Chương trình từ thiện: Ấm áp vùng cao Hà Giang
Giải cu gáy đấu lần thứ nhất mừng SN diễn đàn 5 tuổi thành công tốt đẹp
Phóng sự: Nghệ nhân dân gian Trần Lữ
Diễn đàn Cu gáy Việt Nam trên facebook

Tác giảChủ đề: Là như thế chăng...!  (Đọc 9957 lần)

0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.

Lữ Khách

  • Hero Member
  • *****
  • Bài viết: 695
  • Thanks 116
  • Lời chia tay nói dễ sao em...!
    • Xem hồ sơ cá nhân
    • http://www.cugay.org/diendan/
Là như thế chăng...!
« vào lúc: 01/02/2013 08:21:02PM »
Chào mọi người,lâu lâu mình lại onl vào dd viết 1 bài cho đỡ nhớ, cái gọi là đam mê. khà khà..
Thời gian gần đây mình ít khi onl vào dd vì lý do quá bận bịu với cuộc sống thường ngày,nhưng mỗi khi onl thì mình cảm thấy hầu như không còn sự vui vẻ trong dd cũng như trong chatbox như ngày trước nữa.Thật đáng bùn :
Mình thấy có rất nhiều bạn onl,thậm chí onl hàng ngày mà chẳng buồn nói tiếng nào.Vì sao vậy? Có lẽ trong dd đã có quá nhiều thay đổi,thay đổi ở 1 số con người cũ,và sự thay đổi từ những người mới gia nhập? Một số bạn quen biết mình thì cũng thế...nói chung đã mất đi sự tin tưởng vào nhau khi hằng ngày phải đối mặt roài chăng , có lẽ đã mất đi sự vui vẽ,  quan tâm nhau như trước kia nữa , đôi lúc có sự dè dặt khiêm tốn trong lời nói , từng câu, từng chữ củng sợ bất bẽ nhau roài khích nhau nên dd giờ ko còn như trước kia nữa roài.
Có lẽ nhiều ae cũng hiểu điều đó.Có lần mình onl rất khuya,âm thầm,lặng lẽ quan sát dd như có một sự u ám bao trùm chung quanh nên đó chỉ là (1 điều vô cùng hiếm) có người trêu rằng : "Có người đang rình rập bắt quả tang kìa =))". nên mình lặng lẽ rời dd mà ko nói lời nào . Chỉ vì Những người có tâm giúp đỡ thì ít mà các bạn mới gia nhập dd thì quá đông.nên có phần nào sáo trộn.Nói cho cùng mình cũng rất thích onl nhưng lại ngại, tuy không cần học hỏi gì nhiều , nhưng củng nhận được kết quả tốt, vì ACE cùng chung chí hướng cùng đam mê cu cò mà thôi . Đó chỉ là một điều đơn giản vì 1 "vài" cánh én không làm nên nổi mùa xuân.!
Lời cuối mình mong các bạn hãy cùng nhau đoàn kết và hướng tới niềm đam mê cực đỉnh của thú chơi cu gáy này để mãi mãi lưu truyền tới các thế hệ sau tốt đẹp nhất...
Chúc dd cugay.org  năm 2013 này mãi mãi là tâm điểm của các thế hệ mai sau, mãi mãi trường tôn....
Thân....!

cugaypxb

  • Chính thức
  • ***
  • Bài viết: 95
  • Thanks 11
    • Xem hồ sơ cá nhân
Re: Là như thế chăng...!
« Trả lời #1 vào lúc: 01/02/2013 08:57:00PM »
Bác thật tâm huyết với nghiệp cu cò! Em nghĩ diền đàn đã và đang có rất nhiều người đam me cái thú chơi đồng quê mà mê đắm này! Em là người mới tập chơi, kiến thức về cu co rất khiêm tốn, được anh Nhân, anh Thành tuyển cho hai em cu bổi Tây nguyên rất ưng ý, đang ngày đêm chăm bẵm cho chúng mau nổi! Ngày đi làm tối về là vào diễn đàn học hỏi kinh nghiệm qua các bài viết của các bác có kinh nghiệm! Gia nhập diễn đàn không lâu nhưng em thấy các ae trên diễn đàn rất tình cảm, tâm huyết với cu cò, hài hước, vui vẻ và rất nhiệt tình mà! Bác đừng cả nghĩ quá! :)) :)) :))

tranquanghd123

  • Hero Member
  • *****
  • Bài viết: 480
  • Thanks 76
    • Xem hồ sơ cá nhân
Re: Là như thế chăng...!
« Trả lời #2 vào lúc: 01/02/2013 09:35:24PM »
Chào mọi người,lâu lâu mình lại onl vào dd viết 1 bài cho đỡ nhớ, cái gọi là đam mê. khà khà..
Thời gian gần đây mình ít khi onl vào dd vì lý do quá bận bịu với cuộc sống thường ngày,nhưng mỗi khi onl thì mình cảm thấy hầu như không còn sự vui vẻ trong dd cũng như trong chatbox như ngày trước nữa.Thật đáng bùn :
Mình thấy có rất nhiều bạn onl,thậm chí onl hàng ngày mà chẳng buồn nói tiếng nào.Vì sao vậy? Có lẽ trong dd đã có quá nhiều thay đổi,thay đổi ở 1 số con người cũ,và sự thay đổi từ những người mới gia nhập? Một số bạn quen biết mình thì cũng thế...nói chung đã mất đi sự tin tưởng vào nhau khi hằng ngày phải đối mặt roài chăng , có lẽ đã mất đi sự vui vẽ,  quan tâm nhau như trước kia nữa , đôi lúc có sự dè dặt khiêm tốn trong lời nói , từng câu, từng chữ củng sợ bất bẽ nhau roài khích nhau nên dd giờ ko còn như trước kia nữa roài.
Có lẽ nhiều ae cũng hiểu điều đó.Có lần mình onl rất khuya,âm thầm,lặng lẽ quan sát dd như có một sự u ám bao trùm chung quanh nên đó chỉ là (1 điều vô cùng hiếm) có người trêu rằng : "Có người đang rình rập bắt quả tang kìa =))". nên mình lặng lẽ rời dd mà ko nói lời nào . Chỉ vì Những người có tâm giúp đỡ thì ít mà các bạn mới gia nhập dd thì quá đông.nên có phần nào sáo trộn.Nói cho cùng mình cũng rất thích onl nhưng lại ngại, tuy không cần học hỏi gì nhiều , nhưng củng nhận được kết quả tốt, vì ACE cùng chung chí hướng cùng đam mê cu cò mà thôi . Đó chỉ là một điều đơn giản vì 1 "vài" cánh én không làm nên nổi mùa xuân.!
Lời cuối mình mong các bạn hãy cùng nhau đoàn kết và hướng tới niềm đam mê cực đỉnh của thú chơi cu gáy này để mãi mãi lưu truyền tới các thế hệ sau tốt đẹp nhất...
Chúc dd cugay.org  năm 2013 này mãi mãi là tâm điểm của các thế hệ mai sau, mãi mãi trường tôn....
Thân....!
:-bd :-bd :-bd :-bd :-bd
người ta nuôi cu để xả tress còn mk lại bị tress thêm

