Chương trình từ thiện: Ấm áp vùng cao Hà Giang
Giải cu gáy đấu lần thứ nhất mừng SN diễn đàn 5 tuổi thành công tốt đẹp
Phóng sự: Nghệ nhân dân gian Trần Lữ
Diễn đàn Cu gáy Việt Nam trên facebook

Tác giảChủ đề: Là như thế chăng...!  (Đọc 9970 lần)

0 Thành viên và 1 Khách đang xem chủ đề.

Đức Huy_Hạ Long

  • Hero Member
  • *****
  • Bài viết: 229
  • Thanks 53
  • Cu gáy Hạ Long
    • Xem hồ sơ cá nhân
Re: Là như thế chăng...!
« Trả lời #60 vào lúc: 04/03/2013 03:08:35PM »
chào Lữ khách cùng toàn thể a c e!
Thân chào bác Tre Làng!

diễn đàn cua chúng ta đang ngày đi lạc chủ đề, nơi đây đã chở thành một nơi mua bán rồi, bản chất và mong muốn của những người lập ra diễn đàn là trao đổi chia sẻ kinh nghiệm, n gần một năm nay đã trở thành nơi mua bán trao đổi cu gáy rồi. bác Tre Làng cũng không còn thấy nhiệt tình như trước, bài viết ít hơn, ít tham gia cùng a e hơn.

Buồn thật đó, hãy để diễn đàm là nơi chia sẻ kinh nghiêm nuôi bẫy chăm sóc đừng để diễn đàm là nơi mua bán trao đổi hàng hóa nữa.

trân trọng
Bác nói có phần đúng chứ chưa hoàn toàn. Cũng chính những người có suy nghĩ như bác nên 1 số anh em có ý định giúp, tình nguyện làm cầu nối giữa người có chim và không có chim e ngại. 9 người mười ý, mỗi người lại mỗi hoàn cảnh. Ví như có những anh em bận rộn ở TP lớn, có điều kiện kinh tế, đam mê nhưng lại k có bổi tốt. Những anh em thừa kinh nghiệm, lại sẳn chim. Có khi tặng, khi bán con chim mộc, chim mồi cũng chỉ bù đắp chi phí , có tiền xăng để duy trì đam mê. Là người đi đánh chim nhiều chắc bắc hiểu. Trèo đèo, lội suối, chui rúc... và có khi về không cũng là chuyện thường tình. Có những người có điều kiện thì họ sẳn sàng gửi tặng ( điều kiện về tiền bạc, thời gian và cần cả nhiệt huyết), có người thì bán con bổi vài trăm ngàn.... lấy lại tiền xăng xe, có người muốn chia sẻ lại con bổi lỡ đã có thể tập mồi với giá chỉ cỡ 1tr, lại có những anh em có điều kiện hơn, thông qua diễn đàn để kiếm được những chú bổi độc, giá cao hơn ...
Vừa rồi Cua cũng có tham gia vô chuyện mua bán nên có ý nghĩ những người bác nói trong đó có mình. Bác biết không? Cua có bán dùm cu Hà 2 lần 18 con chim. Lần đầu mất trên xe 3 con, lần thứ 2 chăm sóc 1 tháng vì trúng dịp tết. Mất đi 3 con,gửi xe ra Hà Nội chết mất 2 con.( tổng cộng mất 5 con và Cua tự bỏ tiền túi, 01 con thì 1 bạn chuyển nhầm vào TK ủng hộ diễn đàn, Cua cũng bỏ tiền ra trả cho cu Hà đầy đủ, vui vẻ ). Cu em : Nguyễn Chí Thành cũng gửi chim đi ra cho anh em ngoài đó. Nó là đứa cháu họ, Ngày nào Cua cũng nhắc nó cẩn thận trong khâu chọn chim. K phải vì mấy đồng tiền mà đưa ra những con bổi kém chất lượng . Và giá cả, chất lượng chim thì có lẽ anh em cũng tạm chấp nhận được : cũng có những con bổi khá, cà lăm ròng mà trong này Cua mua giá rất cao, nó gửi đi, chỉ lấy 3-400k, còn cà lăm lỡ, kèm nhiều ... thì cũng giá đó .... Vừa rồi, nó gửi chim đi, chim thì đã nhận, điện thoại thì họ cắt k liên lạc mà chưa biết lý do.Vậy là có khả năng mất mấy  con .
Còn Cua gửi chim bán cho anh em lấy tiền góp quỹ diễn đàn : tuy k được nhiều vì năm này quá bận, nhưng cũng rất cân nhắc trong chuyện tuyển chim và gửi chim. Tiền lồng, tiền vận chuyển tuy k đáng là bao, cái nhiệt tình, cái công gửi thì nó chiếm time nhiều hơn, Cua vẫn vui vẻ và k có một phàn nàn .
Có những chuyện mua bán chưa thận trong diễn đàn thời gian qua, nội dung mua bán của diễn đàn cũng đã có.
Mọi người phải tự giải quyết với nhau. Ví như k có chuyện trao đổi, mua bán thì làm sao Cua kiếm được cái sào tận Hải phòng, ở SG, cầm được cái lụp long nhỏ, biết cái Giò Gò Công nó ngang hay dọc...
Kinh nghiệm để trao đổi tất cả mọi lĩnh vực tới 1 thời điểm nó sẽ đạt mức bão hòa và chỉ phát sinh nâng cao, đi sâu ... cái này nó sẽ phát sinh và trao đổi dần. Còn lĩnh hội hết những kiến thức đã có, chiêm nghiệm và hiểu thật sâu những chia sẻ của bác Sơn, bác Hoàng, chú Duy, chú Hà .... thì 10 năm nữa Cua cũng chưa chiêm nghiệm hết.
Vài lời trần tình, có gì mong cụ và anh em hiểu, thông cảm. Nhân đây, cũng mong cụ đóng góp nhiều hơn kinh nghiệm cho anh em để anh em học hỏi, duy trì đam mê.

