện, bố thở dài, mẹ lặng lẽ, Út khóc thút thít…Anh cười, "Út ráng học ngoan…"
Miệt mài 4 năm Đại học, Út tốt nghiệp loại giỏi, được nhân ngay vào công ty nước ngoài, lương khá cao… Út hớn hở đón xe về quê…
Vừa bước chân vào nhà, Út sững người trước tấm ảnh của Anh trên bàn thờ nghi ngút khói…Mẹ khóc, "Tháng trước, nó bị tai nạn khi đang phụ hồ… lúc hấp hối, biết con đang thi tốt nghiệp, nó dặn đừng nói con biết…"

2. Cua rang muối
Khi xưa nhà còn nghèo, mẹ hay mua cua đồng giả làm cua rang muối. Cua đồng cứng nhưng mẹ khéo tay chiên giòn, đủ gia vị nên thật ngon. Thấy các con tranh nhau ăn, mẹ nhường. Các con hỏi, mẹ bảo: răng yếu. Giờ, các con đã lớn, nhà khá hơn, chúng mua cua biển gạch son về rang muối mời mẹ. Các con nói vui:
- Cua rang muối thật đó mẹ.
Rồi chúng ăn rất ngon. Riêng mẹ không hề gắp. Các con hỏi, mẹ cười móm mém:
- Còn răng đâu mà ăn?!

3. Xa xứ
Em tôi học đến kiệt sức để có một suất du học.
Thư đầu viết: "ở đây, đường phố sạch đẹp, văn minh bỏ xa lắc nước mình…"
Cuối năm viết: "mùa đông bên này tĩnh lặng, tinh khiết như tranh, thích lắm…"
Mùa đông sau viết: "em thèm một chút nắng ấm quê nhà, muốn được đi giữa phố xá bụi bặm, ồn ào, nhớ chợ bến xôn xao lầy lội… Biết bao lần trên phố, em đuổi theo một người châu Á, để hỏi coi có phải người Việt không…"

SỐNG ĐỂ YÊU THƯƠNG ~:>

cugayha

  • Jr. Member
  • **
  • Bài viết: 11
  • Thanks 0
    • Xem hồ sơ cá nhân
Re: Cuộc sống và những câu chuyện tiếp nối....!
« Trả lời #15 vào lúc: 14/09/2011 03:59:00PM »
cuộc sống, nên chúng luôn phản ánh những sự thật thiêng liêng, những chân lý bất di bất dịch. Có khi, những câu nói ấy thật vui, thật hóm hỉnh, nhưng lại hết sức tinh tế, sâu sắc và luôn làm cho chúng ta phải suy ngẫm.
Khi đọc xong cuốn sách này, bạn có thể chọn cho mình những câu nói tâm đắc nhất, có sức ảnh hưởng nhất đối với bạn và thường xuyên nghĩ đến câu nói ấy. Những khi bạn cảm thấy cuộc sống của mình nhàm chán và thiếu sức mạnh tích cực, bạn hãy nhớ lại những câu nói ấy để vạch ra cho mình một thái độ sống tốt hơn. Những ngôn từ đúng đắn, hợp lẽ mà bạn sử dụng mỗi ngày sẽ hướng bạn đến những lối đi đúng đắn trên mọi nẻo rẽ của cuộc đời, đồng thời giúp bạn tránh được những thất bại, sai lầm, vấp ngã.

Nào, chúng ta hãy bắt đầu mỗi ngày mới bằng một thái độ sống tích cực, bạn nhé!

Thành quả

Ngày thứ 1

Biết ước mơ về thành quả mà bạn muốn đạt được. Hãy biết khao khát, chờ mong và bắt tay vào hành động để đạt được thành quả như ý.

Hãy nói những ngôn từ tích cực

Hãy bắt đầu bằng những câu nói khẳng định ước mơ của bạn. Hãy nghĩ đến một viễn cảnh và hình ảnh của bạn khi đạt được những điều mà lâu nay bạn hằng mong đợi và đang nỗ lực không ngừng để đạt được. Nói cách khác, bạn nghĩ mình xứng đáng với những thành quả đó. Mỗi lần tự hình dung như vậy, bạn cần chú ý đến những biểu hiện mạnh mẽ của giọng nói, cơ thể, cảm xúc của bạn khi tự nói những lời cam kết sau:

• Tôi tự tin vào năng lực của chính mình và chắc chắn tôi sẽ đạt được điều mà tôi đang mong đợi.