Hưng_Nam Đinh

  • Chính thức
  • ***
  • Bài viết: 71
  • Thanks 11
    • Xem hồ sơ cá nhân
Re: Là như thế chăng...!
« Trả lời #3 vào lúc: 01/02/2013 11:16:08PM »
bác cứ yên tâm đi những người chơi cu cu còn nhiều lắm .diễn đàn nà đem lại nhiều sự hiểu biết cho anh em có thú chơi này mà. nó sẽ mãi tồn tại .chúc dd sẽ ngày càng phát triển

cugayquangninh

  • Hội cu gáy đấu org QNinh
  • Hero Member
  • *****
  • Bài viết: 938
  • Thanks 473
  • 0978795666
    • Xem hồ sơ cá nhân
    • www.youtube.com/sonhacoi
Re: Là như thế chăng...!
« Trả lời #4 vào lúc: 02/02/2013 01:08:56AM »
Chào mọi người,lâu lâu mình lại onl vào dd viết 1 bài cho đỡ nhớ, cái gọi là đam mê. khà khà..
Thời gian gần đây mình ít khi onl vào dd vì lý do quá bận bịu với cuộc sống thường ngày,nhưng mỗi khi onl thì mình cảm thấy hầu như không còn sự vui vẻ trong dd cũng như trong chatbox như ngày trước nữa.Thật đáng bùn :
Mình thấy có rất nhiều bạn onl,thậm chí onl hàng ngày mà chẳng buồn nói tiếng nào.Vì sao vậy? Có lẽ trong dd đã có quá nhiều thay đổi,thay đổi ở 1 số con người cũ,và sự thay đổi từ những người mới gia nhập? Một số bạn quen biết mình thì cũng thế...nói chung đã mất đi sự tin tưởng vào nhau khi hằng ngày phải đối mặt roài chăng , có lẽ đã mất đi sự vui vẽ,  quan tâm nhau như trước kia nữa , đôi lúc có sự dè dặt khiêm tốn trong lời nói , từng câu, từng chữ củng sợ bất bẽ nhau roài khích nhau nên dd giờ ko còn như trước kia nữa roài.
Có lẽ nhiều ae cũng hiểu điều đó.Có lần mình onl rất khuya,âm thầm,lặng lẽ quan sát dd như có một sự u ám bao trùm chung quanh nên đó chỉ là (1 điều vô cùng hiếm) có người trêu rằng : "Có người đang rình rập bắt quả tang kìa =))". nên mình lặng lẽ rời dd mà ko nói lời nào . Chỉ vì Những người có tâm giúp đỡ thì ít mà các bạn mới gia nhập dd thì quá đông.nên có phần nào sáo trộn.Nói cho cùng mình cũng rất thích onl nhưng lại ngại, tuy không cần học hỏi gì nhiều , nhưng củng nhận được kết quả tốt, vì ACE cùng chung chí hướng cùng đam mê cu cò mà thôi . Đó chỉ là một điều đơn giản vì 1 "vài" cánh én không làm nên nổi mùa xuân.!
Lời cuối mình mong các bạn hãy cùng nhau đoàn kết và hướng tới niềm đam mê cực đỉnh của thú chơi cu gáy này để mãi mãi lưu truyền tới các thế hệ sau tốt đẹp nhất...
Chúc dd cugay.org  năm 2013 này mãi mãi là tâm điểm của các thế hệ mai sau, mãi mãi trường tôn....
Thân....!


Anh nói chứ phải , ORG phông độ nhất là năm 2011, thời gian đó có rất nhiều thành viên kỳ cựu , nhiều kinh nghiệm , chia sẽ nhiệt tình , vui hết mình , cái thời Mod mang nick màu hồng , nhưng bi giời , họ đã ra đi và quay lại với nick mới , bài viết mới , lối hành văn cũng mới , anh biết vì sao kg ? hehe thui ứ nới nữa kẻo lại huhu.

Năm mới : cugayquangninh kính chúc diễn đàng mãi mãi trường tồn và phát triển tới đỉnh , tạo sân chơi cho những con người bình dị nhiệt huyết với tiếng chim cugay đầy thi vị tao nhã ,xin chào và thân ái !
Sống ! Không chỉ nhận cho riêng mình .
Sơn- Hà Cối
https://www.facebook.com/cugayquangninh.son

Lữ Khách

  • Hero Member
  • *****
  • Bài viết: 695
  • Thanks 116
  • Lời chia tay nói dễ sao em...!
    • Xem hồ sơ cá nhân
    • http://www.cugay.org/diendan/
Re: Là như thế chăng...!
« Trả lời #5 vào lúc: 10/02/2013 07:37:39PM »
Dành cho những người yêu thơ Xuân Diệu.



Tác giả: Xuân Diệu
Sương nương theo trăng ngừng lưng trời
Tương tư nâng lòng lên chơi vơi ...


Tên thật là Ngô Xuân Diệu, sinh ngày 2 tháng 2 năm 1916 tại Tuy Phước, tỉnh Bình Định cũ, nơi cha là Ngô Xuân Thọ vào dạy học và kết duyên với mẹ là Nguyễn Thị Hiệp.

Xuân Diệu sau ra Hà Nội học; 1938-1940 ông và Huy Cận ở gác 40 Hàng Than. Ông tốt nghiệp kỹ sư canh nông năm 1943.

Ông mất ngày 18 tháng 12 năm 1985.

Xuân Diệu viết nhiều, có khoảng 450 bài thơ. Một số lớn chưa được xuất bản. Tác phẩm tiêu biểu: các tập thơ Thơ Thơ 1938), Gửi Hương Cho Gió (1945), Ngọn Quốc Kỳ (1945), Một Khối Hồng (1964), Thanh Ca (1982), Tuyển Tập Xuân Diệu (1983); truyện ngắn Phấn Thông Vàng (1939); và nhiều bút ký, tiểu luận, phê bình văn học.

