Vâng, nhân đọc tiểu mục Cuộc sống & những câu chuyện tiếp nối thì mình thấy rằng đúng là cuộc sống thật muôn màu muôn vẻ và Nguyên có quen và hay đọc 1 ông bẹn trên Facebook (tạm gọi là nhà văn bất đắc dĩ
) sau đây xin giới thiệu 1 số tạm gọi là tác phẩm của lão ạ:
ANH KHÁC HAY MẮT EM LÁC!
Trong cuộc sống gia đình, đặc biệt là sau khi đã có con, đa số các bà vợ (trong đó có vợ mình) thường xuyên than vãn 1 câu rất kinh điển: Sao bây giờ anh KHÁC quá! Thực tế thì chúng tôi chả khác cái gì, có các bà khác thì có! Thế này nhé:
Ví dụ như vợ mình vẫn bảo: Sao hồi yêu nhau anh chiều chuộng em thế, chẳng bù cho bây giờ! Úi giời ôi, có đi có lại cả thôi, bà xem lại bà xem, hồi yêu nhau đến nhà mình chơi thấy mình là quần áo lao ngay đến: Anh để em là cho, ở nhà em toàn là quần áo cho bố em, mấy đứa em nó là 2 li bố em không cho là (dìm hàng cô em ở nhà)! Thế mà cưới xong, mình bảo:
- Em là cho a cái quần nhé!
- Em đi làm về mệt lắm, với lại em là đồ nam không quen!
- Thế sao ngày trước cô bảo cô toàn là cho bố cô vì em cô hay là thành 2 li!
- Vâng, nhưng em là thì nó thành …3 li!
Ô hô, giờ thì muộn rồi nhé! Nhục chưa! Đã thế thấy chồng là quần áo thì tranh thủ dúi thêm mấy cái váy: Anh tiện tay là luôn cho em cái này! Tuyệt vời, giờ cô lại nghĩ tôi biết là cả váy cơ đấy, mà tiện tay thì cô mang nốt áo dây với váy xếp ly ra đây tôi là 3 li luôn cho!
Còn nữa, trước khi cưới mình bảo: Chiều anh hay đi đá bóng lắm đấy! Vâng ạ, anh đi đá bóng với thể thao thì tốt chứ sao, vợ nào chả muốn chồng khỏe (ối giời, lại còn nháy mắt!). Nghe mát hết cả mề, thế mà cưới xong chưa kịp hết đau quai hàm vì nhe răng chụp ảnh cưới, vừa xách đôi giày đá bóng đã chất vấn:
- Anh đi đâu đấy?
- Ô hay, đá bóng chứ đi đâu, không thấy anh đi giày à?
- Mấy giờ anh về?
- Đá xong anh về ngay!
- Thế em ở nhà 1 mình à?????
- Em cứ gọi hàng xóm sang cho nó nhiều ….mình!
- Anh yêu bóng đá hơn cả em rồi!
- Ôi giời đất ôi, thế em có định cho anh đi đá bóng không? Thôi được rồi, có thể anh không yêu em bằng bóng đá, nhưng chắc chắn anh yêu em hơn bóng rổ, bóng bàn, bóng chày, bóng bầu … dục, tennis, cầu lông, Ủ su, đấm bốc, vật tự do,…. được chưa?
Có hôm trả lời hết các câu hỏi của vợ, ra đến sân thấy đồng đội ngồi uống bia hết cụ chúng nó rồi, nhiều thằng nó lại mát mẻ: Lần sau, mày nên trả lời bằng... văn bản! Đấy, ai khác???
Một số bà vợ lại rất chủ quan, cứ nghĩ là cưới xong rồi thì bằng “tình yêu của mình” hoặc sự “mềm mỏng của mình” hay “sự cương quyết mà nữ tính của mình” …đại loại thế thì sẽ thay đổi được anh ấy. Đó là 1 suy nghĩ vô cùng ngớ ngẩn, nói cho các bà rõ: Chúng tôi không bao giờ thay đổi vì bất cứ lý do gì!
