Thọ Sơn_Bình Phước ngày 18 tháng 04 năm 2014
Chuyến đi không may…
11h30 tối ngày 17 hai ae xuất phát, với dự tính điểm dừng chân sẽ là Đăk R’Lâp. Lúc này trời hay mưa làm cho con đường Quốc Lộ 14 đoạn qua Minh Hưng rất xấu thêm vào đó sương mù dày đặc…nên hàng loạt xe tải, xe khách…kẹt cứng. Kế hoạch bị vỡ …trời đã chạng vạng sáng nên 2 ae quyết định chọn Thọ Sơn làm điểm ra quân lần này.
Sau khi ăn sáng xong, chúng tôi rẽ vào con hẻm tách từ Quốc Lộ 14 đi sâu vào trong …Mình chạy chậm chậm để tận hưởng cái không khí trong lành của núi rừng mà ko phải ở đâu cũng có được và việc quan trọng hơn là lắng nghe tiếng chim hót líu lo…trong số ấy biết đâu chừng có em thổ đồng nào gáy vọng về thì sao?
Những suy nghĩ vẩn vơ cho một tâm trạng luôn hồ hởi hay một tinh thần sẵn sàng chiến đấu… nó không chừa cho bất kỳ 1 cu thủ nào khi đón chào những ánh nắng ban mai trên đồi núi…
Những hình ảnh vui sướng đang ùa về trong tâm trí tôi…thì từ dưới mé con đường 1 chú chó to đùng chạy ù qua cắt mặt xe…sau cú qua chạm 5 ăn 5 thua…2 ae nằm đo đường, da thịt chọi với đá dăm...thế là mình mẩy đầy thương tích, mồi 113 bị rớt lông khá nhiều, mồi Đồng Véo bị nhẹ hơn.
Nhờ sự hỗ trợ của bà con, 2 anh em ngồi nghỉ 1 lúc lâu…và tâm trạng bây giờ nó hoàn toàn trái ngược với cách đây vài phút.
Tay chân trầy xước tè le
Ông anh đang chăm sóc mồi 113
Nhưng rồi mình cũng cố gắng trấn an tinh thần…đã tới rồi cố gắng kiếm 1 kèo ngon ngon rồi quay về thành phố.
Kèo mở đầu khá muộn và kết thúc cũng đã trưa…do bị thương tích nên di chuyển không được nhiều. Mồi 113 trước chuyến đi này đã được mình dự định cho đánh dự bị vì đang rớt lông, nhưng rồi cộng với tai nạn này…cho nên mồi Đồng Véo sẽ làm nhiệm vụ cao cả hơn.
Kèo đầu, mồi Đồng Véo chơi rất tốt…nhưng gặp phải chim bầy, chúng nó về rồi rớt đất ăn…nên cũng đành bó tay.
Ae tìm chỗ nghỉ ngơi chứ ko thể nào lăn lộn được như mọi khi…2 ae chon 1 bãi Điều rậm …đồng thời máng mồi 113. Chiến đấu trong tình trạng sức khỏe ko được tốt nhưng mức độ làm việc của nó vẫn dày. Nó đưa con bổi thổ về tàng…Con chim bổi về tàng chỉ có thúc và thúc, ko có được 1 sấp gù và có lúc lại gói cánh nằm im. Mồi 113 vẫn ko ngớt gù và kèm, nó giữ con bổi đến 1h30 phút nhưng vẫn ko nhảy…vì mình rất mệt ko thể chuyển kèo…và trời cũng đã bắt đầu nóng mình quyết định hạ kèo để ăn uống nghỉ ngơi và tính phương án khác.
Sau hàng giờ đồng hồ nằm dưới táng Điều, 2 ae ra quán nước nằm tiếp … Trời đã dịu nắng, 2 ae quyết định làm kèo nữa rồi rút về thành phố vì toàn thân tê nhức.
Một bãi đánh khá đẹp, 1 tên bổi gù thổ áp sát, mồi 113 đã kết thúc bữa tiệc 1 cách nhanh gọn ko thể tưởng … 2 ae đã lóe lên chút niềm vui trong cơn đau…
Cội đánh và thế gác
Cận cảnh
Chia tay Thọ Sơn trong cơn đau…và mọi thứ ko như mong đợi…tuy nhiên 1 chút niềm vui nhen nhóm ấy cũng đủ ấm lòng chúng tôi. Cảm ơn mày…113!
Cảm ơn cả nhà đã theo dõi!
Hẹn gặp lại!