Xuân Diệu là một trong những nhà thơ tiêu biểu nhất của phong trào Thơ Mới. Ông mang ngọn gió rạo rực, thiết tha, nồng cháy, khao khát yêu thương đến cho thi ca. Thơ Xuân Diệu là "vườn mơn trớn", ca ngợi tình yêu bằng muôn sắc điệu, âm thanh và hương vị trong Thơ Thơ, pha lẫn chút vị đắng cay trong Gửi Hương Cho Gió. Nhiều câu nhiều bài chịu ảnh hưởng từ thi ca lãng mạn Pháp.
« Sửa lần cuối: 23/02/2013 02:48:39PM gửi bởi Lữ Khách »

Lữ Khách

  • Hero Member
  • *****
  • Bài viết: 695
  • Thanks 116
  • Lời chia tay nói dễ sao em...!
    • Xem hồ sơ cá nhân
    • http://www.cugay.org/diendan/
Re: Là như thế chăng...!
« Trả lời #6 vào lúc: 10/02/2013 07:40:35PM »
Ý Thu

Những chút hồ buồn trong lá rụng
Bị nhàu ai tưởng dưới trăm chân
Bông hoa rứt cánh, rơi không tiếng
Chẳng hái mà hoa cũng hết dần

Dưới gốc, nào đâu thấy xác ve
Thế mà ve đã tắt theo hè
Chắc rằng gió cũng đau thương chứ
Gió vỡ ngoaì kia ai có nghe?

Hôm nay tôi đã chết theo người
Xưa hẹn nghìn năm yêu mến tôi
Với bóng hình xưa, tăm tiếng cũ
Cách xa chôn hết nhớ thương rồi

Yên vui xây dựng bởi nguôi quên
Muốn bước trong đơì phải dậm trên
Muôn tiếng kêu than thầm lẳng lặng
Nhưng hoa có thể cứ lâu bền

Ờ nhỉ ! Sao hoa lại phải rơi ?
Đã xa, sao lại hứa yêu hoài
Thực là dị quá mà tôi nữa!
Sao nghĩ làm chi chuyện nhạt phai?
Thơ Xuân Diệu

Lữ Khách

  • Hero Member
  • *****
  • Bài viết: 695
  • Thanks 116
  • Lời chia tay nói dễ sao em...!
    • Xem hồ sơ cá nhân
    • http://www.cugay.org/diendan/
Re: Là như thế chăng...!
« Trả lời #7 vào lúc: 11/02/2013 07:49:20AM »
Bến Thần Tiên

Xin em nói với thời gian
Ghé thuyền chở hộ ta sang bến thần
Lên bờ vừa mới đặt chân
Nước non đâu bỗng trong ngần gần xa

Quanh mình cũng chỉ có ta
Sao nghe nhân loại hòa ca với mình
Không hoa, cũng chẳng lá cành
Mà sao em đã tạo thành sắc duyên

Tạo hình gió thoảng, trăng lên
Hoa bên bờ suối, mây trên đá gành
Một mình em sáng tạo anh
Một mình em sáng tạo thành đôi ta

Thời gian rót xuống dần dà
Một bình êm dịu bao la đất trời
Trảo bao đau khổ trong đời
Mới dành cho phút được ngồi bên em
Thơ Xuân Diệu

Lữ Khách

  • Hero Member
  • *****
  • Bài viết: 695
  • Thanks 116
  • Lời chia tay nói dễ sao em...!
    • Xem hồ sơ cá nhân
    • http://www.cugay.org/diendan/
Re: Là như thế chăng...!
« Trả lời #8 vào lúc: 11/02/2013 07:50:18AM »
Đơn Sơ

Em nói trong thư: "Mấy bữa rày,
"Sao mà bươm bướm cứ đua bay;
"Em buồn em nhơ, chao ơi em nhớ!
"Em gọi thầm anh suốt cả ngày.

"Ngoài ấy vui không, anh của em?
"Trong này đã có nắng vàng êm;
"Mỗi lần nắng rọi, em ra cửa,
"Em nghĩ gì đâu, đứng lặng im.

Mùa xuân khó chịu quá đi thôi!
"Cảnh đẹp làm em thấy lẻ loi,
"Chim hót xui em nghe quạnh quẽ:
"- Hay là anh đã bỏ em rồi?"

Ồ! Mới nghiêng mình xem nước trong
Vui mừng em thấy má em hồng..."
Em tôi ăn nói vô duyên quá!
Em đốt lòng anh, em biết không?
Thơ Xuân Diệu/

Lữ Khách

  • Hero Member
  • *****
  • Bài viết: 695
  • Thanks 116
  • Lời chia tay nói dễ sao em...!
    • Xem hồ sơ cá nhân
    • http://www.cugay.org/diendan/
Re: Là như thế chăng...!
« Trả lời #9 vào lúc: 11/02/2013 07:51:33AM »
Rạo Rực

Tơ Liễu dong gần tơ liễu êm
Bướm bay lại sánh bướm bay kèm
Ngàn đôi chim hót - chàng trai ấy
Không có người yêu để gọi "em"

Mặt trời vừa mới cưới trời xanh,
Duyên đẹp hôm nay sẽ tốt lành
Son sẻ trời như mười sáu tuổi
Má hồng phơn phớt, mắt long lanh.

Có lẽ chàng tơ đến tuổi rồi,
Ra đường ngỡ gặp dáng hoa khôi,
Uống cho áo mới mừng xuân rộn!
Ai đợi chàng đâu. Chỉ nắng cời.

Ghen tuông nhìn chạnh gió chen cây
Chim lẻo không im. Liễu cứ gầy
Và các môi hoa như sắp nói:
"ái tình đẹp tựa chúng em đây".
Thơ Xuân Diệu

Lữ Khách

  • Hero Member
  • *****
  • Bài viết: 695
  • Thanks 116
  • Lời chia tay nói dễ sao em...!
    • Xem hồ sơ cá nhân
    • http://www.cugay.org/diendan/
Re: Là như thế chăng...!
« Trả lời #10 vào lúc: 11/02/2013 07:52:48AM »
Giọng nói


Em ngồi ríu rít ở sau xe,
Em nói, lòng anh mãi lắng nghe
Thỉnh thoảng tiếng cười em lại điểm
Đời vui khi được có em kề,

Ôi giọng sao mà rất mến thương
Êm như giếng mát đến soi gương.
Dù ai tốt tiếng như ca hát
Cũng chẳng bằng em giọng nói thường.

Gió thổi nhiều khi giọng nói bay
Không cần nghĩa chữ vẫn nghe hay.
Sau xe, những tiếng em phơ phất
Cởi hết ưu phiền gởi gió mây.

Ước được ngàn năm nghe giọng ấy,
Đèo em đi mãi cuối không gian!
_Và khi không nói, em im lặng
Anh vẫn nghe hay tựa tiếng đà.
Thơ Xuân Diệu

Lữ Khách

  • Hero Member
  • *****
  • Bài viết: 695
  • Thanks 116
  • Lời chia tay nói dễ sao em...!
    • Xem hồ sơ cá nhân
    • http://www.cugay.org/diendan/
Re: Là như thế chăng...!
« Trả lời #11 vào lúc: 11/02/2013 07:53:42AM »
Tình Thứ Nhất

Anh chỉ có một tình yêu thứ nhất,
Anh cho em, kèm với một lá thư.
Em không lấy, và tình anh đã mất.
Tình đã cho không lấy lại bao giờ.