• Tôi hành động một cách có ý thức và có khát vọng vươn tới thành quả.

• Tôi trân trọng những thành quả mình đã đạt được. Với tôi, không có thành quả nào là nhỏ cả!

Hãy tin mình sẽ làm được

Bạn có tin là mình hoàn toàn có thể làm được những việc tưởng chừng “ngoài tầm với”, những điều vượt xa sự tưởng tượng của mình không? Thật ra, những điều tưởng như xa vời ấy lại nằm trong tầm tay bạn và tùy thuộc vào cách nhìn của bạn. Để đạt được điều đó, chỉ cần bạn biết phát huy những năng lực sẵn có, những sức mạnh tiềm tàng, và quan trọng hơn hết là có được một thái độ sống tích cực. Một thái độ sống tích cực luôn nhìn về phía trước, không nản lòng trước những trở ngại, khó khăn chính là yếu tố quan trọng nhất, là “chìa khóa vạn năng” mở rộng mọi cánh cửa của hạnh phúc và thành công!

Để duy trì được thái độ sống tích cực, bạn cần phải biết yêu quý và trân trọng những thành quả của mình, dù cho chúng có nhỏ bé đến đâu. Hãy làm cho mỗi chiến thắng của mình trở nên thật đặc biệt, vì những kết quả tưởng chừng nhỏ bé đó chính là những bằng chứng sống động và mạnh mẽ cho thấy bạn hoàn toàn có thể đạt được những gì mình mong muốn. Từng chiến thắng nhỏ bé đó sẽ góp phần làm nên những điều thật lớn lao sau này!

Bởi vì, thành tựu có nghĩa là sự kết hợp của lao động và nỗ lực. Nhờ may mắn gặp một người thầy tuyệt vời, nên ngay từ khi còn bé, tôi đã học được một bài học vô cùng quý giá, đó là: Để đạt được những gì mình khao khát thì sự cần cù, nỗ lực có giá trị nhiều hơn những năng khiếu thiên bẩm.

Tôi muốn kể với các bạn một câu chuyện có thật của mình. Năm đó tôi lên 9, thầy Sarge - huấn luyện viên bóng chày, đã mạnh dạn chọn tôi vào đội tuyển năng khiếu của trường. Điều này khiến tôi vô cùng ngạc nhiên, vì tôi tuy cao to nhưng lại rất lóng ngóng, vụng về. Ngoài ra, tôi cũng chưa bao giờ nghĩ là mình đủ tiêu chuẩn để vào đội tuyển cả. Thầy Sarge đã giải thích vì sao thầy lại chọn tôi: “Một cầu thủ có thể có được những kỹ năng tuyệt vời, nhưng tài năng của người ấy sẽ chẳng có ý nghĩa gì nhiều nếu cậu ta không biết cố gắng, nỗ lực hết sức mình. Thầy chỉ chọn những người tập luyện chăm chỉ, có ý chí và luôn phấn đấu vươn lên, vì thầy biết chắc rằng người đó sẽ không ngừng tiến bộ!”.

Giờ đây, khi nhìn lại cuộc đời mình, tôi nghiệm ra rằng những thành công đến với tôi phần lớn là nhờ vào sự lao động cần cù, tinh thần cầu tiến học hỏi, sự phấn đấu không ngừng nghỉ, và lòng quyết tâm làm bất cứ những gì cần thiết để hoàn thành công việc. Tôi không muốn trì hoãn hay chần chừ bởi tôi luôn tâm niệm rằng mình chỉ có thể đạt được những gì mình ao ước thông qua hành động cụ thể. Hành động - và hành động.

Cho đến tận bây giờ, trước bất kỳ một thử thách nào tôi cũng luôn tự nhắc nhở mình rằng, tôi chỉ có thể hoàn thành được nếu tôi có sự đầu tư thời gian, công sức và tất cả những nỗ lực của mình. Một lần nữa, xin cảm ơn thầy Sarge, vì thầy đã dạy cho tôi một bài học quý giá như thế!