Kính thưa các cụ là thành viên của diễn đàn cugay.
Những tâm sự của bác cua rất là chí tình, chí lý. Như bản thân em đây chơi cu cò cũng được chục năm có lẻ. Vì công việc không có thời gian đi bẫy, vì ở thành phố cũng chẳng có cu mà bắt (em ở TP.Hạ Long,Quảng Ninh)- mặc dù cũng có đủ đồ nghề nào lồng bẫy, nào dò, chim mồi, chim khách.... thôi thì đu cả. Đấy, những ai không có điều kiện để đi bẫy như em nhờ có diễn đàn, ae giao lưu và học hỏi còn có thể kiếm được những chú bổi hay để chơi. Nhờ có diễn đàn mà ae mièn  Bắc mới biết đến cái lụp cây, lụp đàn cò rồi dò rồi bội úp rồi thóc tiêu, rồi sào.... Mua bán trao đổi chỉ là chuyện nhỏ, giao lưu kết bạn trao đổi kinh nghiệm mới là chuyện quan trọng.
Vì vậy, xin các bác đừng đưa ra những nhận xét mang tính cá nhân. Những ae tham gia diễn đàn bao giờ cũng muốn diễn đàn hoạt động tốt, để những ae mơí  tập chơi học được những kinh nghiệm của người đi trước, đồng thời cũng có thể kiếm được bổi hay mà chơi chứ ra chợ hay cửa hàng chim thì lơ tơ mơ là ăn chim mái hoặc chim thịt ngay. Kinh nghiệm xương máu của em đây trả học phí cho mua chim ở cửa hàng chim đây cũng quá nhiều. Mình mất tiền chỉ là chuyện nhỏ, mất thời gian chăm bẵm em nó sau cùng là chẳng được như ý-thế có đáng buồn không.
Em đây cũng bắt bổi của nguyenchithanh khá nhiều và rất ưng ý. Phải nói các ace trong Tây Nguyên đúng là có cái tâm chơi cu gáy. Lần 1 bắt 8 con về xổng mất 1 cờn 7. Mấy anh bạn đến chơi thấy chim Tây nguyên đẹp bắt hết, em đành tặng mmỗi người một con thế là em trắng tay. Đã bắt về chơi lại còn gọi đt khoe bảo chim chơi rất khá và còn bảo lần sau mà bắt thì anh đăng ký mấy con nữa. Mà em ở Hạ Long nên chim về được đến nhà phải mấy ngày trời, đi qua mấy lần xe, nói chung là rất vất vả, vợ thì hay kêu ca thú chơi thật tốn đủ thứ. Nhưng mà cái đam mê không thê bỏ được dù có vất vả tí không sao.     
Đam mê cu gáy...!