Thư thì mỏng như suốt đời mộng ảo.
Tình thì buồn như tất cả chia ly.
Giấy phong kỹ mang thầm trong túi áọ
Mãi trăm lần viết lại mới đưa đi.

Lòng e thẹn cũng theo tờ vụng dại
Tới bên em, chờ đợi mãi không về.
Em đã xé lòng non cùng giấy mới,
-- Mây đầy trời hôm ấy phủ sơn khê.

Cũng may mắn, lòng anh còn trẻ quá,
Máu mùa xuân chưa nở hết bông hoa;
Vườn mưa gió còn nghe chim rộn rã.
Ai lại còn yêu, bông lựu, bông trà.

Nhưng giây phút dầu say hoa bướm thắm.
Đã nghìn lần anh bắt được anh mơ
Đôi mắt sợ chẳng bao giờ dám ngắm.
Đôi tay yêu không được nắm bao giờ.

Anh vẫn tưởng chuyện đùa khi tuổi nhỏ.
Có ai ngỡ lòng vỡ đã từ bao !
Mắt không ướt , nhưng bao hàng lệ rỏ.
Len tỉ tê thầm trộm chảy quay vào.

Hoa thứ nhất có một mùi trinh bạch,
Xuân đầu muà trong sạch vẻ đơn sơ.
Hương mới thấm bền ghi như thiết thạch;
Sương nguyên tiêu , trời đất cũng chung mờ.

Tờ lá thắm đã lạc dòng u uất,
Ánh mai soi cũng pha nhạt màu ôi.
Anh chỉ có một tình yêu thứ nhất,
Anh cho em , nên anh đã mất rồi.
Thơ Xuân Diệu

Lữ Khách

  • Hero Member
  • *****
  • Bài viết: 695
  • Thanks 116
  • Lời chia tay nói dễ sao em...!
    • Xem hồ sơ cá nhân
    • http://www.cugay.org/diendan/
Re: Là như thế chăng...!
« Trả lời #12 vào lúc: 11/02/2013 07:54:53AM »
Xa Cách

Có một bận, em ngồi xa anh quá,
Anh bảo em ngồi xích lại gần hơn .
Em xích gần thêm một chút: anh hờn .
Em ngoan-ngoãn xích gần thêm chút nữa .

Anh sắp giận, em mỉm cười, vội vã
Đến kề anh, và mơn trớn: "Em đây !"
Anh vui liền; nhưng bỗng lại buồn ngay .
Vì anh nghĩ: thế vẫn còn xa lắm

Đôi mắt của người yêu, ôi vực thẳm !
Ôi trời xa, vừng trán của người yêu !
Ta thấy gì đâu sau sắc yêu kiều
Mà ta riết giữa đôi tay thất vọng.

Dầu tin tưỡng: chung một đời, một mộng.
Em là em; anh vẫn cứ là anh .
Có thể nào qua Vạn Lý Trường Thành
Của hai vũ trụ chứa đầy bí mật .

Thương nhớ cũ trôi theo ngày tháng mất
Quá khứ anh; anh không nhắc cùng em
Linh hồn ta còn u ẩn hơn đêm
Ta chưa thấu, nữa là ai thấu rõ .

Kiếm mãi, nghi hoài, hay ghen bóng gió,
Anh muốn vào dò xét giấc em mơ .
Nhưng anh giấu em những mộng không ngờ,
Cũng như em giấu những điều quá thực ...

Hãy sát đôi đầu ! Hãy kề đôi ngực !
Hãy trộn nhau đôi mái tóc ngắn dài !
Những cánh tay ! Hãy quấn riết đôi vai !
Hãy dâng cả tình yêu lên sóng mắt !

Hãy khắng khít những cặp môi gắn chặt
Cho anh nghe đôi hàm ngọc của răng
Trong say-sưa, anh sẽ bảo em rằng :
"Gần thêm nữa ! Thế vẫn còn xa lắm !"
_________________ Xuân Diệu

Lữ Khách

  • Hero Member
  • *****
  • Bài viết: 695
  • Thanks 116
  • Lời chia tay nói dễ sao em...!
    • Xem hồ sơ cá nhân
    • http://www.cugay.org/diendan/
Re: Là như thế chăng...!
« Trả lời #13 vào lúc: 11/02/2013 10:58:33AM »
Văn hóa cãi...

Giọng Quảng và giọng Sài Gòn là cùng phương ngữ nên rất dễ hòa nhập. Nhiều người Quảng Nam vào Sài Gòn vài ba tháng là mất giọng. Thế nhưng, điều đó rõ ràng là không hay đối với người già hoặc người không xa quê. Họ khó chịu vì ai đó nói giả giọng, không đúng giọng quê mình. Một anh thanh niên lao động ở Sài Gòn về Tết, sang thăm ông bác hàng xóm:
-   Bác dạo này sao bác? (Người Quảng Nam thường hỏi: Hồi ni bác răng, khỏe không...?).
Ông già nghe đã ngứa lỗ tai, thủng thẳng hỏi:
-   Con mới dề đó hả?
-   Dạ con mới dìa.
-   Hư... ừm..., rứa chớ hồi mô dô lại rứa con?
-   Dạ, ra tớt con dô trỏng lại đó bác. Dạ, có gì không bác?
-   Ừ, hồi mô dô nhớ nói bác biết, bác gửi cái ni.
-   Dạ, cái gì bác?
-   Chẳng có chi, gửi !!! vô, hồi dề hắn sủa tiếng Sài Gòn nghe chơi!

Chuyện này không phản ánh tính hay cãi nhưng phản ánh tính nói gay, có chi nói thẳng của người Quảng, xét cho cùng nó cũng họ hàng đâu đó với tính hay cãi.

Lý giải tính hay cãi của người Quảng Nam, phần lớn các ý kiến tập trung vào 3 quan điểm sau:

Một là, đây là nơi có môi trường sống không dễ dàng, thậm chí khắc nghiệt. Mùa hè thì nóng bức, mùa mưa thì bão lụt. Con người phải mạnh mẽ, dữ dội lắm mới tồn tại được, lâu ngày thành thói quen.

Hai là, đây là nơi lưu đày các tội đồ của triều đình, là nơi tụ hội của dân tứ chiếng, đầu trộm đuôi cướp. Chính cái tính cách mạnh mẽ của họ đã truyền lại cho con cháu mà thành nên tính cách quyết liệt của người Quảng hôm nay.

Ba là, đây là đất của người Chăm. Mà trong lịch sử, người Chăm theo sử liệu thường được mô tả là “tính cách mạnh mẽ, giỏi đi biển”. Trong quá trình giao lưu, tiếp biến văn hóa, người Việt tiếp thu nhiều thứ, trong đó tiếp thu cả tính cách “ăn sóng nói gió” này. Đặc biệt, tính cách mạnh mẽ này đã được Nguyễn Trãi nói đến trong Dư địa chí: “Dân vùng này nhiễm tục cũ của người Chiêm, tính tình hung hãn, quen khổ sở”.