Duy Hùng

  • Hero Member
  • *****
  • Bài viết: 411
  • Thanks 39
    • Xem hồ sơ cá nhân
Re: Cuộc sống và những câu chuyện tiếp nối....!
« Trả lời #16 vào lúc: 19/09/2011 07:11:46AM »
Bài học cho tình bạn
 
Ở ngôi làng kia có một chú bé tuổi độ mười sáu . Chú là một chú bé thông minh, tốt bụng, có những suy nghĩ khá sâu sắc so với lứa tuổi của chú. Thế nhưng, chú lại thiếu lòng tin và hay buồn rầu, chú luôn cảm thấy mình thiếu bạn...

Một ngày kia, như thường lệ, chú lại cảm thấy buồn chán và không có chuyện gì làm, chú lang thang một mình dọc theo bờ biển, lẩm bẩm tự than với mình:

-Chán quá đi...Ta buồn chẳng hiểu vì sao ta buồn? Chẳng có ai hiểu ta! Chẳng có ai làm bạn với ta và thật sự coi ta là bạn...!!!

Vô tình chú giẫm phải vật gì đó dưới chân. Cuối xuống xem, chú thấy đó là một con sò nhỏ có lớp vỏ rất đẹp với nhiều màu sắc. Chú thờ ơ bỏ nó vào túi dự định đem về nhà chơi và định đi tiếp. Thình lình, con sò bỗng cất tiếng nói:

-Bạn ơi...Hãy thả tôi về với biển...Hãy giúp tôi trở về với nơi sinh ra mình...Có thể tôi không có gì để tặng lại bạn, nhưng tôi sẽ cho bạn một lời khuyên...!!!

Cậu bé vừa ngạc nhiên, vừa sợ hãi, lại vừa thích thú. Nhìn con sò, cậu nói:

-Được thôi, ta sẽ thả bạn về với biển, nhưng...hãy cho ta một lời khuyện trước đi...Ta đang buồn chán vì không có bạn bè đây!

Con sò cất tiếng trả lời bằng một giọng nói chậm rãi, nhẹ nhàng:

-Bạn hãy nhìn những hạt cát dưới chân bạn và nắm một nắm cát đầy đi. Bạn biết không, nắm cát trong lòng bàn tay của bạn cũng giống như bạn bè của bạn vậy. Những hạt cát quá xa lòng bàn tay bạn sẽ theo kẻ hở giữa những ngón tay bạn mà rơi ra ngoài. Nếu bạn càng siết chặt bàn tay thì chúng càng rơi ra nhiều hơn. Chỉ có những hạt cát nằm giữa lòng bàn tay bạn, được giữ chặt trong đó mới còn lại mà thôi. Đó chính là những người bạn thân thiết mà chúng ta thật sự cần, những người bạn này sẽ ở lại với ta dù bất cứ chuyện gì xảy ra. Nhưng, bạn thấy đó, những hạt cát này rất ít và dễ dàng rơi ra nếu ta không biết giữ gìn. Hãy đem chúng về và ngâm trong những vỉ màu đẹp nhất. Hãy giữ gìn và nâng niu chúng bằng tình cảm của mình. Chúng sẽ ở bên cạnh bạn và không rời xa đâu. Tôi chỉ có thể khuyên bạn như vậy thôi...

Chú bé im lặng, thả con sò về lại với lòng biển xanh bao la mà không nói lời nào...Chú còn mải suy nghĩ về những điều con sò nhỏ nói...
Cu cu ăn đậu, ăn mè,
Bồ câu ăn lúa, chích chòe ăn khoai

Duy Hùng

  • Hero Member
  • *****
  • Bài viết: 411
  • Thanks 39
    • Xem hồ sơ cá nhân
Re: Cuộc sống và những câu chuyện tiếp nối....!
« Trả lời #17 vào lúc: 19/09/2011 07:19:07AM »
    “Một câu chuyện cảm động về cậu bé 9 tuổi ở Nhật đã dạy cho tôi bài học làm người trong lúc khốn khó nhất.”. Dưới đây là bài viết cảm động một độc giả đã gửi báo Dân trí về cách ứng xử tuyệt vời trong cơn hoạn nạn ở Nhật của một cậu bé mới 9 tuổi.


