Mấy bữa nay , có nhiều chuyện đáng để buồn , nhưng thực ra cũng chẳng đáng gì . Anh em cùng chung một niềm đam mê , không vụ lợi . Người ta nói : Đạo chơi , đạo đời . Thấy đơn giản nhưng cũng sâu xa lắm . Có những người uống rượu nói thật to , có những người lại không nói . Có những người nói tôi giỏi , có những người không nói . Kết cục , theo thời gian , người giỏi , người không giỏi sẽ lộ diện . Và người giỏi nhất là người biết mình là người không giỏi .
Trước đây , ngày mình còn dưới 6 tuổi , bà Nội ( Mình ở với bà ) thường nói : Ngồi ăn , phải co chân lại gọn gàng , nếu ngồi thẳng chân ra , đi dễ bị ngã lắm . Khi bị nấc cụt : Bà nói : Chắc cháu làm gì đó có lỗi . Có một lần , đi chơi với mấy anh chăn bò , nhặt được một đồng xu 1 đồng . ( Hồi đó chắc cũng lớn khoảng 2 tô cháo bi giờ ) . Về bà gặng hỏi mãi : Cháu nhặt được hay lấy của ai ? .
Ngày đó Bà nói mình k hiểu , nhưng nay thì đã hiểu được phần nào ! Bà lại đã không còn . Cuộc sống buộc mọi người phải ganh đua . Mình tâm đắc nhất câu " Có hai cách để mình bằng người khác : 1 - phấn đấu cho bằng người khác , 2 - Kéo người khác xuống cho bằng mình !
Còn có câu : Khôn đâu tới trẻ , khỏe đâu tới già . Mình chưa già , cũng k trẻ . Nếu hiểu kỹ , sẽ k bao giờ tự ái : Khôn , khỏe là nói trong một con người , cũng có thể là so với người khác . Như trong một cá thể : Nhanhot năm 2011 khôn hơn nhanhot 1992 .
Bác Nhã , Bác Tuấn . Năm nay có tuổi , không còn khỏe , ít nói . Nhưng có ai tiếp xúc một lần mà không nể . Cũng chẳng vì màng chút danh lợi mơ hồ . Đó là cái tình . Em tới đâu , em đã tới nhà chưa , mệt không em .... mệt không anh ... Đó mới là tình người thực sự ...
Có lẽ mình lại lẫn thẫn nữa rồi . Mong có nhiều thời gian đi bẫy chim để lỡ có con mô tạm tạm gửi đi tặng . Sau đó lại mong được tặng lại bổi hay ... ( Lại tính toán rồi ) ...
Trăm năm trước ta chưa hề có
Trăm năm sau có cũng như không
Cuộc đời có có không không
Trăm năm còn lại tấm lòng mà thôi !
Hãy gác lại mọi khúc mắc , mọi bực tức . để cuối cùng : Để Gió cuốn đi ( Tấm lòng có nhẹ , có thanh thản thì gió mới cuốn được , không thì chỉ có Bão thôi) ( Cụ Trịnh Công Sơn thấm thúy thật ) .