Có lẽ ngay bản thân những người nêu lên các giả định nói trên cũng cảm thấy có gì đó không ổn, Quảng Nam chưa phải là nơi có môi trường khí hậu khắc nghiệt nhất ở miền Trung. Còn nếu như đây là cá tính của những tội nhân lưu đày tư 5-6 thế kỷ trước thì lẽ ra quê hương bản quán của họ là vùng Thanh - Nghệ. Nơi sản sinh ra họ mới là nơi mạnh nhất của tính cách đó chứ? Và nữa, những nơi lưu giữ tội nhân lưu đày hoặc tập hợp dân tứ chiếng trong lịch sử như vùng đất phương Nam hoặc miền Tây Nam Bộ sao lại không có tính cách này?

Nếu đây là sự kế thừa tính cách của người Chăm thì cớ sao Quảng Ngãi, Bình Định, Phú Yên lại không nổi bật tính hay cãi trong khi các vùng đất này mới chính là nơi người Chăm sinh sống và chuyển sang Việt muộn hơn rất nhiều so với Qụảng Nam?

Thực sự, đã có ngót 500 năm hai tộc người Chăm - Việt sống cạnh nhau; tôn trọng, hòa hiếu hay không tùy theo từng thời điểm nhưng chắc chắn rằng trong suốt 500 năm đó, bất cứ dân tộc nào nếu buông lỏng sự giữ gìn bản sắc của mình đều bị tiêu vong.

Có nhiều bằng chứng cho thấy đến năm 1802 (khi Gia Long lên ngôi), ở Đà Nẵng và Quảng Nam vẫn còn rất nhiều những làng người Chăm sinh sống, thậm chí họ vẫn bảo lưu được giọng nói, y phục của mình mặc dù đã mất chủ quyền từ 500 năm trước. Điều đó có nghĩa là họ, người Chăm, đã ý thức về bản sắc văn hóa của mình và họ quyết bảo lưu, giữ gìn nó. Hãy thử hình dung họ bảo lưu bằng cách nào nếu đó không phải là thái độ phê phán gay gắt những gì khác mình? Những khảo sát ban đầu cho thấy suốt một thời gian dài các làng Chăm - Việt ấy đã “cài da beo”, sống xen kẽ nhau, làng này cách làng kia một cánh đồng, một bàu nước hay thậm chí một con đường làng nhỏ.
Có nhiều bằng chứng về sự xung đột giữa hai nền văn hóa này. Chiếu bình Chiêm có những câu "Bọn búi tóc dùi’’, “Nó cấm dân ta mổ thịt”... Tại sao lại cấm mổ thịt? Vì người Chăm thờ bò, còn người Việt thì mổ bò khi cả làng ăn hội (cổ câu thành ngữ: Ồn như mổ bò). Trong khi người Việt bảo người phụ nữ phải tam tòng, tứ đức phụ thuộc hoàn toàn vào người chồng thì người phụ nữ Chăm nắm hết quyền hành trong gia đình, cởi áo phơi ngực ra mà nhảy múa trong ngày lễ hội. Khi người Việt bảo trời, Phật mới là tối thượng thì người Chăm bảo Shiva, Vishnu mới là đấng tối cao... Cứ vậy, họ đã cãi nhau suốt hơn nửa thiên niên kỷ ấy.

Ai cũng phải cố trung thành với niềm tin của mình, cố khẳng định mình đúng, có sai phè ra cũng phải cãi cố cho được là mình đúng. Đây không phải chỉ là tính bảo thủ mà là sự sống còn của bản sắc văn hóa, sống còn hay diệt vong của một dân tộc. Cãi mới tồn tại! Không cãi, lịch sử Đàng Trong, giọng nói, tính cách người Quảng có lẽ đã khác!

Lập luận trên hữu lý nhưng cũng như các lập luận khác, nó không thể chứng minh. Dù vậy, trên cơ sở ấy, ta có hướng tiếp cận khác, đó là sau khi khảo sát giọng nói người Quảng Nam, sau khi kết luận được “giọng nói người Quảng Nam chính là giọng của người Chăm nói tiếng Việt” thì chúng tôi chú ý đến vốn từ vựng của người Quảng và chợt nhận ra là họ có một vốn từ vựng nghèo nàn một cách trầm trọng. Không kể danh từ vật nào tên nấy, không thiếu nhưng với tính từ, trạng từ, nhất là từ biểu lộ tình cảm thì vô cùng thiếu và ít. Những câu người Bắc, dân Khu 4, Quảng Trị, Huế diễn đạt một cách đơn giản, dễ dàng, sắc thái biểu cảm sinh động, như: Điêu, quá đáng, tính tướng, hão, háo, vẽ chuyện, ra phết, đanh đá... thì người Quảng Nam hoàn toàn không biết đến những từ này. Xem một người Quảng Nam diễn đạt vất vả một chuyện gì đó, ta hiểu họ đã phải thay sự diễn đạt đó bằng những câu khái quát chung như: "Cái này cái nọ”, “nói chung là”, “cứ rứa”... được xuất hiện với tần số khá nhiều, trong khi người miền khác lại không dùng đến. Đó chính là vì hiện tượng người nước ngoài nói ngôn ngữ không phải tiếng mẹ đẻ. Chính người Chăm nói tiếng Việt nên vốn từ của họ không đầy đủ, nhất là các tính từ, trạng từ và câu biểu cảm, như người Việt.

Phải chăng, chính sự diễn đạt khó khăn đó đã tạo nên tính cách? Chính vì không thể diễn đạt được các sắc thái tình cảm tinh tế, không nói được điều cần nói một cách bay bổng, nhẹ nhõm mà người Quảng Nam đã lấy sự chân thành bù trừ? Chính vì không diễn đạt được, không biểu cảm bóng bẩy được nên người Quảng Nam lấy nói thẳng làm ưu thế, lấy thẳng thắn và trung thực làm sở trường để chống lại cái sở đoản trong văn hóa diễn đạt? Mà nói thẳng thì hay gay gắt, thật lòng thì hay gây giận, trung thực thì dễ làm cáu. Tất cả những tính cách ấy đều dẫn đến một thái độ tương đối căng thẳng trong cuộc sống. Và hay cãi cũng là thuộc tính tất yếu của tính cách này. Nhìn dưới góc độ nào đi nữa thì đây cũng là hệ quả, dấu vết của việc người Chăm từ bỏ ngôn ngữ của mình để nói tiếng Việt.
Cũng như các giả định khác, có thể đúng có thể sai nhưng chí ít giả định này có thể chứng minh được nếu ta có được công trình về vốn từ của người Quảng cùng với công cụ tâm lý học tham gia. Khi mà có thể chứng minh được, kiểm chứng được thì sẽ mang tính khoa học cao hơn các giả định khác.
sưu tầm...
« Sửa lần cuối: 23/02/2013 02:50:38PM gửi bởi Lữ Khách »

Lữ Khách

  • Hero Member
  • *****
  • Bài viết: 695
  • Thanks 116
  • Lời chia tay nói dễ sao em...!
    • Xem hồ sơ cá nhân
    • http://www.cugay.org/diendan/
Re: Là như thế chăng...!
« Trả lời #14 vào lúc: 11/02/2013 09:16:59PM »
Tết xưa và Tết nay...

