Bình Chánh Cống số 4 ngày 04 tháng 05 năm 2014
Cuộc đối đầu với em Thổ pha Bầu
Như lịch trình hôm nay mấy ae có hẹn 1 chuyến đi rừng…nhưng đến ngày đi hầu hết ae hủy kèo vì nhiều lý do khác nhau… 16h chiều hôm qua chuyến đi còn lại mình và em Bảo (Cugaytanhlinh)…nhưng vì lý do công việc, mình về nhà hơi trễ nên ko thể tháp tùng cùng chú Bảo về Bình Thuận.
Sáng nay ngủ dậy lúc 5h30…ruột gan mình cứ cồn cào khi nghĩ về câu chuyện cách đây chừng hơn 1 tuần (mình đã chia sẻ với 1 vài ae)…Câu chuyện như sau:
16h30 phút ngày hôm đó, mình mang hai con mồi lên địa điểm đánh…Trong lúc đang theo dõi mồi 113 đưa con bổi ... Cách đó chừng 70 mét con mồi Đồng Véo đang rao bỗng nhiên đổ gù xối xả mấy sấp liên tiếp…mình nghĩ chắc đâu đó có dáng con bổi mà con Đồng Véo đã thấy…thế là mình khom khom…bò bò… xích qua 1 xíu để dõi xem bên ấy có chuyện gì. Mình vừa khép nép, lấy tay vén vài nhánh lá cây ra…Trời ơi!!! Con bổi thổ pha bầu đang đi qua đi lại gù kìa! Tiếng gù to tròn lấn ác con Đồng Véo. Chỉ có 3 đường chuyền…tuy nhiên con bổi nhảy qua nhảy lại bò trên thế gù nhưng ko rớt cầu tử. Với sức đấu gù và dập dây liên tục…sau hơn 30 phút mồi Đồng Véo đã chiếm ưu thế...Con mồi Đồng sở trường kèm, dập dây như lặt rau khi con bổi chuyển sang thúc và sẵn sàng mọc gù 5-7 sấp khi con bổi mọc gù…nhưng mọi thứ cũng ko ăn thua gì. Đến 17h55 phút với sức nóng tột độ, con bổi đã chấp nhận lao thẳng vào cầu tử…tuy nhiên hỡi ôi!!!Chiếc lụp vẫn ko sập gọng lưới mặc dầu con bổi nhảy lút cáng…Vài giây thoáng qua trong đầu mình…Ui thôi chết chết Hi…Hi… rồi vì lúc mình máng lụp cái chốt gài vẫn đang ở vị trí khóa (Sở dĩ chiếc lụp dự bị để chốt khóa là để tập mấy con bổi…) Lúc này con bổi mê say đắm con mồi…tình hình đang căng thẳng, nhưng mình ko thể làm gì được…Trời thì mỗi lúc 1 tối dần…nếu ko được thì sáng mai lên… Trong đầu đang suy nghĩ như vậy…Lúc này 18h12 phút con bổi đang đi qua đi lại trên nóc lụp rồi phang thẳng vào cầu tử 1 lần nữa làm con tim mình như thể loạn nhịp, hàm răng nghiến chặt lại, tay cầm cây sào và cái túi rút…mà người cứ cứng đơ, thất thần... Thế rồi chuyện gì đến cũng đến…Trời đã nhá nhem tối, 1 bóng đen khuất dần để lại nơi đây niềm tiếc nuối vô bờ…
Theo như dự đoán của mình, nó vô tình rớt vị trí này ăn rồi gặp con mồi nên tranh miếng ăn là khả năng xảy ra cao nhất? Việc bây giờ phải làm là Lãnh địa: Cội ngủ của nó nhưng bây giờ đã mất dấu vết? bãi Ăn ?...
