bài thơ này do bác Cugaysaigon123 up lên đã lâu, nay đã chìm nổi em không rõ nó nằm ở đâu nữa , nên em up len lại cho các bác cùng giải nghĩa cho vui , vì bài thơ này không phải anh em nào cũng hiểu dc hết mà trong đó có em
Bài thơ nói về tướng cu của các cụ cao niên ở làng Lệ Sơn - Văn Hóa - Tuyên Hóa - Quảng Bình
BÀI THƠ VỀ TƯỚNG CU
Điểm dặt mắt nhỏ, mỏ xoắn chữ đinh
Khít cánh tròn mình, cườm cao ré nhỏ
Phấn không tô mà rõ, mực không điểm thành hàng
Cất tiếng gáy vẻ vang, thả tiếng cù lai láng.
Nhìn xem cái dáng nhất cho nhỏ, nhì cho to.
Chân thấp như rùa không hay tung phá.
Lông tròn vảy cá, ăn nước cù dai
Cườm đóng tận tai, xen, lèo, lặp, lợ.
Con mắt cho nhỏ, khóe đỏ mà mành
Nó gáy liền canh không hay giảng bỏ.
Tướng đành có đó phải chủ cho quen.
Chơi mới nổi liền liền, xét xem mọi nội.
Tướng đành có nói hở mép nhạy sào
Treo thấp treo cao, treo liền vội bắt.
Khóe từ con mắt ra đến lỗ miệng.
Lông đen lồm xồm cù không mới mạnh.
Bắt ra trong cánh, lông đen màu xanh.
Cu cũ đã rành, mê man phải lại.
Được như tướng ấy mới thật cu lồng
Nuôi nó mới khỏi mất công
mời các bác pha trà và cùng đàm đạo giữa tiết trời lạnh lẽo nào