Mình có thằng bạn (vẫn cái thằng Hải Phòng trong bài luận: Cuộc sống là không lối thoát), trước khi cưới vợ nó hút thuốc 01 bao/ngày, nó hứa cưới xong sẽ thay đổi. Cưới xong ông tướng thay đổi thật, chuyển sang 02 bao/ngày, vợ giận lắm nói như tát nước, nó lại hứa có con nó sẽ bỏ. Có con xong nó lại hứa con 1 tuổi nó sẽ bỏ, đến khi con nó 1 tuổi nó bỏ thật, nhưng bỏ ra chỗ khác hút để vợ nó không biết. Có hôm vợ chồng mình xuống HP chơi với vợ chồng nó, vợ nó than: Anh C nhà em anh ấy đem cả con ra anh ấy thề bỏ thuốc lá mà em không biết đã bỏ chưa. Lập tức nó kêu: Anh bỏ lâu rồi, sao anh là chồng em mà em lại không tin anh nhỉ. Thế mà mắt trước mắt sau vợ đưa con đi WC đã thấy ông moi trong cốp xe ra bao thuốc đưa lên mồm đốt rồi nói với mình: Mình đúng là nhục như CHÓ, hút điếu thuốc lấm la lấm lét như thằng ăn TRỘM! Mình bảo: Giờ mày là thằng TRỘM CHÓ! 3 năm sau, cuối cùng thì nó cũng đã bỏ, nhưng là bỏ vợ. Đấy các bà thấy chưa, một khi chúng tôi đã thay đổi là chỉ có đổi vợ, giờ ai muốn chồng thay đổi giơ tay lên xem? Đâu? Đâu? Ai nào? Ô cái bà kia, tôi bảo giơ tay chứ có bảo bà giơ CHÂN đâu??? Ngẫn à???
Có một dạo mình rất hay mua báo, thôi thì đủ loại cả từ VHTT, ANTG, ANTĐ, Thanh niên,… có hôm lãng mạn lại đọc cả tập san Áo trắng: Tinh khôi tình đầu, vãi đái thật. Mua dần đâm quen, tự nhiên thấy thay đổi hẳn; đọc báo thấy bảo uống trà buổi sáng dễ đau dạ dày, thế là bỏ mẹ nó trà chuyển sang nước lọc. Rồi lại thấy báo nói uống bia dễ đái đường, thế là bỏ hẳn bia rượu; thỉnh thoảng bố vợ có mời cũng từ chối khéo: Dạ thôi, con uống say hay đánh vợ lắm! Tuyệt nhiên không thấy bố vợ ép uống nữa, thế mới lạ? Rồi đến hôm đọc báo thấy bảo sinh hoạt TÌNH DỤC nhiều có nguy cơ đột tử, vãi đái, thế là từ đó mình bỏ hẳn, đếch thèm ĐỌC BÁO nữa, nhàn tênh! Đấy, có những lúc chúng tôi thay đổi nhưng nó chỉ mang tính tạm thời!
Tất nhiên cũng có những thằng nó bị BẮT BUỘC thay đổi, đó là thằng bạn nối khố của tôi học từ cấp 1 lên tận đại học tên là T biệt danh là ...mà thôi, dạo này nó dễ tự ái nên không viết rõ thì hay hơn. Thằng này thì khác, nó yêu chân thành và sẵn sàng thay đổi vì người yêu. Hồi cấp 3 thằng T cũng có tình yêu học trò nhưng chả đâu vào đâu. Mà lạ lắm nhé, thằng này đặc biệt thích mấy đứa con gái miền trung trở vào (Đà Nẵng, Huế chẳng hạn). Thằng T bảo: Nghe bọn con gái Miền Trung nói dễ thương lắm, như rót mật vào tai! Mình thì ngược lại thấy khó nghe bỏ mẹ, ví dụ nó hát thế này: Có trú là trú ỚT con có 2 là 2 mắt tờ…rrrròn ….nghe ! hay tý nào. Nhưng mà thôi, sở thích là sở thích, vì thế mới có thơ rằng:
Đứa thì thích gái miền Đông
Đứa thì thích gái miền Trung trở vào
Đứa thì thích gái bên …Lào
Đứa thì thích gái Ma Cao, Hoa Kỳ
Đứa thì chỉ thích sờ ...i
Đứa thì thích mặt đứa thì thích... MÔNG!
