Thân chào các ACE trong diễn đàn,Đọc bài viết này của Anh "Hoàng ĐL" thấy hay quá
nên up lên cho mọi người cùng thưởng thức.
Em thấy đây cũng giống như những chuyến gác cu mà anh Hoàng ĐL muốn gửi đến mọi người.
Điều hử
Hồi thứ 1
Giang sơn một vệt sau đuôi cánh
Hào khí rền vang một đạc gù
Cao nguyên bao la hùng vỹ. Non xanh trùng trùng điệp điệp. Dáng sông liên hoàn, thế núi hiểm trở, thiên nhiên trù phú. Nhân sỹ võ lâm đua nhau kìn kìn kéo về đây. Trải qua bao cuộc giao tranh kinh thiên động địa, giang sơn ngày nay đã tạm bình lặng. Từng lãnh địa được xác lập ranh giới, khẳng định chủ quyền bởi những võ lâm cao thủ còn trụ lại được sau các cuộc giao tranh đó. Đoạt được giang sơn, cao thủ ẩn cư bế quan luyện công. Những chiêu thức trước đây đã giúp chủ nhân xác lập danh tiếng, định đoạt giang san nay được tăng thêm công lực, chẳng khác nào như đao thêm ngạnh, như hổ thêm nanh – càng trở nên biến hóa lợi hại khôn lường. Võ học ngày càng thăng hoa phát triển. Những tuyệt chiêu võ học mang các dòng Thổ - Đồng – Kim được trui đúc, rèn dũa và biến tấu pha trộn với nhau tạo ra sát lực kinh người. Thỉnh thoảng, giang hồ lại có phen dậy sóng do sự xuất hiện kỳ chiêu của cao nhân đã từ lâu mai danh ẩn tích …
Đất Sầm Sơn sớm chiều mây phủ. Rừng xanh mướt mát, non nước hữu tình – thường xuyên là mục tiêu chinh phạt của các bậc đại cao thủ võ lâm. Việc thay vương đổi chúa diễn ra thường xuyên ở đất này. Những ai muốn đáp về đây đều phải xác định là một đi không trở lại. Hoặc là đoạt được giang sơn, hoặc là phải bỏ xác nơi đất thiêng. Ôi xương tan máu rơi, đất rừng ngấm đẫm máu xương, khí trời chở nặng oan linh …
Thế rồi vào một chiều thu nọ, không gian âm u tĩnh lặng của Sầm Sơn bị phá tan bởi một tiếng thúc rền rền, chầm chậm:
- Cục cuc CRUUUÙ … Lão phu lang thang đã nhiều nơi, ở cũng nhiều vùng, nay đã mỏi cánh chồn chân. May gặp đất này cũng là lúc không muốn phiêu diêu nữa … Từ nay, đây là giang sơn của lão phu. Kẻ nào dám không phục, thì cứ tự nhiên chiếu theo luật rừng mà cư xử - HẢ!
Tuyên ngôn xong, lão bung một đạc gù rền vang, chấn động cả một vùng rừng. Sầm Sơn lại chìm vào âm u tĩnh lặng, nhưng bầu không khí đã trở nên đặc quánh, nặng trịch từ sau đạc gù của lão.
Buổi sáng hôm sau thật khác thường so với bình minh hàng ngày của Sầm Sơn – một bình minh Sầm Sơn không có tiếng chim cu gáy. Mọi người hình như không dám lên tiếng cho đến khi biết gã lạ mặt kia là ai? Từ đâu đến ?!!
