Lam Sơn Thứ 7 ngày 28 tháng 12 năm 2013
Có lẽ hình ảnh Lam Sơn đã quá quen thuộc trong mắt ae cu cò thành phố cũng như những ae ở khu vực lân cận Bình Phước…nói vậy nhưng để dọc ngang hết các quả đồi điều đó thì ko mấy người làm được. Điểm đánh lần này rơi vào vùng đồi phía sau lưng của Quân đội. Vì phải qua 2 con Suối lớn nhỏ nên ae chúng tôi có 1 ngày leo đồi đến chùn chân.
7h30 mình mới tiếp cận điểm đánh, khu này quả thật chim nhiều.
Sau khi xem xét tình hình 1 lúc cũng như có thời gian cho mồi ăn uống và mình tranh thủ gặm cho xong ổ bánh mì. Nổi trội trong đám là con thổ pha tí sấm, gù nặng sấm thúc kèm nhanh tuy không dày, nước khống nghe có vẻ cũng ổn. Con mồi dự bị thời gian vừa rồi tập luyện ráo riết nên hiện tại khá căng…Nó nghe chim rừng là như cứ đòi sống đòi chết ra trận…Ngay từ đầu, mình cũng đã có chủ ý đánh ở đây cho gần với lại tiện thể cho con mồi này va chạm với bổi nhiều hơn để có thể thay thế cho mồi Cò Cưa sau thời gian dài chinh chiến và tạm ngưng hoạt động vì bệnh ói đã đeo bám suốt.
Con mồi dự bị treo lên, nó bắt đầu kéo bổi nghe khá giòn tai. Mình cảm thấy vui làm sao khi chứng kiến cảnh nó đưa con bổi thổ về. Con bổi thổ rồi cũng nhập tàng nhưng ko hiểu sao nó ra trận mà mang theo đứa nhóc làm gì? Không biết là nó có âm mưu gì đây? Gần 30 phút trôi qua nhưng với lối chơi xả láng, màu mè và có chút lôi thôi…con mồi chưa thể dứt điểm chính xác. Thằng nhóc của cậu bổi thổ thì cứ ríu rít theo cha nó, khi thằng cha đã chịu vào thế thì thằng con nói” Thôi để nó cho con xử lý, nhưng ba ba hứa là sau phi vụ này phải cho con ăn đó nha. Con đói lắm rồi!”
Thế là trong nháy mắt thằng cha chưa dứt lời. Thằng con đã sút 1 phát…Baba ơi! Cứu con với! Thằng con mặc sức giãy giụa nhưng nào có thoát được.
Hình ảnh thung đánh, 1 bên là vườn Điều và chúng tôi phải lội qua con suối thì mới tiếp giáp được điểm đánh.
Con suối nước chảy róc rách, lạnh tê hết cả người.
Thung đánh
Cội đánh
Ông anh làm 1 phát chúc mừng con mồi dẫu chỉ bắt được con tép
Cận cảnh bé
Thằng cha nó thì hồn vía thất lạc, chạy mất tiêu…Ae làm thêm kèo nữa nhưng bất thành…vì chim khá trận.
Bây giờ phải lội bộ đến cả mấy km nữa mới đến chỗ để xe, nghĩ lại thấy cũng phê nhưng nhờ lội bộ mới thấy được cái ấm áp trong cái lạnh buốt khi đứng trên ngọn đồi lúc sáng sớm.
Trở về vị trí, chúng tôi chạy đi kiếm kèo khác. Vừa bước vào con hẻm đường xá hầm hố
Con suối cắt ngang
Vừa qua con suối, xe bị trượt bánh làm mình té nhào.
Nhiều bãi đánh đẹp hiện ra, 1 con thổ khá căng. Mồi 113 ko khó để đưa nó về cội. Về đến cội, nó chuyền đúng 2 nhịp mà ko dám tiếp cận thế. Nó trả treo bằng 1 sấp gù nát (4 tiếng), sau đó thúc chay được vài câu rồi bó cánh nằm đó đến qua trưa, mặc cho mồi 113 đeo bám ráo riết nhưng cũng ko tài nào hạ được nó.
Hình ảnh thung đánh nó, nó nằm ở chỗ đồi trọc bên kia
Mình lội qua con suối để qua ngọn đồi. Bên cạnh suối, mình bắt gặp rễ tre đẹp đẹp...kiếm ít về làm cửa rồng. hihi
Gần 13h ae chạy 1 vòng và thấy có quán nước . Mình đói bụng và mệt… 2ae tấp vào quán làm hết 30k mì gói, mua thêm ít bánh ngọt…
Mình ăn ngấu nghiến vì đói
Ăn uống nghỉ ngơi đến 15h, mình lại hành lý lên đường. Mình chọn thung này làm 1 kèo nhưng bất thành vì chim chỉ gáy lơi lơi ở xa mà ko về tàng. Nãn kèo, mình kiếm chút đất mối về làm khoáng.
Chạy qua 2 hàng cao su
Điểm đánh kèo cuối
Đất tổ mối
Ae quyết định ra về. Mặc dù chuyến đi ko mấy thành công nhưng dù sao với thành quả con mồi tập thể hiện nên phần nào cũng làm cho mình thêm chút ấm lòng.
Cảm ơn ace đã theo dõi.
Hẹn gặp lại!