Cả đêm về gác tay lên trán, vắt óc suy nghĩ…nghiêng qua trở lại…4h30 phút sáng hôm sau mình mò lên…Vị trí vẫn như vậy và ko quên kiểm lại chiếc lụp. Mình ngồi mãi từ 5h, 6h, 7h rồi lại 8h…chỉ với hy vọng là được nghe chất giọng nó để loại suy...Trở về nhà, mình suy nghĩ có lẽ là có khi nào chiều tối nó quay lại đó ăn giống hôm qua ko? 16h30 phút ngày hôm sau mình lại lên đường…mọi thứ cũng chẳng khác gì hôm qua. Rồi chu kỳ sáng đi…chiều đi…mấy ngày liên tiếp như vậy nhưng những lần sau mở rộng hướng đánh hơn…cho tới 1 ngày mình phát giác ra và có phần hiểu được giờ giấc của con bổi.
Và đó cũng là 1 phần lý do mà hôm nay mặc dầu đã trễ hẹn với chú Bảo…nhưng trong sâu thẳm mình ko muốn đi rừng mà vẫn muốn có 1 cơ hội dẫu là mong manh nhất…Lần này, hy vọng mồi 113 sẽ gặp được em nó. 1 nải chuối + 1 nén nhang trước khi lên đường.
Ngày hôm nay mồi 113 ra trận này nhưng lông lá thì thế này…Vợ bảo cho nó nghỉ đi anh…Tội nghiệp nó mà anh! (Vì đang lúc thay lông)
Nhưng ko còn cách nào khác…7h30 phút mồi 113 được nằm gọn gàng trên tàng Điều, đây là nơi con bổi hạ cánh ăn sáng. Vị trí điểm đánh cách vị trí núp khá xa, nên rất khó để quan sát mồi. Ở mồi 113 mình luôn yêu thích và lựa chọn số 1 đó là làm việc liền lạc trên mọi địa hình và hoàn cảnh…10 phút chớp nhoáng trôi qua…Con bổi đang bay về ăn. Mồi 113 phát giác ra hơi bổi…nó kéo mấy sấp làm con bổi bay lạ chạ chưa kịp rớt đất…bắn thẳng vào cội 113. Thế là 2 chất thổ 1 pha đồng 1 pha bầu làm rền vang. Tôi như vỡ òa niềm vui, ngồi cười chúm chiếm như 1 thằng điên. 15 phút gù xen lẫn với dập dây…với những pha gù đè, gù chắp...bỗng nhiên ko thấy con bổi chạ qua lại trên thế và im bặt…vì khá xa nên rất khó cho việc theo dõi nhưng từ những sấp gù liên tiếp dài thăm thẳm cứ ngớt đi rồi lặp lại…Cái cảm giác quen thuộc mình cùng với anh cả rong ruổi khắp nơi…như đang báo hiệu cho mình 1 tin vui đâu đó?... Nghĩ là làm, mình đứng dậy…với những bước chân có phần vội vã hướng về phía mồi 113…
Gần hơn chút nữa (mọi thứ đã hiện ra)
Rồi khoảng cách giữa mình và mồi 113 cũng được rút ngắn…1 bóng đen nho nhỏ đang giãy giụa mỗi lúc một rõ ràng hơn….Tôi đã biết đươc mọi thứ đang diễn ra trước mắt để rồi ko thể ngăn nổi niềm vui sướng trong tôi... Tao yêu mày lắm 113.
Cội đánh
Cận cảnh
Bộ mặt
Cặp chân
Về tới nhà, mình vừa cắt lông lá cho vào lồng, hắn đứng tỉnh bơ…ăn uống xem như ko có chuyện gì. Mình kè con bổi vào, hắn cắm đầu gù xối xả…hihi. Sau đó, mình kê con khác vào hắn quất tuốt.
Hình ảnh làm mình mất hơn 1 tuần ăn uống ko ngon mỗi khi nghĩ đến...
Một ngày thật may mắn… Cảm ơn… đã ko phụ lòng mình!
Cảm ơn ace đã theo dõi!
Hẹn gặp lại!