     Tối hôm qua tôi được phái tới một trường tiểu học phụ giúp hội tự trị ở đó phân phát thực phẩm cho những người bị nạn. Trong cái hàng rồng rắn những người xếp hàng tôi chú ý đến một em nhỏ chừng 9 tuổi, trên người chỉ có chiếc áo thun và quần đùi. Trời rất lạnh mà em lại xếp hàng cuối cùng, tôi sợ đến lượt của em thì chắc chẳng còn thức ăn nên mới lại hỏi thăm.

     Em kể khi đang học ở trường trong giờ thể dục thì động đất và sóng thần đến, cha của em làm việc gần đó đã chạy đến trường, từ ban công lầu 3 của trường em nhìn thấy chiếc xe và cha bị nước cuốn trôi, nhiều khả năng đã chết.

     Hỏi mẹ đâu, em nói nhà em nằm ngay bờ biển, mẹ và em em chắc cũng không chạy kịp. Thằng nhỏ quay người lau vội dòng nước mắt khi nghe hỏi đến thân nhân.

     Nhìn thấy em nhỏ lạnh, tôi mới cởi cái áo khoác cảnh sát trùm lên người em nhỏ. Vô tình bao lương khô khẩu phần ăn tối của tôi bị rơi ra ngoài, tôi nhặt lên đưa cho em và nói: "Đợi tới phiên của con chắc hết thức ăn, khẩu phần của chú đó, chú ăn rồi, con ăn đi cho đỡ đói". Cậu bé nhận túi lương khô của tôi, khom người cảm ơn. Tôi tưởng em sẽ ăn ngấu nghiến ngay lúc đó nhưng không phải, cậu bé ôm bao lương khô đi thẳng lên chỗ những người đang phát thực phẩm và để bao lương khô vào thùng thực phẩm đang phân phát rồi lại quay lại xếp hàng.

     Ngạc nhiên vô cùng, tôi hỏi tại sao con không ăn mà lại đem bỏ vào đó. Cậu bé trả lời: "Bởi vì còn có nhiều người chắc đói hơn con. Bỏ vào đó để các cô chú phát chung cho công bằng chú ạ".

     Tôi nghe xong vội quay mặt đi chỗ khác khóc, để mọi người không nhìn thấy. Thật cảm động. Không ngờ một đứa nhỏ 9 tuổi mới học lớp 3 đã có thể dạy tôi một bài học làm người trong lúc khốn khó nhất. Một bài học vô cùng cảm động về sự hy sinh. Một dân tộc với những đứa trẻ 9 tuổi đã biết nhẫn nại, chịu gian khổ và chấp nhận hy sinh cho người khác chắc chắn là một dân tộc vĩ đại.

     Đất nước này đang đứng ở trong những giờ phút nguy cấp nhất của sự điêu tàn, nhưng chắc chắn nó sẽ hồi sinh mạnh hơn nhờ những công dân biết hy sinh bản thân ngay từ tuổi niên thiếu.
Cu cu ăn đậu, ăn mè,
Bồ câu ăn lúa, chích chòe ăn khoai

Duy Hùng

  • Hero Member
  • *****
  • Bài viết: 411
  • Thanks 39
    • Xem hồ sơ cá nhân
Re: Cuộc sống và những câu chuyện tiếp nối....!
« Trả lời #18 vào lúc: 19/09/2011 07:50:43AM »
Làm một người đàn ông, trong cuộc đời không ai dám chắc chắn mình sẽ không gặp thất bại trong cuộc sống và con đường sự nghiệp, một vài thất bại có thể giúp chúng ta trưởng thành trong suy nghĩ và hành động, nhưng có một số người luôn gặp trắc trở và thất bại trong cuộc sống, khi đó họ lại đổ lỗi cho số phận . Liệu số phận có thay đổi được không khi thất bại liên quan trực tiếp đến tính cách của chính mình? Các nhà phân tích đã đưa ra những nguyên nhân thuộc về tố chất mà người đàn ông thường gặp phải như sau, và nếu khắc phục được những điều này, mong rằng bạn sẽ không còn thất bại nữa:

1. Không có khả năng
Có người đã nói: Tiền bạc ở xung quanh chúng ta, có điều tay người nào dài hơn thì sẽ với tới trước. Điều đó đã được khẳng định như một chân lý. Nếu bạn chỉ làm việc theo kiểu "cưỡi ngựa xem hoa" thì sẽ không ai muốn mở hầu bao ra cho bạn cả.