Quên mẹ nó mất, đang viết văn lại chuyển sang thơ, dạo này già đâm lẩn thẩn, quay lại chuyện thằng T thôi. Nhớ cái hồi đi thực tập trong Sài Gòn quãng năm 97, ông bạn T của mình kiếm đâu được em Đà Nẵng nhập tịch Sài Gòn trông kháu phết, đi uống caffe cùng lớp mà thằng nào thằng đấy nước dãi cứ gọi là như chó Ngao, nhỏ đầy bàn caffe. Nhưng chắc do khoảng cách địa lý nên khó thành, tuy nhiên tình yêu dành cho giọng nói đi theo khiến lên năm thứ 4 ông bạn mình yêu ngay 1 chị lớp trên hơn hẳn 1 tuổi, dân Đà Nẵng nói tiếng địa phương đặc sệt. Mình đoán chắc thằng này yêu tiếng rồi mới yêu người, thằng bạn mình yêu vào thay đổi chóng mặt, người yêu dặn gì là cứ tuyệt đối tuân thủ, thậm chí không dám hỏi lại. Em (hoặc chị) bảo không được để tóc dài là ông cắt tóc ngắn, em nó bảo đồ án phải mang qua cho nó kiểm tra là cứ đến giờ là ông mang qua không sai 1 phút, mắt rạng ngời hạnh phúc. Em bảo: Anh không được chơi nhiều với thằng Hải kẻo hư người? Thế là nhìn thấy mình là ông tránh như tránh hủi, có hôm bất ngờ gặp nhau trong toa-lét không tránh nổi nó hỏi: Mày đi ....đâu thế? Mẹ kiếp! Nhưng mà thôi, đại loại là nó thay đổi chóng mặt đến nỗi không ai nhận ra nó nữa, thậm chí về nhà mẹ nó cũng hoảng, hỏi bố nó: Có phải con mình không ông nhỉ?
Đến cuối năm 4, tình yêu đột ngột chấm dứt, khi anh em tổ chức ngồi uống rượu tâm sự chia buồn, thằng T rưng rưng: Nó ĐÁ tao rồi! Nó bảo tao THAY ĐỔI nhiều quá, nó không còn NHẬN RA nữa! Rồi giàn dụa nước mắt, đấy SÁNG MẮT ra chưa? Rồi nó tuyên bố nó sẽ DẠT NHÀ, mà không phải nó dọa, nó dạt thật. Nó đi rất xa, cách nhà nó gần ...100m cơ, nó ra đầu phố ngồi quán nước cả ngày, đói thì nó về nhà ăn, khát nó gọi nước chè uống, buồn thì nó hút thuốc lào, anh em đi ngang qua chẳng may có hỏi: Mày làm gì mà ngồi quán mãi thế ? Nó liền nổi xung lên chửi: Cút, !!! đang DẠT NHÀ! Cuối cùng, đến 6h tối quán nước đóng cửa thì nó cũng về nhà ăn cơm. Nhưng điều quan trọng là sau khi DẠT NHÀ vì thất tình, nó nhận ra 1 điều rằng: THAY ĐỔI theo ý thích PHỤ NỮ là TỰ SÁT.
Trong tất cả bạn bè mình từng biết, chỉ duy nhất 1 thằng thay đổi 180 độ khi yêu, đến nỗi mình đã từng nghĩ: Mất thằng này rồi, đàn ông ! gì cái loại VÌ GÁI QUÊN BẠN! Nhưng sau 10 năm gặp lại mình mới nhận ra rằng nó mới thật sự là đàn ông, nó đã biết sử dụng 1 cách tuyệt vời cái được gọi là KHỔ NHỤC KẾ! Bạn mình tên là H, biệt danh ĐẦU TO, 1 cái tên đủ nói lên dáng vẻ bề ngoài của thằng này. Thú thật lần đầu mình cũng giật mình kích thước cái đầu nó, mình nghĩ: Thằng này mà không đóng vai chính trong bộ phim Lion King thì hơi phí!!!Hồi học ĐH 2 thằng cực kỳ thân, đi đâu cũng có nhau. Thân đến nỗi mình toàn sang nhà nó ăn cơm, đơn giản vì bà già nó nấu món cà chua bọc thịt rán rất ngon. Có lần đến nhà nó chơi, rất vô tình mình gặp mẹ nó và hỏi:
- Cháu chào bác, thằng H “ đầu to” có nhà không hả bác?
