.............
“Trời ơi sao lại chòi lồng thế kia!” Gã cao kều tỏ ra bực bội khi thấy con mồi già ko chuyên tâm vào trận đấu mà vừa thúc trận vừa loay hoay trong cái lồng bẫy. Gã cũng biết sau gần 2 tháng nghỉ ngơi được chăm sóc chu đáo con chim rất căng hôm nay đi đánh kèo đầu lại gặp thế mà cái lồng bẫy treo lủng lẳng chẳng ăn nhập gì với tán cây thế kia thì việc chim mồi nổi nóng là rất dễ xảy ra nhưng dù sao việc con mồi già nhập cuộc ko đc như ý cũng làm gã bực bội nhất là khi ngoài kia con bổi đang ra sức thúc.
Rứt lời gã lại im lặng cùng 2 người bạn dán mắt vào cái lồng bẫy lợp lá theo dõi từng động thái của con mồi, cả 3 dỏng tai nghe không sót một âm thanh nào từ con bổi phát ra, vẫn cái giọng thổ thúc dồn dập nhưng tuyệt ko thấy nó đe dọa con mồi bằng ngôn từ nào khác ngoài mấy câu, cục cù cù, cục cù cù, cục cù cù……… lợi thế của nó nằm ở tốc độ rất nhanh và chất giọng thổ ngọt sớt.
“Con này giọng tốt quá, chơi nhanh thế này mà ko có “tiếng” gì , chim trơn….. ” Gã cao kều ốm nhách nhận xét vừa như nói một mình vừa như giải thích cho 2 người bạn đi cùng nghe.
- “Không có tiếng là sao hả anh?” tên thư sinh da trắng hỏi lại .Mắt vẫn ko rời con mồi gã cao kều nói “ thì là tiếng chu, lèo, vấp……. đó chú”. – “À, hiểu rồi” tên vừa thắc mắc nói……
Đang nghển cổ nhìn lên cây gáo bỗng tên to con thốt lên - “Bên kia cũng có con gù kìa” - Đúng là ko chỉ leo cây giỏi hắn tỏ ra nhanh nhẹn trong mọi tình huống. Lúc này khuôn mặt rám nắng của hắn dãn ra lộ do vẻ vui sướng, dễ chừng khi Cristoforo Colombo khám phá ra châu Mĩ thì cũng chỉ vui như hắn lúc này là cùng :D
Đúng như hắn nói cách chỗ núp khoảng 200m về phía bên phải một con chim đang gù, khi dứt hồi gù nó chuyển qua thúc trận, chất giọng thổ rền vang lên trong thung núi hẹp khiến người nghe cảm thấy buồn buồn nhưng với con chim mồi thì lại khác, nó bất ngờ với lời tuyên chiến của kẻ mới xuất hiện nên chững lại vài giây, “có lẽ nào thằng oắt kia gọi thêm đồng bọn quyết thua đủ với mình, được rồi để ta xem các ngươi làm gì được ta” Nghĩ vậy nó đứng ngay ngắn trên cầu cất giọng đầy khí thế: cù cúc cu, cù cúc cu ,cù cù. Cù cúc cu , cù cù . cù cúc cu, cù cù , cù cu, cù cu……….. !
Con bổi thổ thì khác, nó biết thằng hàng xóm thổ rền vừa chen ngang kia cũng chỉ giám đứng bên kia cái eo núi được coi là ranh giới giữa hai nhà biểu dương lực lượng chớ ko giám sang đất của nó bởi sau bao lần xích mích va chạm từ chuyện đất đai nhà cửa, đến chuyện vợ con chúng đã đi đến quyết định lấy cái eo núi này để phân chia lãnh địa, ko kẻ nào được sâm phạm lãnh địa của đối phương.
Cái ranh giới giúp nó phần nào yên tâm nên dù thằng hàng xóm có tỏ thái độ hung hăng nhưng nó cũng bỏ ngoài tai, việc nó cần làm lúc này là đánh đuổi thằng lạ mặt đang ngồi vắt vẻo trên tán gáo dưới chân núi nơi mà nó vẫn thường dẫn vợ về nghỉ ngơi sau những lần xuống bãi hái đậu , vặt kê .
“Mà cũng bực thật, hồi nãy mình vừa thúc mấy câu cái thằng lạ mặt kia đã tỏ thái độ cầu hòa sao tự nhiên giờ nó la lối om xòm giọng đầy thách thức thế kia, được rùi nói nhẹ ko nghe thì ta sẽ cho ngươi biết tay” nghĩ vậy con thổ bực mình lao ra khỏi bụi cây đang đứng rùi đập cánh bạch bạch bay về về phía cây gáo, nó đáp xuống mỏn đá lưng chừng núi thẳng chỗ cây gáo lên, ở vị trí cao hơn ngọn gáo khoảng 30 mét nó nghiêng đầu tìm kiếm đối thủ.