Đồngquê

  • Ads Manager
  • Hero Member
  • *****
  • Bài viết: 556
  • Thanks 376
    • Xem hồ sơ cá nhân
Re: Là như thế chăng...!
« Trả lời #61 vào lúc: 05/03/2013 12:12:31AM »
Chia sẻ :
Thấy dạo này toàn nick mới chưa có bài viết giao bán chim .v.v.v . Đồng ý với ACE là mục mua bán càng nhiều thì diễn đàn càng phát triển ... Nên chăng là BQT xem xét hạn chế .v.v.v  hoặc thành viên tối đa bao nhiêu bài viết mới được đăng bán , nhằm tránh tình trạng mục mua bán làm loãng diễn đàn cũng như uy tín cugay.org .
Mọi thứ rồi sẽ qua đi, chỉ còn tình người ở lại ...!

Lữ Khách

  • Hero Member
  • *****
  • Bài viết: 695
  • Thanks 116
  • Lời chia tay nói dễ sao em...!
    • Xem hồ sơ cá nhân
    • http://www.cugay.org/diendan/
Re: Là như thế chăng...!
« Trả lời #62 vào lúc: 06/03/2013 06:46:18AM »
Cập nhật mới:

Gà mà không gáy là con gà chiên.
Gà mà hay gáy là con gà điên.
Đi lang thang trong sân , bắt con gà , bỏ vô nồi.
Mua 2 lon Tiger , nhắm chân gà , nhắm chân gà.
Gà mà không gáy là con gà gay.
Gà mà không gáy là con gà toi.
Đi lang thang trong sân, bắt con gà, ướp tiêu hành,
Ăn xong lăn quay ra, chết tui rùi, cúm gia cầm.

Lữ Khách

  • Hero Member
  • *****
  • Bài viết: 695
  • Thanks 116
  • Lời chia tay nói dễ sao em...!
    • Xem hồ sơ cá nhân
    • http://www.cugay.org/diendan/
Re: Là như thế chăng...!
« Trả lời #63 vào lúc: 06/03/2013 06:48:37AM »
Tơ Vương...

Chiều chiều bìm bịp kêu chiều.
Lấy vợ thì cũng lấy liều mà thôi!
Ban ngày làm việc tả tơi,
Ban đêm hầu vợ phận tôi đêm trường!
Nằm chung thì bảo…..chật giường,
Nằm riêng lại bảo…..tơ vương con nào!
Lãng mạn thì bảo…..tào lao,
Đứng đắn lại bảo…..người sao hững hờ!!!
Khù khờ thì bảo…..giai tơ,
Khôn lanh thì bảo…..hái mơ bao lần!!!!
Cả đời cứ mãi phân vân
Tơ lòng con gái biết mần sao đây!!!

Lữ Khách

  • Hero Member
  • *****
  • Bài viết: 695
  • Thanks 116
  • Lời chia tay nói dễ sao em...!
    • Xem hồ sơ cá nhân
    • http://www.cugay.org/diendan/
Re: Là như thế chăng...!
« Trả lời #64 vào lúc: 06/03/2013 06:50:05AM »
Đèn Mờ..