Tết xưa nghĩ lại nao nao. Tết nay nghĩ đến ôi sao chạnh lòng.
> Gầy vì không bị thiến/ Chia gà ngày tết bằng thơ/ Bợm nhậu ngày Tết

Tết xưa có mứt với trà.
Tết nay toàn thấy 33 với mồi.
Tết xưa sắp tới bồi hồi.
Tết nay sắp đến cũng ngồi chả care.

Tết xưa pháo nổ trước hè.
Tết nay pháo nổ, lên xe vô tù.
Tết xưa ở với thầy u.
Tết nay sáng sớm đã bu vô sòng.

Tết xưa câu đối song song.
Tết nay ôi thật buồn lòng làm sao.
Tết xưa được nhận phong bao (lì xì).
Tết nay con cháu nhao nhao đòi quà.

Tết xưa tụ họp đàn ca.
Tết nay tụ họp lên bar kiếm gà.
Tết xưa đầm ấm mặn mà.
Tết nay lạnh lẽo nhạt nhòa làm sao.
« Sửa lần cuối: 23/02/2013 02:51:37PM gửi bởi Lữ Khách »

Lữ Khách

  • Hero Member
  • *****
  • Bài viết: 695
  • Thanks 116
  • Lời chia tay nói dễ sao em...!
    • Xem hồ sơ cá nhân
    • http://www.cugay.org/diendan/
Re: Là như thế chăng...!
« Trả lời #15 vào lúc: 14/02/2013 05:27:08PM »
Bi hài "chuyện ấy" gãy cánh đêm giao thừa..

Tôi đặc biệt có hứng thú với phong cảnh thôn quê và luôn có nhu cầu gần gũi bà xã trong những ngày tết vui vẻ, nhất là trong đêm giao thừa, vào thời khắc năm cũ bước sang năm mới.
Tết nào vợ chồng tôi cũng về quê ăn tết với gia đình. Tôi đặc biệt có hứng thú với phong cảnh thôn quê và luôn có nhu cầu gần gũi bà xã trong những ngày tết vui vẻ, nhất là trong đêm giao thừa, vào thời khắc năm cũ bước sang năm mới.
Thế nhưng tôi để ý thấy lần nào tôi chuẩn bị kỹ thì cũng bị... tổ trác. Không chỉ tôi mà cả bà xã cũng bị... gãy gánh giữa đường, không bao giờ được thỏa mãn. Nhiều lần như vậy, tôi nghiệm ra rằng, hình như buổi tối giao thừa có một thứ khí thiêng gì đó khiến vợ chồng không thể gần gũi, giao ban bình thường như những thời điểm khác. Nếu đúng như vậy thì phải giải thích điều này như thế nào? Tại sao không nên ân ái vào thời điểm này? Chẳng lẽ tất cả mọi người đều phải... kiêng cữ trong đêm giao thừa?
Trong thực tế, mọi việc diễn ra không như vậy. Với nhiều người, ngày Tết là những ngày lo toan, bận rộn nhiều hơn, làm việc vất vả hơn. Bên cạnh đó, việc ăn uống cũng ít khi được giữ cho điều độ, đặc biệt là bữa cơm chiều ba mươi thường rất thịnh soạn, lại có bia bọt nên làm cho cơ thể bị quá tải, mỏi mệt. Đã vậy, mọi người còn thức khuya đón giao thừa, đi hái lộc... cho nên đã mệt lại càng mệt hơn... Rõ ràng, những điều kiện cần thiết cho một cuộc giao ban hoàn hảo đã không có thì lấy đâu mà vui vẻ, sung sướng khi làm việc đó vào đêm giao thừa?
Bạn đừng quá câu nệ giờ giấc, cũng đừng tin vào những điều huyền bí bởi những chuyện như bị... tổ trác hay đứt gánh giữa đường đều là hậu quả của việc cơ thể quá mệt mỏi. Ngoại trừ sách Tố nữ kinh của Trung Hoa cổ đại khuyên không nên giao hợp vào những ngày đầu tháng, giữa tháng, cuối tháng thì không thấy sách vở nào của y học hiện đại dạy bảo như vậy.
Về cái chuyện bạn cho rằng thời khắc giao thừa “có một thứ khí thiêng gì đó khiến vợ chồng không thể gần gũi, giao ban bình thường...” thì đó là một trong những ý nghĩ... tào lao nhất! Chẳng có thời khắc nào như vậy cả, tất cả là do tâm trạng, sức khỏe của con người ta mà ra.
Nếu bạn muốn có một đêm giao thừa... đẹp như mơ thì những ngày Tết vợ chồng nên dắt nhau đi du lịch, đi tham quan đâu đó để được tự do, thoải mái, không phải vất vả lo toan chuyện nhà cửa, bếp núc, làm dâu, làm rể... Nhưng bạn nên nhớ rằng, được cái này thì mất cái kia. Mỗi năm chỉ có mấy ngày Tết và không phải ai cũng có quê để về. Còn vợ chồng thì sống với nhau cả đời, hôm nay không được thì ngày mai, hà cớ gì phải quá xem nặng cái chuyện mà cả thế giới đều làm ấy?
nguồn http://vnexpress.net/
« Sửa lần cuối: 23/02/2013 02:52:08PM gửi bởi Lữ Khách »

dinh.dat.nguyensyn

  • Chính thức
  • ***
  • Bài viết: 53
  • Thanks 5
    • Xem hồ sơ cá nhân
Re: Là như thế chăng...!
« Trả lời #16 vào lúc: 14/02/2013 10:07:08PM »
chào Lữ khách cùng toàn thể a c e!
Thân chào bác Tre Làng!

diễn đàn cua chúng ta đang ngày đi lạc chủ đề, nơi đây đã chở thành một nơi mua bán rồi, bản chất và mong muốn của những người lập ra diễn đàn là trao đổi chia sẻ kinh nghiệm, n gần một năm nay đã trở thành nơi mua bán trao đổi cu gáy rồi. bác Tre Làng cũng không còn thấy nhiệt tình như trước, bài viết ít hơn, ít tham gia cùng a e hơn.