2. Không biết kết giao với bạn bè
Có một điều dễ nhận thấy ở những người thành đạt là chung quanh họ có rất nhiều "chiến hữu" thân thiết còn những người thất bại thì lại không có bạn bè thân thiết. Tại sao một việc đơn giản là tìm và kết thân với một vài người tâm đầu ý hợp mà bạn cũng không làm được? Liệu có phải số phận bắt buộc bạn phải đơn độc không?

3. Không biết đối nhân xử thế
Một vài nghi thức xã giao đơn giản: nói lời cảm ơn nếu ai đó làm một việc tốt cho mình, một câu xin lỗi với người mà mình đã làm tổn thương tới họ... là nguyên nhân đã đưa bạn đến thất bại. Những người như vậy thì mới gặp mọi người đã không có tình cảm, còn nói chi đến trông cậy sự giúp đỡ của người ta.

4. Không có lòng tin
Đối với người đàn ông, lòng tin đứng ở vị trí số 1 ngay cả khi cuộc đời không mang lại những gì bạn mong ước. Nhưng có một số người không biết được tự tin quan trọng như thế nào nên đã không rèn luyện để có được nó mà còn rơi vào bi quan chán nản trước thời cuộc. Thiếu tự tin càng đẩy bạn đến gần với những thất bại liên tục.

5. Không biết mình là ai
Thật đáng buồn hơn nếu bạn luôn gặp thất bại mà còn muốn tỏ ra mình hơn người bằng cách tự đắc cho rằng mình là "trung tâm của thế giới", những người tinh ý sẽ nhận ra được cái vỏ bề ngoài huênh hoang của bạn đang muốn che đi cái thấp kém bên trong con người mình. Đáng tiếc là càng cố che giấu, càng cố lấp liếm thì càng dễ bị lộ tẩy.

6. Không biết chọn ưu tiên cho cuộc đời
Người ta không ai có thể làm nhiều việc cùng một lúc mà thành công được, như vậy bạn phải biết lựa chọn ưu tiên cho công việc nào cần làm trước. Chẳng hạng bạn đang theo đuổi con đường học hành để sau này có đời sống ổn định, nhưng kinh tế hiện tại đang gặp khó khăn, có người mời bạn hợp tác làm ăn để "kiếm thêm", bạn nghe theo lao vào làm ăn và bỏ dỡ chuyện học hành, như vậy là bạn đã tham cái lợi trước mắt và bỏ lỡ cái lợi lâu dài. Nếu là người đàn ông thành đạt họ không bao giờ làm như vậy.

7. Không biết vượt qua số phận
Những người thất bại rất hay tự lừa dối bản thân mình, đổ lỗi cho số phận thay vì cố gắng thay đổi nó đi. Nếu khi còn trẻ mà bạn phó mặc cuộc đời cho số phận khi khi về già số phận sẽ thay đổi với bạn hay sao?

Nếu bạn là người hay gặp thất bại trong cuộc sống thì hãy phân tích thử các nguyên nhân trên xem có ứng với mình hay không và hãy tự hoàn thiện mình khi phía trước còn rất nhiều cơ hội.
Cu cu ăn đậu, ăn mè,
Bồ câu ăn lúa, chích chòe ăn khoai

chipchip

  • Thủ Quỹ
  • Hero Member
  • *****
  • Bài viết: 1046
  • Thanks 560
  • Cám ơn đời mỗi sớm mai thức dậy....!
    • Xem hồ sơ cá nhân
Re: Cuộc sống và những câu chuyện tiếp nối....!
« Trả lời #19 vào lúc: 19/09/2011 11:12:06AM »
* Ðừng nên thờ ơ với những gì đã quá quen thuộc với bạn. Hãy giữ chắc lấy chúng như những gì quan trọng nhất, vì sẽ có lúc bạn cảm thấy tiếc nuối khi những điều thân thuộc ấy mất đi.

* Ðừng hạ thấp giá trị của mình bằng cách so sánh bản thân mình với người khác. Mỗi chúng ta là một con người khác nhau và đều có những giá trị khác nhau.