Bước chân vào quán đèn mờ
Ngồi gần con gái kô xờ là ngu
Thà rằng cắt tóc đi tu
Ngồi gần con gái ngu sao kô xờ.

C80 Hoàng Mai.

  • Global Moderator
  • Hero Member
  • ****
  • Bài viết: 1080
  • Thanks 320
    • Xem hồ sơ cá nhân
    • Cu gay Viet Nam
Re: Là như thế chăng...!
« Trả lời #65 vào lúc: 06/03/2013 07:51:17AM »
Đèn Mờ..

Bước chân vào quán đèn mờ
Ngồi gần con gái kô xờ là ngu
Thà rằng cắt tóc đi tu
Ngồi gần con gái ngu sao kô xờ.
"Không xờ" là đúng rồi anh ơi. Chỉ "sờ" thôi. =)) =)) =))
Mà sao mấy chuyện này anh ko up bên mục: Tửu quán - Góc cười?
Hãy để topic này giữ nguyên ý nghĩa ban đầu của nó thì hay hơn, anh ạ. _zoo_
Số người Trời đã định rồi
Thằng làm quần quật, thằng ngồi uống bia!

Hoàng ĐL

  • Global Moderator
  • Hero Member
  • ****
  • Bài viết: 372
  • Thanks 351
    • Xem hồ sơ cá nhân
Re: Là như thế chăng...!
« Trả lời #66 vào lúc: 06/03/2013 02:40:54PM »
Nếu em là trang giấy
anh sẽ hóa bút chì
dù thiên hạ nói gì
Chì vẫn gi lên giấy
 ;;)
Nếu đầu em có chấy
anh hóa dầu gội đầu
Chui vào mái tóc nâu
Và nằm lâu trong đó
 8->
Nếu em là thịt chó
Anh sẽ hóa củ riềng
Thịt chó mà gặp riềng
Sẽ có món nhựa mận
 _nhau_

cugayliencuom2010

  • Hero Member
  • *****
  • Bài viết: 601
  • Thanks 95
    • Xem hồ sơ cá nhân
Re: Là như thế chăng...!
« Trả lời #67 vào lúc: 06/03/2013 11:34:08PM »
Sống ở đời cần phải có "Tâm" "Đức" và "Độ".
Lai rai vài chén say bí tỉ
Thiết nghĩ chuyện đời chẳng đáng chi!
[img]http://nv0.upanh.com/b5.s35.d1/6e0ae1db09f39ad387642ca641563a02_54392680.cugay300.gif[/img]

Lữ Khách

  • Hero Member
  • *****
  • Bài viết: 695
  • Thanks 116
  • Lời chia tay nói dễ sao em...!
    • Xem hồ sơ cá nhân
    • http://www.cugay.org/diendan/
Re: Là như thế chăng...!
« Trả lời #68 vào lúc: 07/03/2013 06:51:03PM »
Chủ nhà hàng kỳ thị khách Việt phải có lời xin lỗi người dân

“Việc làm của ông Nghiêm Phúc - chủ nhà hàng Cát Vàng - là rất xấu. Ông Phúc phải xin lỗi người dân phải có lời xin lỗi nhân dân và cam kết không tái phạm” - ông Nguyễn Thanh Tâm, Phó Chủ tịch UBND tỉnh Bình Thuận, nêu quan điểm.
Trao đổi với Dân trí về việc nhà hàng Cát Vàng ở TP Phan Thiết, Bình Thuận chủ trương không phục vụ người Việt, ông Nguyễn Thanh Tâm - Phó Chủ tịch UBND tỉnh Bình Thuận - cho biết: "Tôi đã chỉ đạo các Giám đốc Sở Thông tin và Truyền thông, Sở Văn hoá - Thể thao - Du lịch cùng Chi cục Quản lý thị trường tỉnh Bình Thuận phối hợp với Công an TP Phan Thiết kiểm tra hành chính tại Nhà hàng Cát Vàng (Golden Sand, số 81 Nguyễn Đình Chiểu, phường Hàm Tiến, TP Phan Thiết). Tôi đã yêu cầu Sở Văn hóa - Thể thao - Du lịch sớm có báo cáo cụ thể và đề xuất kiến nghị xử lý trong thời gian sớm nhất".

