Tầm sự chuyện Cu gáy,
Em chơi chim cũng độ 2 năm rồi, sau cái khoảng thời gian ban đầu lùng sục tìm kiếm làm quen học hỏi, dạo này cũng bớt hơn, không phải bạ anh nào cũng làm quen......... Cái môn này chả hiểu có đúng không nhưng a nào mới chơi hay không có chim hay thì kiểu gì làm quen cũng có ý đồ là chơi giao lưu để đổi chác được con chim hay..........Ấy thế mà những người cho em Chim thì lại toàn những người em không ngờ tới ^^....... Sau khi trải qua cái thời gian nôn nóng để có 1 con chim hay, mang về là post lên nhờ xem bói, rồi thất vọng khi ra rừng, không được lại đem thả, nghe ai bói mà chê chim là chán rồi bỏ bê........ Rồi cũng tới lúc nhận ra 1 điều rằng, chơi cái nghề này phải tính hằng năm trời, nếu không nuôi phải những con chim rởm thì chả bao giờ khôn ra được....... Và chơi chim thì em tin vào chữ duyên, con chim sẽ chọn chủ của nó …….
Từ ngày có cậu em thân thiết tặng cho những con chim có tuyển chọn, em cũng chả post bài lên nhờ xem làm gì......Chim đã được người chơi có kinh nghiệm lựa, quý người ta mới tặng, nên thôi cứ kiên trì mà nuôi, chẳng may có không hay cũng là cái kinh nghiệm...... Không nên đưa mình vào cái cảnh, chẳng may xem bói không ra gì, tâm lý không vững lại về chán con chim thì tội nó, chưa kể có lỗi với cái tình cảm người ta dành tặng cho mình........ Mất cũng 2 năm học mót kinh nghiệm, thêm nữa là điều kiện nuôi nhốt tốt hơn...... Giờ thì chim của em cũng mướt như chim rừng vậy........Nhìn con chim cũng bắt đầu biết cảm nhận thần sắc qua con mắt của những con chim rồi……….. Đôi mắt gần như nói lên rất nhiều điều của 1 con chim………..
Sáng CN, đang ngồi phơi nắng cho chim thì nhận được cuộc điện thoại, 2 anh em thì cũng có biết nhau trên mạng, nhưng nói chuyện trực tiếp thì chưa bao giờ......... Một phần a cũng thuộc hàng cao thủ có uy tín trên diễn đàn, phần vì mình cũng ngại nói chuyện thân quen quá với người lạ sợ hiểu nhầm ý đồ nhờ vả xin xỏ gì thì cũng không thích........ Anh gọi điện còn giật mình khi mình đã lưu số anh ^^........ Một phần hồi xưa xem dàn chim anh up lên mà thẫn thờ ^^, nên em lưu số để tính sau này hỏi thăm kinh nghiệm nuôi rồi tiện thể gợi ý mua hay đổi chim lấy cái gì đó mình có mà người ta cần đấy các bác ạ, sau này nhận thức thay đổi nên cũng chả nhớ có lưu số anh ^^........
Anh gọi nói có con chim muốn tặng em, 1 người đi làm có địa vị, chơi thì lại lâu năm, tự nhiên bốc máy gọi cho mình con chim, lại còn chia sẻ rất kỹ về con chim, nghe thôi đủ biết con đó người ta nâng niu như thế nào, hỏi em có muốn lấy không, không thì anh tìm con khác cho em........ Rồi lại tâm sự tìm số ĐT em khó quá...... Mọi thứ cứ trôi qua tai em 1 cách nhẹ nhàng các bác ạ, lúc đấy e cũng tự hỏi.......... Chả hiểu ông này có cái gì mà tự nhiên đem con chim hay như thế cho mình........ Thân quen gặp gỡ gì đâu cơ chứ......Em sống xa nhà lâu, làm ăn bon chen nên tính khí nó cũng thực dụng sòng phẳng, chả nghĩ lại có người tình cảm chân chất như bạn thân mình như vậy.......Rồi thì anh cũng chia sẻ, đọc 1 bài viết của mình thấy quý nên muốn tặng......... Bài viết đấy cũng viết về 1 người cho em chim ^^
Âu cũng là cái duyên, nói thật là cũng tính vậy thì mua gì gửi lên cho ông ấy, không thì từ chối, chứ không nhận không thế này……… Anh nhất quyết không nhận gì cả……. Tới lúc này thì mới cảm nhận được cái tình cảm của 1 người có máu nghệ sỹ trong người, cũng như cùng sở thích chơi Cu thế này……. Cám ơn anh rồi nghe anh dặn dò, chiều rảnh ngồi dọn dẹp lại cái lồng chờ đón em thành viên mới………..
Ra nhận chim từ chị vợ anh đưa cho, cầm về nhà vui phơi phới……… Cũng hơi lo khi chị nói em xem nó còn sống không, nãy nó giãy quá mà giờ im re…….. Về tới nhà mở ra em nó đã đi rồi các bác ạ, lông lá đầy trong hộp………. Hộp chật quá với lỗ thông khí hơi bé nên chắc em nó ngộp, thêm nữa đi xa nên hoảng giẫy đạp kinh quá……….Người em bần thần cả ra, Lần đầu tiên trải qua cảnh ngày, nhìn cấp mình, quy cườm mỏ, thêm đôi chân tím ngắt to đùng với ngón bạch đề nữa mà tiếc ngẩn ngơ……….Đúng là anh hùng yểu mệnh…... Ấn ấn thử xem còn cứu được không mà lạnh ngắt mất rồi………. Cũng chỉ là con chim thôi sao mà buồn thế không biết, đem nó ra thùng rác vứt đi rồi, lúc sau lại mò ra với suy nghĩ nhỡ may nó còn sống, sờ người em, ấn ấn nhưng chắc chết rồi, người cứng đơ lần này thì chắc hết hi vọng…….Đang yên đang lành, sống khỏe mạnh trong chuồng mà vì mình nó lại chết, có lỗi quá…..
Nghĩ cho chim rồi lại nghĩ cho người, anh nuôi cất công bao lâu, nổi chuẩn bị đi tập rồi thì gửi em mà rồi chết thế này………. Tiếc cái công anh quá……….. Âu cũng là cái duyên, dù sao cũng cám ơn anh với tình cảm dành cho em, cũng mong có ngày anh em có dịp gặp nhau ngồi hàn huyên chuyện Cu chuyện đời…… xin phép giấu tên anh như vậy có lẽ tốt hơn……..
Sài Gòn, ngày 16.12.12
Ngô Đức Tâm