Bình Phước- ĐakNông ngày 1-4 tháng 03 năm 2014
Hành trình chuyến đi từ điểm xuất phát đến điểm dừng chân 250 km
Vừa rồi mình có chút việc tại Đak Sin- Đaknong nên tiện thể kết hợp một công đôi việc
2h30 rạng sáng ngày 01, mình xuất phát. Mình đến cây Số 9- Bình Phước lúc 5h30 trong cái ko khí mát lạnh sương muối trắng xóa…Cái ko khí se lạnh trong lành quyện vào cái mùi hương thơm ngào ngạt của những quả Điều đang vào giữa mùa thu hoạch đã níu kéo mình gác 1 kèo nơi đây.
Bãi gác mở màng cho kèo 1
Một chàng thổ sấm chính hiệu, với chất giọng như trời giáng chiêu trơn lỡ với 3 âm chiêu đầu rất lớn tuy nhiên âm hậu thì rất bé. Với lối chơi khá bình tình con bổi sau 30 phút trả treo bên ngoài mới chịu nhập tàng. Với nước gù khá ổn cộng với bài bản kèm 1, kèm dập…lối chơi chầm chậm. Sau gần 1h đồng hồ nhập cội mồi 113 mới tuyên bố lý do “Vì đâu em ra nông nổi này”.
Cội đánh
Cận cảnh
Bộ mặt
Cặp chân
Mọi thứ có vẻ khá suôn sẻ cho chuyến ra trận lớn này. Mình quyết định nhờ ông chú tưới Cà Phê làm 1 tấm kỉ niệm và chính chú cũng là người san sẻ niềm vui với mình từ đầu trận đấu đến khi kết thúc.
Tạm biệt Lam Sơn trong niềm vui vô tận, mình lại lên đường để tiếp tục chặng đường hướng về Đak Nông. Mình chạy được vài km, lại ghé vào bãi này. Nơi đây, mình cũng đụng được 1 em thổ cũng khá trận. Tuy nhiên sau 1 hồi rất lâu mồi 113 đã đưa con bổi lọt vào gần thế thì mấy mẹ con tay bồng tay bế, cầm sào …thu hoạch Điều hướng vào gần nơi 2 con chim đang đấu. Mặc sức cho bóng hình thu gọn bé nhỏ núp chui núp lủi trong bụi nào là ra dấu, xì suỵt…Con bổi 1 phen hú vía bỏ chạy mất xác.
Thung gác
Những con Suối đã cạn nước
Mình rất buồn nhưng cũng chẳng làm gì được. Nghĩ lại cuộc hành trình còn khá xa nên mình lại thu xếp lên đường. Lúc đi ra mình bắt gặp ông Bác ngồi nghỉ ngơi ở chòi. Bác ấy gốc người Campuchia, năm nay đã tròn 80 tuổi. Bác cho biết: Hai bác mua bông Điều của chủ vườn rồi chăm sóc…Một mùa Điều kéo dài chừng 2 tháng 2 Bác kiếm được vài triệu đồng với giá bán 24-25 nghìn/kg. Cái kết của câu chuyện được bác nhắc đi nhắc lại đó là chuyện “ Sống trên đời phải có tình có nghĩa”…
Câu chuyện cũng thắm thoát kéo dài…rồi cũng đến lúc mình chia tay Bác
Nơi nấu ăn
Đoạn đường về ĐakNong nhiều chỗ đường khá xấu và bụi
Ngày hôm sau bận công việc, mình tranh thủ ra sau vườn nhà thằng em làm xíu…Khu vực này lúc trước chim khá nhiều nhưng hôm nay không thấy 1con. Mình lội bộ mấy km bao bọc xung quanh thành 1 hình tròn nhưng cũng không thấy tăm hơi cu cò.
Ngày tiếp theo…Công việc đã xong, cô chú chuẩn bị bữa ăn sáng để chuẩn bị xuất phát.
Con đường thôn ĐakSin hướng về Đồi Mít
Có vẻ thời tiết khá nắng nóng, nên chim cò ko căng hay người đánh chim nhiều, mình đi ko đúng cội…đó liên tục là những câu hỏi xuất hiện trong đầu mình khi công tác tìm kiếm chim gặp khá nhiều khó khăn.