Theo ông Tâm, bước đầu cơ quan chức năng đã thu giữ nhiều đồng hồ và thuốc lá ngoại không có nhãn phụ và yêu cầu chủ nhà hàng Cát Vàng xuất trình hóa đơn chứng minh xuất xứ hàng hóa để có hướng xử lý.

“Việc làm của ông Nghiêm Phúc - chủ nhà hàng Cát Vàng - là rất xấu, dư luận lên tiếng gay gắt trong những ngày vừa qua là chính đáng. Tôi khẳng định, UBND tỉnh Bình Thuận cùng các ban ngành chức năng địa phương sẽ nghiêm khắc xử lý, kiểm điểm và giáo dục ông Nghiêm Phúc; tiếp tục theo dõi. Nếu ông Phúc không nhìn nhận và sửa chữa sai lầm, cơ quan chức năng sẽ áp dụng biện pháp xử lý cao nhất là đình chỉ kinh doanh.

Cũng phải nhắc lại, cân nhắc trên nhiều yếu tố, chúng tôi đề cao biện pháp xử lý giáo dục. Và điều kiện tiên quyết là ông Nghiêm Phúc phải có lời xin lỗi nhân dân và cam kết không tái phạm”, ông Nguyễn Thanh Tâm nói.

Trước đó, chiều 5/3, trong cuộc trao đổi với phóng viên Dân trí, GS. Đào Trọng Thi - Chủ nhiệm Ủy ban Văn hóa, Giáo dục, Thanh niên, Thiếu niên và Nhi đồng của Quốc hội - cho rằng: “Sự việc cần được cân nhắc ở nhiều khía cạnh. Tuy nhiên, bất kỳ một sự kỳ thị nào trên một cơ sở không chính đáng thì đều xấu và cần phải lên án.

Trong trường hợp này, chủ nhà hàng Cát Vàng đánh giá hiệu quả kinh doanh đối với người Việt không hiệu quả bằng người nước ngoài dẫn đến việc phân biệt người Việt. Điều đó thể hiện sự thiếu khôn ngoan của người kinh doanh.

Và việc kỳ thị ngay chính người Việt càng thể hiện ông ta thiếu tôn trọng với chính mình. Về kiến nghị đòi đình chỉ kinh doanh, phải được cân nhắc kỹ dựa trên những quy định cụ thể của luật pháp. Tuy nhiên dưới góc độ văn hoá đối xử, sự phê phán của dư luận đã là một hình phạt”.
 
Trước đó, một số tờ báo thông tin, nhà hàng Cát Vàng chủ trương không phục vụ khách Việt. Tại khu nhà hàng ăn uống, khách Việt phải đặt chỗ trước mới được phục vụ, riêng tại khu bán đồ lưu niệm thì tuyệt đối không bán cho người Việt. Giải thích cho sự kỳ thị này, ông Nghiêm Phúc, chủ nhà hàng, nói ông không thích phục vụ khách Việt vì "người Việt xấu tính" và ông đã không bán hàng cho người Việt từ 2-3 năm nay
http://dantri.com.vn/xa-hoi/chu-nha-hang-ky-thi-khach-viet-phai-co-loi-xin-loi-nguoi-dan-704115.htm

Lữ Khách

  • Hero Member
  • *****
  • Bài viết: 695
  • Thanks 116
  • Lời chia tay nói dễ sao em...!
    • Xem hồ sơ cá nhân
    • http://www.cugay.org/diendan/
Re: Là như thế chăng...!
« Trả lời #69 vào lúc: 07/03/2013 09:41:31PM »

Lữ Khách

  • Hero Member
  • *****
  • Bài viết: 695
  • Thanks 116
  • Lời chia tay nói dễ sao em...!
    • Xem hồ sơ cá nhân
    • http://www.cugay.org/diendan/
Re: Là như thế chăng...!
« Trả lời #70 vào lúc: 08/03/2013 10:10:51AM »
Mẹ ơi, mồng 8/3 này con vắng nhà!