- CHÁU KHÔNG ĐƯỢC GỌI BẠN LÀ ĐẦU TO! Thế là rất HƯ! Mẹ thằng bạn mình hét lên giận giữ, gần như không làm chủ được cảm xúc dành cho con trai duy nhất.
- Dạ, cháu biết ạ! Cháu xin lỗi bác, nhưng bạn H gọi cháu là Hải “dớ” ạ!
- Hải dớ là sao??? Vậy tức là HỞ…?? Ôi cái thằng! HAHHAHAHAAH! Mẹ thằng bạn mình cười suýt sập cầu thang.
- Cả Hải Dóng nữa ạ! Mình bồi thêm.
- HAHAHAHHAHA! Mẹ thằng bạn càng cười tợn.
- Nhân tiện nó còn gọi cháu là Hải Dấm và Hải Dúi nữa thưa bác!
- .........................!!!!!! Lần này thì đúng là sập cầu thang.
Đến năm thứ 3, thằng bạn mình chính thức gia nhập đội quân TƯƠNG TƯ, nó yêu say đắm 1 con bé năm 2, cùng tham gia trong đội SV96 của Đại học Xây dựng. Mới chỉ đang dập dòm mà ông bạn mình gần như đã mất tích, suốt ngày rình rập đưa đón con bé đi tập kịch SV. MK, hồi ấy mình chưa yêu nên chưa hiểu, mình chỉ thấy thằng này nó yêu cái kiểu đek mà vật vã như cắt cơn, khóc lên khóc xuống, đau khổ chả khác đek gì Romeo nhìn trộm đít Juliet rồi NGẨN NGƠ ôm gối khóc… Mình nghĩ yêu thế !!! ở giá cho xong, yêu cho nó SƯỚNG chứ KHỔ thế !!! yêu bản thân cho nó thoải mái đầu óc. Nhưng mà nghĩ thế thôi, nói ra nó chửi cho bỏ mẹ, lúc ấy nó nói gì mình cũng phải nghe hết, an ủi được câu nào thì tốt, còn lại cứ kệ mẹ nó nói, im lặng ngồi nghe nó TÂM SỰ thôi.
Khi tình yêu lên cao trào thì đúng là trong đời mình cũng chưa thấy thằng nào “sến” như cái thằng này. Cả lớp đi thực tập xuyên Việt trong nửa tháng mà hễ dừng chân ở đâu là ngay lập tức con giời gọi điện cho người yêu, gọi xong đi mua bưu thiếp viết cảm xúc gửi về tiếp, chỗ nào đen đủi không có bưu thiếp thì ông tướng lại nằm bò ra biên thư. Vãi đái, mình thì nghĩ thôi cũng là may cho nó, chứ nó mà đau khổ thì mình cũng nhục! Mà chưa hết đâu, thằng bạn mình gần như sống bằng TÌNH YÊU là chính, mọi thứ nhu cầu còn lại như ăn uống và bài tiết gần như không quan trọng nữa, có cũng được mà không có cũng không sao. Có hôm mình đến nhà nó rủ nó đi uống caffe, nói thế nào ông tướng cũng không chịu đi, rồi thằng tâm thần ấy nó ấy bảo:
- Mày ở đây chơi với tao, tao không đi được vì 9h em Y (tên bạn gái nó) hẹn gọi điện!