* Ðừng mãi mê theo đuổi những mục tiêu mà người khác cho là quan trọng, vì chỉ có bạn mới hiểu rõ những mục tiêu nào là tốt cho mình.

* Ðừng ngại học hỏi. Kiến thức là một tài sản vô hình và sẽ là hành trang vô giá theo bạn suốt cuộc đời.

* Ðừng ngại mạo hiểm để làm những điều tốt. Ít nhất bạn cũng học được cách sống dũng cảm với những lần mạo hiểm.

* Ðừng nên phí phạm thời gian hoặc những lời nói thiếu suy nghĩ. Cả hai thứ ấy một khi đã qua đi hay thốt ra thì không thể nào bắt lại được.

* Đừng để cuộc sống đi qua mắt bạn chỉ vì bạn đang sống trong quá khứ hay tương lai. bằng cách sống cuộc sống của mình ngày hôm nay, vào lúc này, bạn đang sống tất cả mọi ngày trong cuộc đời.

* Đừng quên hy vọng, sự hy vọng cho bạn sức mạnh để tồn tại ngay khi bạn đang bị bỏ rơi.

* Đừng đánh mất niềm tin vào bản thân mình, chỉ cần tin là mình có thể làm được và bạn lại có lý do để cố gắng thực hiện điều đó.

* Đừng lấy của cải vật chất để đo lường thành công hay thất bại, chính tâm hồn của mỗi con người mới xác định được mức độ " giàu có" trong cuộc sống của mình.

* Đừng để những khó khăn đánh gục bạn, hãy kiên nhẫn rồi bạn sẽ vượt qua.

* Đừng do dự khi đón nhận sự giúp đỡ, tất cả chúng ta đều cần được giúp đỡ ở bất kỳ khoảng thời gian nào trong cuộc đời.

* Đừng chạy trốn mà hãy tìm đến tình yêu, đó là niềm hạnh phúc nhất của bạn.

* Đừng chờ đợi những gì bạn muốn mà hãy đi tìm kiếm chúng.

* Đừng từ chối nếu bạn vẫn còn cái để cho.

* Đừng ngần ngại thừa nhận rằng bạn chưa hoàn hảo.

* Đừng e dè đối mặt thử thách. Chỉ khi thử sức mình, bạn mới học được can đảm.

* Đừng đóng cửa trái tim và ngăn cản tình yêu đến chỉ vì bạn nghĩ không thể nào tìm ra nó.

* Cách nhanh nhất để nhận tình yêu là cho, cách mau lẹ để mất tình yêu là giữ nó quá chặt, cách tốt nhất để giữ gìn tình yêu là cho nó đôi cánh tự do.

* Đừng đi qua cuộc sống quá nhanh đến nỗi bạn quên mất mình đang ở đâu và thậm chí quên mình đang đi đâu.

* Đừng quên nhu cầu cảm xúc cao nhất của một người là cảm thấy được tôn trọng.

* Đừng ngại học hỏi. Kiến thức là vô bờ, là một kho báu mà ta luôn có thể mang theo dễ dàng.

* Đừng sử dụng thời gian hay ngôn từ bất cẩn. Cả hai thứ đó đều không thể lấy lại.

* Cuộc sống không phải là một cuộc chạy đua, nó là một cuộc hành trình mà bạn có thể tận hưởng từng bước khám phá...

* Đừng bao giờ cho là bạn đã thất bại khi những kế hoạch và giấc mơ của bạn đã sụp đổ, vì biết được thêm một điều mới mẻ thì đó là lúc bạn tiến bộ rồi.

* Đừng quên mỉm cười trong cuộc sống.

* Đừng quên tìm cho mình một người bạn thực sự, bởi bạn bè chính là điều cần thiết trong suốt cuộc đời.

* Và cuối cùng đừng quên ơn những người đã cho bạn cuộc sống hôm nay với tất cả những gì bạn cần. Bởi vì con cháu đời sau của bạn sẽ xem bạn như tấm gương của chúng.
SỐNG ĐỂ YÊU THƯƠNG ~:>

 

Diễn đàn Cu gáy Việt Nam trên facebook

AUTO [F9]TELEX VNI VIQR VIQR* OFF Check Spell Old Accent