Lúc mẹ đọc được những dòng tâm sự này của con thì con đã tạm xa gia đình, trở thành tân binh nhập ngũ tại Lữ đoàn 414 để học tập, rèn luyện thật tốt như mẹ và mọi người đã mong chờ. Và đành từ nơi xa gửi lời chúc mừng 8/3 tới mẹ



Tiễn con lên đường nhập ngũ, thấy nước mắt mẹ rơi, con đã cố gắng cười thật tươi nhưng vẫn không giấu được dòng lệ
Mồng 8/3 đầu tiên mà con biết đến là lúc chị gọi con cùng đi mua thiệp tặng mẹ, chị không quên gợi nhắc con ngày lễ ý nghĩa đó. Và những ngày lễ ấy của các năm tiếp theo, dù không chuẩn bị được món quà gì, nhưng những bữa cơm rau đạm bạc con giành nấu cũng khiến mẹ và chị cười ra nước mắt vì vui, vì đồ ăn… mặn trên cả mức mặn. Gia đình mình chẳng giàu về vật chất nhưng luôn vui vẻ, hạnh phúc bởi sự quan tâm, chăm sóc của mẹ giành cho chúng con. Con luôn tự hào và hãnh diện vì điều đó.
 
Ngày con chuẩn bị lên đường nhập ngũ, mẹ gần như thức trắng. Mẹ lo con dầm mưa dãi nắng luyện tập, làm việc mệt nhọc. Mẹ sợ con đi rồi căn nhà vắng bóng con, vắng tiếng cười nói... Nhiều lúc thấy ánh mắt mẹ đỏ hoe, con chỉ biết nói lảng: “Mẹ sợ con đi rồi, không có ai mà…mắng mỏ chớ chi? Hihi... Không phải mẹ mong con trở thành bộ đội chuyên nghiệp sao? Mẹ khóc rứa mần răng con rèn luyện tốt được...” Nói rồi con cũng quay mặt về hướng khác, tránh đi giọt nước mắt chực trào của chính mình trước mặt mẹ.
 
19 năm con khôn lớn là 19 mùa xuân mẹ trải nghiệm bấy nhiêu đắng cay và cũng là 19 tuổi đời con được mẹ nâng niu, bao bọc, dạy dỗ. Con vốn hay ăn khuya rồi mới ngủ, mẹ nhắc nhở con tập ăn tối cho thật no chứ vào quân ngũ rồi, không còn cơm khuya lại đói bụng. Bữa cơm nào con ăn 2 bát, mẹ lại nhắc con ăn thêm nữa mới có sức khỏe....
 
Làng quê mình nghèo, con cũng làm việc như chúng bạn. Mẹ bảo: là con trai phải biết gánh vác những việc nặng nhọc trong gia đình. Nhưng thấy con vác bó củi to, mẹ nhắc nhở làm việc phải biết giữ sức. Thấy con gặt lúa giúp bạn mãi muộn chưa về, mẹ lại dắt xe đi tìm, sợ con ham vui mà theo đám bạn hút thuốc, uống rượu.
 
Ước mong con trưởng thành, mạnh mẽ, mẹ là người đầu tiên ủng hộ con đi nghĩa vụ quân sự. Cả nhà mình đều hồi hộp và chờ mong con được trúng tuyển. Người trong làng bảo, nhà mình được mỗi thằng con trai có thể xin ở nhà, đi nghĩa vụ lại làm việc mệt nhọc, ăn không no, con lại là thằng “công tử bột” nên càng đáng ngại. Mẹ cũng sợ điều đó lắm, nhưng có lẽ hơn cả nỗi sợ hãi ấy là nỗi niềm mẹ mong con có đi mới có khôn, có trải qua khó khăn giản khổ để càng biết trân trọng hạnh phúc…
 
“Mẹ chỉ trông con ra ngoài nớ, vất vả một chút nhưng được các cán bộ chiến sĩ rèn luyện cho con nên người. Còn hơn con ở nhà nếu sinh chuyện rượu chè, bài bạc, đánh lộn... Lúc nớ, người đau nhất là mẹ vì sinh con ra mà không thể nuôi con nên người” - thêm lần nữa mẹ lại nói trong nước mắt.
 