Ngày xưa thì không có điện thoại di động nên phải CANH điện thoại cố định, ôi giời ôi, hóa ra chỉ vì bạn gái hẹn gọi điện mà thằng điên này không dám ra khỏi nhà. Thậm chí đến khi buồn ỉa sắp vãi cứt ra đến nơi mới chịu đứng dậy rồi dặn mình:
- Tao vào WC tý, nếu Y gọi điện thì gọi tao nhé!
- MK, nhịn uống Caffe với tao thì không sao chứ tao khuyên mày không nên nhịn cả ỉa! Mày cứ yên tâm ỉa cho ngon, nó gọi tao bảo mày gọi lại sau!
- KHÔNG ĐƯỢC ĐÂU! Mày PHẢI gọi tao NGAY nhé!!!
Thế là chưa được 5 phút, chuông điện thoại kêu, lập tức trong WC thằng H “đầu to” gào lên: ĐỂ TAO NGHE! Hình như trên người thằng bạn tôi nó có cái nút Pause hay sao ấy, nó tạm dừng ỉa và lao ngay ra chụp cái điện thoại rồi rì rầm với người yêu nửa tiếng đồng hồ mà KHÔNG SAO, thế mới tài! Trên đời này tôi gặp nhiều thằng khi yêu quên ăn quyên uống, quên bạn bè, quên gia đình, thậm chí quên cả cha mẹ anh em ...nhưng YÊU mà QUÊN CẢ ỈA thì duy nhất có thằng này!
Thằng bạn tôi thay đổi hầu như các thói quen của nó, bỏ hết các thoi quen xấu như hút thuốc uống rượu, la cà bạn bè, vui chơi nhảy múa ...chỉ tập trung chăm sóc kề cận người yêu, ai nhìn cũng bảo con bé kia TỐT SỐ, có anh bạn chăm sóc như CÔNG CHÚA...Chuyện Tình yêu thằng này nói chung kết thúc không có hậu lắm, tức là sau khi ra trường nó vẫn lấy chính đứa nó yêu, em Y đó. Bẵng đi 10 năm, gặp lại thằng bạn VÌ YÊU QUÊN ỈA của mình thật sự mình quá bất ngờ! Giờ đây nó lại trở lại là thằng bạn mình ngày nào, thậm chí còn phong độ hơn, ăn nhậu liên miên, chém gió Fb cả ngày, say ngất ngư lại ôm đàn hát ỏm tỏi, cả tuần ăn cơm nhà may ra được 1 ngày, thuốc nó đốt liên tục có cảm giác như nó đánh rắm cũng ra khói….! Cô vợ một thời thần thánh ngày nào giờ e lệ ngồi bên gắp thức ăn và tuyệt nhiên không có chút kháng cự nào về mọi thói xấu của đức lang quân, cam chịu một cách bất lực. Mình không biết thằng này làm cách nào để thay đổi toàn bộ bản thân nó và cả VỢ của nó, mình cũng không biết nó thay đổi điều đó trong bao lâu và bắt đầu từ khi nào. Nhưng mình biết 1 điều, toàn bộ những thứ mà thằng H đầu to trước đây làm cho bạn gái mà sau này là vợ nó chỉ là 1 âm mưu tuyệt vời, nó được gọi là KHỔ NHỤC KẾ. Và thứ mà bạn gái nó ngày xưa nhận được như sự quan tâm, chiều chuộng, nghe lời, nhẫn nhục… đều chỉ đưa đến 2 mục đích cuối cùng SỰ CHỦ QUAN và ĐÁM CƯỚI.
Đấy nhé, có những lúc các BÀ tưởng chúng tôi thay đổi, nhưng thực ra đó là 1 ÂM MƯU! CHÚNG TÔI KHÔNG BAO GIỜ THAY ĐỔI VÌ AI HAY VÌ BẤT CỨ LÝ DO GÌ, NGHE RÕ CHƯA?????
PS: À! Tất nhiên cũng có những thằng nó THAY ĐỔI, đó là NHỮNG THẰNG NGU! Với lại trong bao nhiêu thằng đàn ông bình thường thỉnh thoảng phải có thằng TÂM THẦN chứ!
(sưu tầm)