Mặt trời đã lên cao hơn ngọn ngo, cao hơn gấp đôi, gấp ba ngọn ngo … rồi cao gấp đôi ngọn núi … vẫn chưa có ai nghe được tiếng gáy của lão. Đang lúc mọi người còn nghi nghi hoặc hoặc chẳng biết cái tiếng rền rờn rợn hôm qua là thực hay ảo thì lão lên tiếng. Lão gáy chầm chậm, tiếng gáy không to nhưng rền rỉ vang khắp núi rừng. Đến bây giờ người ta mới được nghe rõ ràng từng tiếng gáy của lão. Đây đích thị là tuyệt học võ công “Thổ rền trơn lỡ” mà giang hồ đồn đại bấy lâu nay. Bây giờ thì mọi người đã nhận ra lão. Họ bất giác rùng mình khi phải tin rằng kỳ nhân Sư tử hống – Thổ Rền Bạch Lão là có thật trên đời và còn hơn thế - lão đang hiện diện ở Sầm Sơn. Tuyệt học Thổ rền là bí kíp võ công tâm pháp gia truyền được Bạch Lão lĩnh hội được từ thuở ấu nhi. Sau khi luyện thành Sư tử hống, lão phiêu diêu đi thách đấu khắp giang hồ chưa có đối thủ. Chiêu thức của lão phát ra rất chậm chạp khoan thai, nhưng âm vang luôn tràn ngập làm cô đặc không gian quanh đó, hữu chiêu vô ảnh, âm lực trầm rền như tiếng gầm của chúa sơn lâm – vì vậy nó được gọi là sư tử hống. Ai thọ chiêu này đều bị ép tim, chẹn ngực, không thở được, toàn thân bất động, bị ngạt thở mà chết. Cái tên Bạch Lão cũng là do giang hồ phong tặng hỗn danh – ngón chân sau của lão có cái móng trắng như ngà. Có người còn gọi lão là Bạch Đề Lão Lão. Lão đã bặt tông tích một thời gian rồi đột nhiên suất hiện ở Sầm Sơn, vỗ ngực tự xưng vương.
***
Nhưng đất Sầm Sơn linh thiêng này đâu phải là chỗ để ai muốn đến thì đến, ai muốn xưng vương thì vỗ ngực xưng vương!
Đương kim lãnh chúa của Sầm Sơn là Liên hoàn cửu vỹ thương Đồng Thiếu Thông. Buổi chiều hôm trước, khi bất chợt nghe một lời tuyên ngôn ngang tàng kèm theo một đạc gù lạ lùng quái đản ngay trong lãnh địa của mình, sau một thoáng ngạc nhiên, máu trong người gã bắt đầu sôi lên. Gã đã thống trị đất này hơn một mùa trăng. Để trụ được ở đây, gã đã phải hạ thủ biết bao nhiêu cao thủ võ lâm đã từng vang danh thiên hạ. Nào là Đồng Khàn khét tiếng hung bạo đã bị gã phế bỏ võ công chỉ trong 3 chiêu giao đấu; nào là 3 lão tặc Đồng thổ tam ma – 3 lão dị nhân với 6 con mắt trắng dã ở Tuyền Lâm mò đến, chân chưa kịp nhập tàn, cánh chưa kịp khép đã bị gã đánh cho bay tiêu tán phải ẩn tích đến tận bây giờ; nào là Đại Đồng Chung ở Trúc Lâm Thiền tự nổi danh với giọng gù oang oang đầy sát khí cũng bị gã đánh cho đến hồn xiêu phách lạc, giờ chỉ còn đủ sức nhặt hạt cỏ may vật vạ qua ngày … Với giọng đồng trơn oang oang như tiếng đại đồng chung, Đồng Thiếu Thông vang danh với tuyệt học Liên hoàn cửu vỹ thương nổi tiếng. Từ nhỏ, gã đã ôm mộng bá chủ Sầm Sơn nên ra sức tập luyện công phu này. Liên hoàn cửu vỹ thương là chiêu thức ngoại công của dòng võ giọng Đồng, chỉ những ai có cốt giọng là giọng gù đồng thì mới có thể lĩnh hội được chiêu thức này, khi đạt được cảnh giới tối cao sẽ có sức công phá khôn lường. Khi gù, kình lực sát thương phát ra như những mũi thương liên tục đâm tới đối phương, mỗi tiếng thúc, tiếng gù là kèm theo một loạt 9 ngọn thương đâm tới. Khi đạt được cảnh giới liên hoàn, mỗi đạc gù sẽ đem theo hàng ngàn mũi thương phóng tới liên tiếp nhau như sóng biển tràn bờ. Ai thọ chiêu này, nhẹ thì bị phế bỏ võ công, nặng thì thịt nát xương tan chết không toàn thây.
Từ khi ngự trị ở đây, mỗi khi gã cao hứng ra chiêu cả rừng phải nhường nhịn. Dân chúng không ai dám cả gan bay ngang qua mặt gã, mà phải bay vòng sau lưng gã để tránh những đạc gù tử thần. Ậy vậy mà giờ đây, bỗng dưng từ đâu lại xuất hiện một lão già lụ khụ tự vỗ ngực xưng vương trong vùng đất của gã mà lại đúng vào thời kỳ phong độ nhất của gã nữa chứ.
Làm sao có thể nuốt giận cho cam!