Con hiểu mẹ luôn mong chờ sự trưởng thành của con mà. Mẹ ơi, không phải vì mẹ là mẹ của con mà con luôn vâng lời. Mà là con hiểu rằng những gì mẹ mong mỏi, chờ đợi ở con luôn là điều tốt đẹp, đúng đắn. Con tôn trọng và nghe theo những lời nhắc nhở của mẹ.
 
Ngày sắp xa nhà, con ốm, đổi giọng, ho và hắt hơi rất nhiều. Đang đêm lạnh mẹ vẫn tất bật chạy đi mua thuốc, rồi còn nhắc con ăn no, cố gắng ngủ để giữ gìn sức khỏe còn kịp lên đường nhập ngũ. Từ phía mình, nghe lời mẹ con đã cố gắng gạt bỏ những gì là khó khăn bên ngoài, để trở thành một chàng thanh niên mạnh mẽ nhưng biết nghe lời.
 
Chuẩn bị tư trang cho con lên đường, mẹ gần như thức trắng mấy đêm liền, dù đồ đạc chẳng nhiều nhặn gì nhưng mẹ vẫn lo con thiếu thứ này, thứ khác. Mỗi lần con mở nhạc nghe bài Lá xanh là mẹ lại rưng rưng nước mắt. Con phải đánh trống lảng: “Ồn ào ri con mần răng thuộc được lời bài hát để lên Xã hát cho mẹ với bà con mình nghe đây hè?”
 
Rồi con cố gắng vui vẻ ngân nga theo điệu nhạc:
 
Lá còn xanh như anh đang còn trẻ
Lá trên cành như anh trong đoàn quân
Gió rung cây, cành lá tưng bừng đùa vui
Anh trai làng có ra chiến dịch mùa xuân...
 
Con biết, mẹ nhớ và chờ mong con khôn lớn. Con hứa sẽ cố gắng, sẽ làm quen với công việc và rèn luyện những việc mà ở nhà con chưa bao giờ làm, mẹ ạ!
 
Trước hôm con lên đường nhập ngũ, mẹ lại khóc. Bàn tay mẹ nắm chặt tay con, miệng không ngừng nhắc nhở con từng chút một, từ cách đi đứng, ăn nói đến cách học tập, rèn luyện. Mẹ cố tỏ ra cứng rắn: “Con đi rồi, mẹ rất nhớ nhưng con phải biết cố gắng học hành, rèn luyện cho nên người. Có như rứa, mẹ mới vui được nghe chưa con!”
 
Và nụ cười hết cỡ của con vẫn không che dấu được dòng nước mắt. Con không nói được với mẹ là con biết, con hứa nhưng con tự dặn bản thân mình: sẽ cố gắng hết sức rèn luyện cho chính mình, có ích cho xã hội và hơn hết là không phụ lòng trông chờ của mẹ và mọi người.
 
Tạm biệt mẹ, tạm biệt gia đình yêu dấu của con. Con sẽ gói trọn những yêu thương của mọi người dành cho con và tự hứa sẽ trưởng thành hơn, chín chắn hơn như gia đình đã mong đợi ở con vậy.
 
Mồng 8/3 đầu tiên con vắng nhà, sẽ không còn tấm thiệp mua sẵn hay những bữa cơm chúc mừng mẹ và chị trong ngày lễ ấy nữa. Tuy nhiên, những cố gắng trong rèn luyện và học tập tốt của con, hi vọng sẽ là món quà tinh thần lớn cho mọi người.
 