Nhiều hình ảnh đẹp
Sầu Riêng đang trỗ bông
Ổi giòn và ngọt làm sao
Bơ
Trời bắt đầu nắng nóng, mình quyết định vào quán uống nước cũng như hỏi thăm xem cu cò ở đây như thế nào? Mọi người nói rằng: Chim lúc này ko căng, với lại khu vực này có ông Bảy Cu hay đánh... Mình nằm ở quán nghỉ ngơi đến 14h30. Chủ quán bảo: Chú xem thử bên buội Tre nghe đâu con chim nó về gần đây gáy hoài mà ông Bảy chưa bẫy được. Mình nghe theo lời khuyên của chủ quán nước.
Bãi đánh như thế này
14h30 mình nghe tiếng thúc thổ pha bầu rên rỉ nên quyết định treo mồi 113 lên. Không biết nghe hơi lạ hay sao con bổi có vẻ thúc dồn và căng hơn. 5 phút sau nó đập cánh tạch tạch tạch….về cội 113. Sáp cội nó cứ gù nhiệu Cồ hục cồ.Cồ hục cồ…Cồ hục cồ…Nó đi tới đi lui nào gù nào thúc nghe vang cả 1 vùng trời vốn vắng tiếng chim cu vào thời điểm này. 25 phút kể từ khi rớt cội, con bổi mới rớt thế. Mình thấy cơ hội như 99,9% trong tay nên thấy cũng vui vui. Con bổi đi qua đi lại trên thế gù được 5 sấp nữa …thì chỏng đít để nhảy …Con bổi vừa chỏng đít để nhảy lầu cũng là lúc mình nhuổm người đứng dậy để tiến thẳng về hướng cội đánh. Mình tiến đến gần cội đánh, con bổi đứng ngơ ngác dưới gốc cây rồi luống cuống bay chập chờn đứng cách mình chừng vài mét. Trong chớp nhoáng, mình cứ ngỡ là con mái…ai dè khi nhìn vào chiếc lụp đã sụp lưới lông lá te tua. Có lẽ con bổi đã nhảy bạc ra …gọng lưới đập trúng lưng. Mình gỡ từng cọng lông …rồi ánh mắt mình đăm chiêu nhìn con bổi mà đành bất lực.
Mình dọn kèo và tiếp tuc cuộc hành trình chinh phục bổi. Mình tìm mãi mà ko gặp, rồi lang thang gặp anh bạn trò chuyện. Lúc này mình có nghe con thổ thúc ổ có vẻ bất thường nơi buội Mít. Mình hỏi thăm nhưng anh bạn chỉ biết nói chuyện về rẫy…Sau 1 hồi trò chuyện làm húp trà, mình quyết định leo lên cội Mít.
Thì ra thế này đây
Sau khi ở trên Cây Mít xuống thông báo tình hình như thế…anh bạn có nhã ý nuôi con chim con làm khách. Thấy nó cũng lớn rồi. Thôi thì mình ra tay luôn…
18h15 một trong hai vợ chồng đã có kẻ chết dưới tay mồi 113.
Hình ảnh lúc anh bạn chăm chú nhìn chim đấu
Những đứa con vẫn nghịch đùa trước sân nhà
Trời đã khá tối điện thoại cùi nên ko chụp hình được.
Chuyến đi ĐakNông mọi thứ đều ổn tuy nhiên Cu Cò có chút đệm buồn ko như mong muốn…5h30 rạng sáng ngày 04, mình chia tay ĐakNông.
Trên đường về, mình ghé vào ĐakRu-ĐakNông làm 1 kèo. Một con đồng hậu 2 chơi khá căng, vì tàng Điều khá lớn nên mình quyết định đánh thế thấp. 15 phút nhập tàng nó chỉ biết gù với gù …tuy nhiên thế đánh hơi ép nên số phận con bổi rồi cũng chết bởi cái mồm khá dẻo của mồi 113.
Cội đánh
Bộ mặt
Hình ảnh khép lại chuyến đi
Chuyến đi của mình rồi cũng khép lại. Cái được cái mất cũng đã rõ…Niềm vui- nỗi buồn đâu đó … mới chính là cái thú của cuộc chơi.Mình nghĩ có vui có chút tiếc nuối sẽ góp thêm sức mạnh để rồi chúng ta sẽ chinh phục những thử thách tiếp theo…
Xin cảm ơn ace đã theo dõi.
Hẹn gặp lại!
Mình có việc, có gì sẽ up tiếp.