Lam Sơn 3 ---> Đức Liễu – Bình Phước ngày 14 tháng 03 năm 2014
Cuối tuần có công việc tại Bến Tre nên chuyến đi lần này diễn ra sớm hơn dự định và địa điểm… cũng đã thay đổi. Theo lịch trình tuần này mình với em Bảo làm 1 kèo ở Bình Thuận nhưng tiếc là điều ấy ko xảy ra. Bảo thông cảm cho anh nha!
Chuyến đi xuất phát hơi muộn nên đến điểm đánh đồng hồ đã điểm 6h15. Những tháng mùa mưa, thời gian như này vẫn vô tư cho mồi ăn uống… nhưng thời tiết lúc này trong Nam loay hoay 1 xíu là nắng vỡ đầu nên sáng sớm là khoản thời gian khá quan trọng.
Mình lùng 1 lúc rồi cũng tìm được đám Café có trồng xen vài cây Điều.
Ở đằng xa mình lắng nghe có 1 em thổ đang thúc gằng. Mình mon men nhè nhẹ mãi cũng tiếp cận được hắn. Hắn đậu trên cây Điều nên ko thể nào phát giác ra mình…Xung quanh cũng còn vài cây Điều nhỏ nữa…nhưng phương án đưa mồi lên chắc chắn sẽ ko phải là giải pháp tốt bởi chim ở đây cũng khá trận mạc. Trong vòng 1 nốt nhạc, mình ngó nghiêng thấy nhánh cafe …nên mình quyết định thò tay máng mồi 113 lên. Mình vừa chạy vừa rón rén sao cho mọi hành động nhẹ nhàng nhất nếu có thể. Mình vừa chạy được vài bước chân, 113 khiêu chiến đối thủ bằng tràng gù…mình vội tấp vào gốc Cafe có táng rậm. Con bổi nghe hơi đành chửi thề và loay hoay trên cây như thể muốn nói… !!! mệ thằng nào la lối om sòm mà ko thấy mặt mũi đâu hết…Thế là nó tung tăng trên cây Điều 1 lúc mới bám sát cây café. Vào tàng gù …thúc vài 3 tiếng là gù, chứ ko bài bản gì. Nước gù con bổi cũng khá. Sau 1h20 phút…Có những lúc con bổi tỏ vẻ mệt mỏi thúc chay 1 lúc nhưng nó mọc dậy trồi gù khá nhiều với 2 vị trí di chuyển chính đó là cội Café và cội Điều phía sau. Sau giờ phút đấu khẩu kéo dài…những tia nắng cũng bắt đầu lan lỏi, tiếng động của con người đâu đó cũng vọng về …nó làm cho mình cảm giác sợ hãi nếu trận chiến ko kết thúc sẽ có lắm điều sẽ xảy ra trong tương lai gần như mọi người thu hoạch Điều, tưới café, tiếng máy bơm nước…Phải qua hơn 1h30 làm việc vất vả của mồi 113 đã khiến con bổi phải mất phương hướng và bỏ dở sấp gù cuối cùng của kiếp sống tự do.
Thế gác
Bộ mặt
Cặp chân
Mồi 113 tranh thủ làm bữa sáng sau khi hoàn thành tốt nhiệm vụ.
Cho vào túi rút trước khi ra xe bỏ vô lồng chứa
Cô em tưới café đã đến…tiện thể làm giúp mình 1 tấm kỉ niệm.
Một hơi thở dài nhẹ nhõm, mình đợi mồi 113 ăn uống và nghỉ ngơi xíu…rồi tiếp tục cuộc hành trình.
Bây giờ trở ra con đường cái lúc này nắng và bụi bay mịt mù đã nhuộm đỏ cả người mình. Mình chạy đi tìm 1 lúc nhưng ko nghe tiếng chim cò…
Mình trở ra Quốc lộ 14 hướng về Đức Liễu nằm nghỉ ngơi từ 9h30-2h30.
Chiếc xe tải lật nhào, may mà ko có thiệt hại về người.
Cái nắng vẫn ko buông tha, mình phải kéo dài đến 15h mới xuất phát. Mình chọn mấy con suối, bờ tre... là điểm ngắm chính nhưng cũng ko ăn thua gì cho việc nghe ngóng được con bổi.
Mình chui vào vườn Tiêu có lưới Lan ngồi nghỉ 1 chập nữa …rồi quay về Lam Sơn để chiều sẽ rút ngắn khoản cách khi về thành phố.
Mình về lại Lam Sơn lúc 17h, cái nóng mới dịu đi xíu…Mình chọn 1 vườn Điều nhỏ này làm kèo cuối.
Đối thủ lần này của mồi 113 vẫn là 1 con thổ hơi nhệ, hậu 1, thúc kèm gù lềnh lềnh trong cội Điều…Mội 113 ngự trị bên này nhưng ko ăn thua gì. Mình xem tình hình 1 lúc và phần nào hiểu được chút ít về bổi kiểu này... Mình đuổi vờ cho nó bay đi…và dĩ nhiên mọi thứ ko đơn thuần như vậy. Mồi 113 đã được thế vào vị trí ấy… Bay ra ngoài con bổi vẫn thúc gù tỉnh bơ nhưng điều ấy chỉ được kéo dài 5 phút. Mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng cho 1 trận chiến nảy lửa giữa 2 chất giọng thổ hùng hồn. Ko biết chất giọng mồi 113 quyến rũ hay vì…mà bóng hồng của con bổi mê mệt. Nó cứ xôm xôm vào cái mặt mồi 113. Thằng chồng thì cứ lăn tăng bên ngoài gù và và chửi ” Cái thứ mê trai…tụi bay sẽ chết với ông”. Mồi 113 vẫn kèm gù như trống đánh liên hồi rồi có lúc nhỏ nhẹ khi con mái xôm lại rỉa lông. Thằng chồng thì khá vất vả khi miệng ra trận mà cánh thì hoạt động liên tục để giữ con mụ vợ. Sau khi con mụ vợ đã ăn 1 trận đòn no say, thằng chồng hùng hục máu lửa để dùng cái mồm và đôi cánh giết tình địch... Nó rớt thế gù lếch qua lếch lại Cồ. cụa –Cồ. cụa- Cồ.cụa…hết gù thúc dập gù…nhưng mồi 113 tuyên bố: dẫu có nói gì thì vợ chú cũng bị anh xử rồi. Câu nói ấy như thể hiện cho mấy sấp gù liên hồi của mồi 113 khép lại trang chim thổ trong chuyến ra quân lần này đúng lúc 17h50.
Thế gác
Bộ mặt
Cặp chân
Chuyến đi lần này, số giờ nghỉ ngơi khá nhiều…tuy nhiên hiệu quả cũng ko kém. Một kết thúc khá may mắn cho mình.
Cảm ơn ace đã theo dõi!
Hẹn gặp lại!