Hôm này tranh thủ cuối tuần và kèm theo một số lý do nên buổi chiều được nghỉ làm sớm. Tranh thủ xách mồi làm vài kèo xả stress sau một tuần làm việc căng thẳng.
Cội đánh lần này đẹp nhưng rất ít cây treo vì toàn vướng rào và cách sông, cách đầm. Trên một nối đi ít người qua lại có một cây mít rậm rạp nên bí quá đánh liều treo thử xem sao. Chọn được một thế đẹp rất ứng ý nhưng treo mồi xong lại ko có chỗ lấp, đành phải lấp cách mồi gần 50 chục mét.
Chả nhìn thấy gì ngoài vểnh tai lên thám thính.
Treo lên là mồi gọi, chưa đầy 5 phút một em bổi phạch phạch chung cây và đổ gù luôn. Hix, vẫn ko nhìn thấy bổi, loáng thoáng thấy mồi nhưng bù lại thì âm thanh khá trung thực với điệu gù chồng đấu của em bồi. .. Bổi là một em giọng thổ ... (ko bít chính xác là thổ gì nữa vì chỉ nghe thấy gù và thúc thôi) nghe đã tai.
Mồi làm mấy sạc gù chào khách xong là thúc liên hồi, em bổi cũng không kém phần. Thế trận diễn ra thế nào trong cây chỉ có em mồi và bổi bít với nhau, khổ chủ chỉ bít em bổi là một em khá bài bản. Trận đấu chỉ kéo dài gần 30 phút nhưng em nó ra đủ chu, lèo. Và tín hiệu thông báo trận đấu kết thúc là khi em mái bay vù ra khỏi tàn cây và vài rung động trong đám lá (lụp sập rất nhạy và êm :) ).
Một điều rất rất đặc biệt là em bổi này đuôi rất ngắn! Hi! Mời các bác xem hộ em xem em nó thế nào nhé!