Đồng Thiếu Thông không nói không rằng, giận dữ đập cánh phành phạch bay vút lên không trung, lượn một vòng để tìm kẻ xâm lược hỗn láo. Ah! Kia rồi, lão già đang bình thản đứng trên một cành thông to, thoáng, trầm ngâm ngắm cảnh như đang ngồi ở ngự viên nhà lão. Đồng Thiếu Thông không do dự cắm thẳng vào một cành thông gần đó, quát hỏi:
- Này, lão già, lão là ma quái nơi nào, cậy vào đâu mà cả gan mò vào lãnh địa của bổn gia?
Bạch Lão từ từ đưa mắt nhìn sang Đồng Thiếu Thông. Lão thấy thân hình hắn thật lực lưỡng. Bộ lông đỏ au, bóng lộn. Cái đầu vuông gồ ghề bướng bỉnh. Hai chân khô đét, to bè, xoạc ra, giương bộ cườm vàng óng lên, đứng quét tia mắt đỏ ngàu long sòng sọc xoáy thẳng vào mắt Bạch Lão đầy thách thức. Đoạn, lão từ từ lên tiếng:
- Đồng Thiếu Thông hử? Thì ra Liên hoàn Thương Đồng Thiếu Thông là đây.
- Đã biết đại danh bổn gia, sao ngươi còn dám ở đây?
Bạch Lão nghe vậy quắc mắt nhìn Đồng Thiếu Thông, quát lớn:
- Đồng tiểu tử, ngươi thật là thất lễ. Đã không tự xưng danh trước lão phu còn lớn tiếng phách lối. Hôm nay không trị ngươi, ta thật chẳng đáng mặt đại trượng phu.
- Hừ ! lão già phách lối thật không biết tự lượng sức. Tiếp chiêu đi!
Đồng Thiếu Thông nghiến mỏ trèo trẹo xuống bộ chuẩn bị ra chiêu. Thấy vậy, Bạch Lão khoát tay, nói:
- Đồng tiểu tử, lão phu nhường ngươi 5 chiêu, nếu ngươi đánh được lão phu bật ra khỏi cành thông này, lão phu sẽ tự khắc bỏ đi không trở lại. Bằng ngược lại, ngươi phải vĩnh viễn rời bỏ nơi này – nghe chưa?
- Quân tử nhất ngôn. Tiếp chiêu đi.
Đồng Thiếu Thông rùng mình dùng chiêu Thạch điểu đằng vân chuyển sang một cành thông lớn, đoạn hắn cụp đuôi, dựng thẳng lông lưng, căng hết bộ cườm vàng óng ra chuyển thành thế Mãnh long đoạt châu để chuẩn bị ra chiêu Liên hoàn cửu vĩ thương danh trấn thiên hạ. Thân pháp linh hoạt, thủ pháp dứt khoát, quyết liệt thật chẳng hổ danh tuyệt học ngoại công. Phía bên kia, Bạch Lão cũng xuống bộ hổ tấn, căng bộ ngực đồ sộ, vận khí chuẩn bị tiếp đón 5 chiêu của Đồng Thiếu Thông. Đồng Thiếu Thông giữ bộ, vận công điều khí xuống đan điền rồi bung giọng gù thiệt lớn, gù siết gấp gáp hòng nhanh chóng phanh thây đối thủ. CU CRUU … CU CRUU … CU CRUU … sau mỗi tiếng CU CRUU oang oang là tầng tầng lớp lớp đao thương, nhằm thẳng Bạch Lão phóng tới. Sát lực này có thể đoạt mạng cao thủ ngay trong tiếng gù đầu tiên. Nhưng Bạch Lão không hề tỏ ra nao núng. Lão khẽ xòe ngón chân, rướn ngực dựng cườm lên, lúc này mới thấy rõ bộ cườm lót lốm đốm chi chít ẩn sau bộ cườm giả rách rưới be bét bên ngoài của lão – thật là chân nhân bất lộ tướng. Lão rung cánh vận khí thi triển hấp tinh đại pháp để chịu đòn, rất từ từ, nhẹ nhàng … CỤC .. CÙ .. CRUUUÙ … CỤC CRUÙ .. CỤC CRUÙ … Tiếng thúc của lão phát ra tạo thành một bầu xung khí cô đặc hứng lấy đao khí của Đồng Thiếu Thông. Kỳ lạ thay, đao khí cửu vỹ thương đều bị tiêu tan trong bầu sung khí của hấp tinh đại pháp. Đồng Thiếu Thông đổi bộ chuyển thế Huỳnh hầu tịnh thủy (khỉ vàng lội nước) tiến thẳng về hướng Bạch Lão, vừa bước vừa gù. Chao ôi! đao thương cuồng loạn, tử khí ngất trời!!!