Đăk Nhau ngày 27 tháng 12 năm 2015
Cự ly: > 200 km
Xuất phát : 18h30 phút ngày 26 tại cổng KCN Vĩnh Lộc
Đội hình anh em tham gia tác chiến: Chú 5, anh Hùng, anh Hoàng, Tươi, Tâm, Trọng Hữu và mình.
Ae cơm nước tại Cổng Xanh
Những biểu cảm tự nhiên của ae, riêng chú Tâm nhìn thấy con bé bàn kế bên xấu quá hay sao mà nét mặt của chú lại như rứa???
Và cứ như thế này có đẹp hơn ko nào.
Đến nơi 1h sáng ngày 27, ae đốt lửa trại chuẩn bị mồi nhậu
Cái lạnh đeo bám nhưng ko ngăn nổi bước chân đam mê cho những người trẻ tuổi và cả những người già.
Ae sắp xếp mồi màng chuẩn bị vào trận
Nào ae ta nâng ly chúc mừng cho 1 ngày ra trận thành công nào!!!
Ae mới làm hơn lon là đã ngã ngựa thế này…
Chỉ còn mình và chú Tâm, 2 anh em ngồi cò cưa mỗi người hết 6 lon.
Ae nghĩ tác chiến trong ngày và nghỉ ngơi bên ngoài nên mọi người ko mang theo đầy đủ hành trang
Riêng con quỷ Tâm này sau khi nóc hết 6 lon bia và có được chỗ nghỉ ngơi khác đồng loại.
Anh em nằm nói đủ thứ chuyện, lát sau kẻ nói chuyện theo cái điệu mớ ngủ, người thì cũng chợp mắt được chút chút.
Và rồi ae cũng sắp được đón ánh bình minh trên 1 quả đồi đầy thơ mộng. Mình còn đang tận hưởng cái ko khí mát lạnh trong lành trong 1 ko gian ngàn sao, ấy thế mà ae nghe cu rừng gáy đã vội vàng chia kèo tác chiến. Mấy con mồi của mình nghe hơi cũng đã ức chế lắm rồi…mình ngồi dậy lấy bàn chải đánh vội cái răng và chính thức lâm trận.
Trận chiến này như mình đã chuẩn bị trước, cặp mồi dự bị Đồng Lác, 502 (tân binh mới vừa có bản hợp đồng đầu quân cho mình từ giữa tháng 12 này) và mồi 113 chính thức dự bị và rèn thể lực trong chuyến đi này.
Sau khi lội qua 3 quả đồi, khung cảnh bãi đánh cũng bắt đầu hiện ra
Mồi Đồng Lác và 502 đánh kèo đầu, 2 vị khách sẽ được gia chủ bổi Đồng với chất giọng hơi gằng tiếp đón, với giàn rước xa nhiệt tình của vị chủ nhà.
Con bổi Đồng sàng qua sàng lại…thì 1 lát sau có 1 em bổi Đồng tiếng hơi trong hơn tý cũng tụ về đây tạo nên 1 không khí vô cùng náo nhiệt. Đây có lẽ là thung của con bổi Đồng gằng, nên cuộc chiến gù đập cánh đánh nhau của cặp đôi bổi diễn ra trong không trung bay vòng vòng khắp thung. Một lát sau, con Đồng gằng đã sáp mồi Đồng Lác…cuộc chiến đang diễn ra hấp dẫn thì con bổi Đồng trong vẫn còn uất ức hay chăng? Hắn đập cánh sáp vào mồi 502 gù hùng hổ. Bên kia cội đánh cách mồi 502 chừng 40 mét mồi Đồng Lác đã kết thúc trận chiến. Mình đang là đỉnh của tam giác cân với hai góc đáy là cặp mồi nên ko thể nào đứng dậy được… Cặp đôi mồi 502 vẫn đang ra sức níu giữ bổi Đồng trong với cái cách chơi điềm tĩnh khôn ngoan, sau 7 lần rớt thế và cái kết thật có hậu. Mồi 502 ra trận 3 kèo và đến 2 bàn thắng, tân binh mới đã làm hài lòng gia chủ cũng như có được bàn thắng quan trọng khai trương chiếc lụp mình đã may mắn có được trong kỳ đánh giải vừa rồi.
Công việc bây giờ là hạ 2 em mồi và 2 thành phẩm có được sau 2 trận đấu thật mãn nhãn.
Theo thứ tự, ống kính sẽ hướng sang mồi Đồng Lác
Cội đánh
Cận cảnh
Bộ mặt
Cặp chân
Và tiếp theo ống kính hướng sang Mồi 502
Cội đánh
Cận cảnh
Bộ mặt
Cặp chân
Mình lội qua bên kia làm kèo 2, anh cả 113 vẫn được mình ôm trong lòng nên rất ức chế…kèo này lại là con bổi Đồng nằm thúc chay từ xa mà ko chịu vô tàng.
Mới có 10h ae alo tập hợp tán dóc than thở vì chim trận quá…và rồi mấy ae ra ngoài uống cà phê và về trước. Đội hình còn lại chỉ còn mình, chú Hữu, riêng chú Tâm nằm vùng ko có sóng.
Mình và chú Hữu ( em trai khá thân thiết oanh tạc cùng MH trong nhiều cuộc chiến lớn nhỏ) alo hẹn nhau. Hai anh em ngồi tâm sự đợi chú Tâm…
Đợi mãi, đợi mãi…rồi cũng đến lúc liên lạc được với em ấy…Anh em mừng quá làm vài tấm hình kỷ niệm chuyến đi.
Kết thúc chuyến đi
Mình: 2
Hữu: 1
Tâm: được buồng Chuối
4 ae còn lại: Chú 5, anh Hùng, anh Hoàng, Tươi bảo toàn.
Chuyến đi thật sự vất vả bởi chúng ta thức cả đêm ngồi xe, đường xá rất xấu, bị muỗi- bọ nhọt chích, có những lúc đang đi mồi tự nhiên hạ thổ…Tổng thời gian đi và về hết 10h nhưng thời gian đánh thật sự chỉ có 4h. Thời gian tác chiến ko nhiều nên đòi hỏi chúng ta phải cày, phải trên tinh thần chiến đấu mãnh liệt cho cái niềm đam mê…mặc dù có được thành phẩm hay ko nhưng được chứng kiến trận đấu là vui rồi, có như thế thì 10h ngồi xe chúng ta mới ko tiếc nuối.
Mong rằng anh vui vẻ- đoàn kết và nhất là những anh em mới đi rừng hiểu được toàn cảnh của cuộc tác chiến nó là như rứa. Nó ko ngọt ngào, ko thơ mộng, ko bất ngờ…nếu chúng ta ko biết tận dụng.
Cảm ơn cả nhà đã theo dõi!
Hẹn gặp lại!