Cao tốc Trung Lương_ đường cầu kinh, cống số 3
Thằng cha hèn nhác
Hôm qua, ngày nghỉ nhưng công việc lu bu quá nên ko dợt chim cò được. 4h chiều, mình nghĩ thôi chuyện đâu còn đó dợt 1 kèo cu rồi tính tiếp. Bãi đánh này, hôm nay xuất hiện lại là 1 em thổ với chất giọng pha sấm nhiều nghe mà uy lực thật, trong số nhiều con đang chiêu, thúc…thì khiến mình ngơ ngác đi tìm cho được cội em nó. Cũng ko mấy khó, 1 lúc sau trốn trong bụi ngầm nghiễn mãi biết được cây bạch đàn lá lớn em nó ra vào .Chiều hôm qua anh cả 113 ở nhà, trách nhiệm đè nặng lên mồi Cò Cưa, thổ 7. Mình chọn mồi Cò Cưa ra trận. con bổi nghe thấy mê như điếu ,bên cạnh nó có 1 em bé ko biết là thằng cu hay con bé mới có vài 3 hạt cườm. Nó nhập tàng, gù được 1 sạc xong rồi thúc tiếng nào tiếng đó như trời giáng, mình phải chổng tai nhổng mông lên mới nghe được giọng của con mồi, mồi Cò Cưa vốn giọng đồng nhỏ tiếng. Tình thế cứ như hạt cát trên sa mạc ý. Con bổi chẳng chuyền, chẳng lăn tăn ra vào cội , cứ dậm chân tại chỗ mà thúc mà chiêu. Trời đã tối, con mồi thì vẫn lí nha lí nhí trong họng.2 cha con nó lăn ra ngủ. Bước chân mình nặng trĩu, vậy là 1 kết cục ko có hậu. Lòng tham, của mình nổi lên.
Cội đánh em nó
Sáng nay, mình mở con mắt ra là bỏ ăn bỏ cả việc .5h 30 đã có mặt tại hiện trường. Vẫn chiến thuật 2 con mồi hôm qua, mồi Cò Cưa vẫn đảm nhiệm vị trí trong cội, mồi 7 đánh chặn ngay cây khô vì thiết nghĩ cội khô này có khả năng buổi sáng em nó nằm phơi nắng .Con bổi vẫn phong cách ấy, chầm chậm mà chơi, chơi đâu chắc đó. Nó tiếp giáp với mồi Cò Cưa như hôm qua. Con 7 nghe, liền phóng mấy hơi. Nó có vẻ chán cơm, thế là nó liền đập cánh phạch phạch phạch…. nhập cội con 7 và 1 thằng, bé nhóc đó ko quên lẽo đẽo bay theo,ko biết đây có phải là con nó hay con ai ko nữa.Nó cũng bập bẹ gáy te te vài tiếng , nghe giọng có hơi thổ đó.
Thằng cha, nhập tàng ko quên đáp trả, lần này được 2 hơi gù. Phong cách thì vẫn vậy thôi nhai và nhai. Rồi thời gian cứ trôi qua, con bổi đi đi rồi lại về ko biết bao nhiêu lần. Mồi giằng co mãi mà ko nhảy , ngồi mãi mình nói thầm trong bụng chắc kỳ này bệnh trĩ mất.
Đến 11h30 , Đứa con ko hiểu là đến giờ uống sữa hay sao mà em ấy thế này nè.
Cận cảnh em nó
Con bổi một mạch bỏ của chạy lấy người. Và chính đây cũng làm cho khoảng cách giữa mình và nó xa hơn.
Mong sao cho nó ở ngoài ăn uống sung sức hẹn ít hôm nữa gặp lại và kết thúc sẽ ko như bây giờ.
Ra về mà lòng buồn, trời mưa như đổ về đến nhà ướt như chuột lột.
Cảm ơn ACE đã theo dõi! Chúc ACE 1 ngày đầu tuần vui vẻ!
Hẹn gặp lại.