Hành động vừa rùi của nó đã bị con mồi già đứng trên cây gáo nhìn thấy nó cười khẩy “ he he…… tưởng thế nào chứ hóa ra cũng chỉ có vậy, mấy vụ anh mày gặp thường xuyên rùi, đừng có đem ra nhát ma anh, có giỏi thì xuống đây xem bản lĩnh chú thế nào” nghĩ vậy mồi già đổ gù túi bụi rùi khi vừa rứt gù nó chuyển qua thúc liên mồm. Động thái khiêu khích trắng trợn của con mồi già làm con bổi ko thể kìm chế được, nó lập tức đổ hồi gù đáp lại trước khi tung mình bay khỏi mỏm đá lao thẳng vào cây gáo.
Có lẽ trong đời đây là lần nó tiếp cận cây gáo một cách vội vã đến vậy, cái nóng giận đã làm nó không còn đủ tỉnh táo để phán xét, cũng như ko đủ thông minh để hiểu rằng nếu cứ hung hăng như thế thì đây sẽ là lần cuối cùng nó được đậu trên những cành gáo quen thuộc, nơi mà từ khi mới rời tổ học bay nó đã coi như một cái giường lí tưởng cho những giấc ngủ trưa, hay chỗ nghỉ ngơi tuyệt vời sau giờ lang thang kiếm mồi cùng cô vợ trẻ.
Con mồi già thì khác, kinh nghiệm qua các trận đánh giúp nó biết phải xử sự với chú chàng hung hăng này như thế nào để ông chủ hài lòng nhất, bởi vậy gần như khi con bổi đập cánh bay lên khỏi mỏm đã nó đã cất tiếng gù. Khi con bổi chạm chân vào cành gáo hình ảnh đập vào mắt nó là một tên mặt mũi mặm trợn, chân tay gân guốc chằng chịt nhưng kìa nó ăn mặc mới buồn cười làm sao, cánh thì cộc hớn che không nổi phao câu, đuôi thì cụt lủn, chân thì đóng vảy dày cộp…… đã thế còn ra vẻ hung hăng cắm đầu cắm cổ gù lấy gù để, ngữ này đi thi tán gái với mình có mà chấp nửa đường........!
Dưới bụi sang rậm rạp, qua khe lá 3 cặp mắt nhìn lên cây gáo không chớp mắt, “con này gáy thổ mà gù kim” gã cao kều nói nhỏ với 2 người bên cạnh. Đúng như lời gã con bổi sau khi đánh giá sơ qua về đối thủ bắt đầu gù đáp từng hồi ngắn bằng cái giọng kim vắt nghe the thé…… rứt hồi gù nó xù lông lưng chuyền sang cành khác để tiếp cận gần hơn cái lồng lợp lá trong khi con mồi già vẫn thúc liên mồm, mỗi lần nó chuyền con mồi lại gù một dây làm nó điên tiết vừa gù đáp vừa chuyền cành liên tục, Gù được 4 5 dây thì nó chợt ngưng ngang nghển cổ quan sát phía dưới bụi sang. Biết là do mải theo dõi đã gây tiếng động làm con bổi giật mình nên cả 3 ngồi thụp xuống chờ đợi.
Trên cây gáo con mồi vẫn thúc gù liên tục khiến con bổi nhanh chóng quên đi những gì vừa làm nó giật mình quay ra gù tiếp.
Sau 2 hồi gù tất cả im lặng, 3 phút, 5 phút trôi qua vẫn không thấy có động tĩnh, lén lén ngó ra gã cao kều thốt lên “dính rùi”, Quả đúng như gã nói, con bổi đã nằm trong lưới có điều nó tuyệt đối không hề giãy dụa cũng không chòi đạp thoát thân !
“Con này hăng quá nhỉ, chắc chưa va lồng bao giờ” Tên da trắng mặt non choẹt nói !
“ Ừ, trận này bắt nhanh quá nên không hấp dẫn lắm” Vừa trả lời gã cao kều vừa xách cây sào inoc lại gần gốc gáo bộ dạng rất bình thản, tuy nhiên gã không biết rằng mình đã nhầm bởi sự việc ko đơn giản như vậy.
Bên kia eo núi con thổ rền vẫn gáy không ngừng !
( còn nữa )