Buồn thật đó, hãy để diễn đàm là nơi chia sẻ kinh nghiêm nuôi bẫy chăm sóc đừng để diễn đàm là nơi mua bán trao đổi hàng hóa nữa.

trân trọng
Nguyễn Đình Đạt
Buôn Ma Thuật - Đăk Lăk

Lữ Khách

  • Hero Member
  • *****
  • Bài viết: 695
  • Thanks 116
  • Lời chia tay nói dễ sao em...!
    • Xem hồ sơ cá nhân
    • http://www.cugay.org/diendan/
Re: Là như thế chăng...!
« Trả lời #17 vào lúc: 16/02/2013 04:38:15PM »
Vụ án 'sợi lưng quần...

13.02.2013 13:25
Trước năm 1960, ở miền nam, trừ những người trung lưu, trí thức ở thành thị mặc quần lưng thun thì đa số người nghèo, người ở thôn vẫn mặc quần lưng rút.

Quần lưng thun mặc tiện lợi, thẩm mỹ và an toàn hơn. Quần lưng tút có phần lưng chừa một khe hở ở trước bụng, trong lưng có luồn một sợi dây vải không co giãn, hai đầu dây ló ra ngoài. Người mặc phải rút dây lưng cho vừa vòng eo và buộc lại theo kiểu thắt nơ.

Năm 1960, ở quận Nha Mân, tỉnh Vĩnh Long (từ năm 1966, Nha Mân nhập vào tỉnh Sa Đéc, và hiện nay thuộc tỉnh Đồng Tháp) có xảy ra một vụ án rất thương tâm, gây xôn xao dư luận. Thủ phạm chính là một cô gái mới 16 tuổi và “đồng phạm” lại là … một sợi dây lưng quần. Và có lẽ những năm sau đó, thôn nữ đã rút kinh nghiệm, chuyển qua mặc quần lưng thun.

Hôm đó là ngày giỗ của ông nội cô gái, khách mời hơn 10 bàn tiệc đặt ngoài sân rộng trước nhà. Tập tục thời đó, mỗi khi có đám tiệc, chỉ có ông già, thanh niên là được ngồi bàn, phụ nữ phải ngồi xếp bằng ăn trên bộ ván. Con gái và con nít phải ở nhà sau phụ lặt rau, rửa chén và cũng ăn ở nhà sau. Hôm đó, cô gái thủ phạm không phải là phụ bếp, vì cô được bà chị Ba giao cho ẵm đứa con của chị mới 11 tháng tuổi. Gái Nha Mân vốn nổi tiếng đẹp nhất miền Tây, mới có câu vè: “Gà nào ngon bằng gà Cao Lãnh (đá giỏi), gái nào bảnh bằng gái Nha Mân (đẹp người, đẹp nết)”.
Cô gái 16 tuổi cũng rất đẹp và được nhiều trai làng mê mẩn, tranh nhau ve vãn, tán tỉnh. Trong đó, nhiều chàng có mặt tại đám giỗ. Cô gái bèn bồng cháu bé lên gần khu vực bàn tiệc, giả vờ không thèm nhìn về hướng các bàn trai làng, cô cứ nhìn chăm chăm vào mặt cháu, nựng nịu, hôn hít và “nói chuyện” với cháu hơi to tiếng, biểu diễn lòng thương cháu.

Sợ chưa đủ tác động gây chú ý cho các “cây si” nên cô bèn bế cháu đưa lên khỏi đầu, rồi đưa xuống nhiều lượt, như chơi trò cầu tuột, đứa cháu cười như nắc nẻ. Rồi bất ngờ ở lượt cuối, khi đứa cháu ở độ cao hơn đỉnh đầu dì, sợi dây lưng quần dì bỗng đứt. Lẽ ra cô phải ngồi nhanh xuống để tránh "lộ hàng", đằng này, theo phản xạ tự nhiên, hai tay cô buông cháu ra, để rồi chụp … hụt cái lưng quần, như một thủ môn dở bắt hụt banh. Hậu quả đứa cháu tử vong, hưởng dương 11 tháng tuổi.

Án mạng thương tâm như vậy, mà các báo lá cải Sài Gòn đi tường thuật chi tiết dưới những cái tựa giật gân, mà tôi còn nhớ đến giờ, như: “Dì ngăn sexy, cháu hui nhị tỳ”. Từ nằm 1958, ngành tư pháp chế độ Ngô Đình Diệm thành lập thêm Tòa án thiếu nhi ở các tỉnh (bên cạnh Tòa sơ thẩm, Tòa Đại hình, Tòa hòa giải, Tòa vi cảnh, Tòa  hành chính, Tòa lao động, Toà điền địa) chuyên xét xử tội phạm từ chưa đủ 16 tuổi đến dưới 18 tuổi, và tội phạm đại hình (trọng án) từ đủ 14 tuổi đến dưới 16 tuổi. Cô gái này cũng phải ra tòa thiếu nhi và lãnh án 1 năm tù treo, vì tội “vô ý sát nhân” (vô ý làm chết người).
http://www.baomoi.com/Home/HinhSu/xzone.vn/Vu-an-soi-lung-quan/10381282.epi
« Sửa lần cuối: 23/02/2013 02:52:39PM gửi bởi Lữ Khách »

quyents83

  • Thích cu gáy
  • Hero Member
  • *****
  • Bài viết: 414
  • Thanks 106
  • mê cu gáy
    • Xem hồ sơ cá nhân
    • http://www.cugay.org
Re: Là như thế chăng...!
« Trả lời #18 vào lúc: 16/02/2013 06:50:56PM »
Theo em nghĩ bác Lữ khách lòng đầy tâm sự, nên thế mới có câu " Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ" . Xã hội bây giờ ai cũng thế bác à , ai cũng cơm ,áo ,gạo ,tiền và lo mưu sinh cuộc sống, con chơi chim cu gáy là vì thú vui tao nhã mộc mạc mà giản dị. Vì thế có người nọ người kia mới tạo thành xã hội, tôi cũng đọc qua mấy câu truyện mà bác viết, nghe rất ý nghĩa và sâu xa. Bác thử ngẫm lại và nhìn lại tình hình kinh kế xã hội 2 năm gần đây thế nào , chỉ có 2 từ " Khủng hoảng".  Cái ước muốn của bác đi theo ước muốn của toàn thể nhân loại đang theo , đấy là con đường "Xã hội chủ nghĩa " . Sự tham gia nhiệt tình hay không nhiệt của toàn thể anh em trên diễn đàn , bản thân bác hay tôi hay tất cả anh em đều có một lý do riêng bác à. Vì thế một lần nữa tôi xin chúc bác và toàn thể anh em , năm mới an khang thịnh vượng.
Chưa có tài đã đánh mất tâm,vừa có chút tâm đã bài xích tài

Lữ Khách

  • Hero Member
  • *****
  • Bài viết: 695
  • Thanks 116
  • Lời chia tay nói dễ sao em...!
    • Xem hồ sơ cá nhân
    • http://www.cugay.org/diendan/
Re: Là như thế chăng...!
« Trả lời #19 vào lúc: 17/02/2013 09:28:52AM »
Hờn tủi vì chiếc phong bao lì xì..

- Trẻ vô tư săm soi từng phong bao mừng tuổi ngay trước mặt khách, vô tư buông những lời nhận xét khiến người lớn phải “tái mặt”.

Con trẻ chưa biết nghĩ?

Cẩn thận “kiểm” đi kiểm lại những phong bao mừng tuổi cho con cháu trong dịp Tết này, chị Hoàng Thị Mai – KĐT Linh Đàm, Hà Nội thở dài vì đếm sơ sơ cũng “đi” ngót nghét khoản thưởng Tết mấy triệu vào mục lì xì Tết.

“Tiền mất mà có khi tật lại mang, mất rông đầu năm không biết chừng!” – chị Mai ngán ngẩm nói.

Nhớ lại năm ngoái khi lần đầu về quê nhà chồng chúc Tết với cương vị nàng dâu trưởng, chị đã tê mặt vì đứa cháu – con của em gái chồng ngang nhiên “chê” tiền mừng tuổi của chị trước đông đủ cả nhà.

“Sau bữa cơm, mình hí hửng rút phong bao đưa cho mấy đứa nhỏ. Hai “thằng cu” nhanh nhảu vồ lấy, rút tiền ra rồi một đứa bỗng hét ầm lên: 50 nghìn thôi á? Thế mà mẹ bảo bác trưởng “sộp” lắm!” – chị kể.
Biết rằng trẻ con nói mà không nghĩ, nhưng chị vẫn sượng sùng không biết xử trí thế nào. Buổi trò chuyện bỗng trở nên gượng gạo, dù cô em chồng vội vã xin lỗi, bố mẹ chồng chị cũng nửa đùa nửa thật trò chuyện át đi.

Còn chị Hoàng Quyên (Nghĩa Tân, HN) thì thấm thía cái “tiếng” keo kiệt mà đứa cháu họ đã sỗ sàng nói ngay trước mặt chị hồi Tết trước: “Vì ở với bố mẹ chồng nên tôi “nhường” trọng trách lì xì cho ông bà, chỉ mừng tuổi con cái bạn bè, con “sếp” của hai vợ chồng thôi. Nhưng hôm ấy vui chuyện thế nào, tôi lại cao hứng rút tờ 10 nghìn mừng tuổi thêm cho con gái của đứa em họ. Không ngờ đứa bé 6 tuổi, mới trước đó líu lô rất ngoan ngoãn bỗng bĩu môi mè nheo: “Bác keo thế, tờ này cháu chẳng thích đâu” khiến tôi được phen bẽ mặt!”.

Không ít đứa trẻ, dù chẳng nói ra những sẵn sàng tỏ thái độ khi không hài lòng với số tiền lì xì nhận được. Có bé vừa được trao tay phong bao đã tỏ vẻ khó chịu, phụng phịu khi đếm tiền mà không thấy nhiều như ý! Những tình huống tréo ngoe này khiến người lớn cũng phát sợ đến toát mồ hôi khi nghĩ đến phong tục mừng tuổi đầu năm.

Người lớn cũng “hờn tủi” vì cái phong bao
Vì những chuyện bên lề nhưng không hề vụn vặt này, chiếc phong bao lì xì, lẽ ra phải là niềm vui đã hóa nỗi lo ngày Tết. Càng buồn hơn, khi người lớn cũng để tâm so đo, hờn tủi khiến chuyện trẻ con không còn “trẻ con” nữa.

Chị Lương Thị Hiền – quê Bắc Ninh ấm ức kể, nhiều năm nay, bố mẹ chồng chị thường xuyên có sự phân biệt khi mừng tuổi cháu con. Vì điều này nên Tết năm nào các con chị cũng tiu nghỉu, còn chị thì lạnh lòng. Dù chị đã không ít lần bóng gió nói với mẹ chồng nhưng bà không thay đổi, mà góp ý thẳng thắn thì chị không biết phải nói như thế nào?
“Vợ chồng tôi ở với ông bà, nên theo lệ, cứ sáng mùng Một là bà “mở hàng” cho hai cháu. Đến trưa, vợ chồng bác cả từ quê về, bà lại mở hàng cho con hai bác. Sáng mùng 2 khi gia đình chị gái về thăm thì đến lượt các con chị. Nhưng các cụ không mừng tuổi đều, mà có sự phân biệt rõ, các cháu nhà tôi lúc nào cũng được ít hơn. Có năm, ông bà lấy tiền lẻ, cũ để mừng tuổi cho hai cháu, trong khi dành tiền mới mừng tuổi cho các anh chị. Trẻ con cũng biết nghĩ, hai cháu có thắc mắc thì bà thẽ thọt bảo “chúng nó ở xa, còn chúng mày ở với ông bà, ngày thường cũng được”! Nói là nói thế, rõ ràng là bên trọng, bên khinh!” – chị Hiền giãi bày.
Cùng suy nghĩ này nhưng chị Lưu Thị Hạnh (Bắc Giang) lại khó chịu với anh chị chồng vì lẽ khác. Nhiều lần chị Hạnh quan sát thấy các bác sẵn sàng mừng tuổi cả trăm nghìn, thậm chí vài trăm cho con của bạn bè, khách khứa đến nhà, nhưng thường chỉ mừng tuổi cho các con mình vài chục nghìn đồng. Do vậy, chị tủi thân cho rằng nhà mình bị anh chị “khinh khổ”, coi nhẹ. Lúc không nhịn được, chị đã căn vặn chồng: “Mình quê mùa thật, nhưng thiếu vài chục của bác, các con không chết đói, chết khát. Các bác cả năm không cho cháu được manh quần tấm áo, về quê “phát vốn” vài chục nghìn đã nghĩ là to lắm!”

Dù chồng chị đã gạt đi song chị Hạnh cứ bị ý nghĩ này bám riết đến nỗi, chị quyết phải làm gì khiến anh chị chồng “biết mặt”. Vậy là trong ngày Tết, chị cố tình đợi hai bác mừng tuổi cho con mình xong như mọi năm mới rút tiền “phát vốn” cho con hai bác, số tiền nhiều gấp rưỡi gấp đôi!

Thế mới hay, chỉ vì chuyện “đồng bé – đồng to” xung quanh cái phong bao lì xì mà nảy sinh những cuộc chiến âm thầm nhưng gay gắt ngay ngày đầu năm mới trong các gia đình Việt.
http://vietnamnet.vn/vn/doi-song/109027/hon-tui-vi-chiec-phong-bao-li-xi.html
« Sửa lần cuối: 23/02/2013 02:53:11PM gửi bởi Lữ Khách »

 

Diễn đàn Cu gáy Việt Nam trên facebook

AUTO [F9]TELEX VNI VIQR VIQR* OFF Check Spell Old Accent