Chúc mẹ, các dì và mọi phụ nữ Việt Nam có một ngày lễ 8/3 thật hạnh phúc và ý nghĩa
Nguồn internet

Lữ Khách

  • Hero Member
  • *****
  • Bài viết: 695
  • Thanks 116
  • Lời chia tay nói dễ sao em...!
    • Xem hồ sơ cá nhân
    • http://www.cugay.org/diendan/
Re: Là như thế chăng...!
« Trả lời #71 vào lúc: 09/03/2013 06:29:35PM »
Những chuyện kinh dị về “hồn ma cung nữ đòi nợ” ở Yên Tử



Đầu năm, phật tử khắp cả nước ùn ùn đổ về Yên Tử như về cõi Phật. Yên Tử không chỉ là danh thắng, mà còn là một đỉnh non thiêng, bởi nó là núi của tâm linh. Vậy nên, dãy núi ấy có vô số chuyện kỳ bí cũng là điều dễ hiểu.

Trong vô vàn những câu chuyện bí ẩn, khó tin, thì chuyện ở suối Giải Oan khiến không ít người phải rùng mình sợ hãi.

50 người bị “hồn ma” dựng giường đòi đá sỏi

Những chuyện tâm linh huyễn hoặc thường qua lời kể của người nọ, người kia, có thêm mắm giặm muối, nên thường trở nên “tam sao thất bản”, không còn đáng tin cậy nữa. Tuy nhiên, chuyện kể từ một vị lãnh đạo, một nhà nghiên cứu văn hóa thì quả là đáng lưu tâm.

Một ngày giữa năm 2007, khi đang lang thang ở suối Giải Oan - nơi 100 cung nữ trẫm mình khi không thuyết phục được Vua Trần Nhân Tông quay về kinh đô, ông Lê Quang - Phó Giám đốc Trung tâm quản lý di tích – danh thắng Yên Tử - gặp một cảnh tượng khá lạ: Mấy chục người đàn bà vừa quỳ vừa lạy, vừa khóc bên bờ suối. Có người chắp tay với nén hương nghi ngút khói, vái lấy vái để.
Thấy khó hiểu, ông Quang liền tìm gặp tài xế chở những phụ nữ này đến suối Giải Oan hỏi chuyện. Anh này kể rằng, hồi đầu năm, vào đúng dịp lễ hội Yên Tử, anh được công ty chỉ định chở 50 chị em thuộc hội phụ nữ ở một phường của thành phố Lạng Sơn về trẩy hội Yên Tử theo hợp đồng. Chị em đi lên Yên Tử theo đường cáp treo, nhưng khi về, vì muốn khám phá Yên Tử nhiều hơn nên đã đi theo đường bộ. Cuối buổi hành hương, chị em làm lễ cúng bái linh đình ở chùa Giải Oan.

Cúng xong ở chùa, thì chị em kéo ra miếu Bạch Mẫu Giải Oan, là ngôi miếu nhỏ nằm dưới gốc cây ngay cạnh suối. Cúng bái, hóa vàng, thụ lộc xong, chị em kéo nhau xuống suối Giải Oan để rửa chân, rửa tay. Theo sáng kiến của một số người, thì rửa tay chân, thậm chí tắm ở suối Giải Oan sẽ có làn da mịn màng, trắng nõn như… cung nữ. Nhiều chị em còn té cả nước lên người, ướt cả quần áo.

Không biết nghe thông tin ở đâu mà lúc về, mỗi người nhặt vài hòn cuội cho vào túi. Người lấy ít thì cũng 2-3 hòn, người nhiều lấy đầy túi, cả chục hòn cuội lớn bé. Chị em bảo rằng, trong mỗi hòn cuội đều ẩn chứa các linh hồn cung nữ, nên dùng sỏi cuội này kỳ cọ thân thể, sẽ được phù hộ, khiến da dẻ trắng đẹp, mịn màng chả khác gì… cung nữ thời Trần.


Thấy chị em tin tưởng vào điều đó, nên anh tài xế cũng nhảy xuống suối nhặt vài viên. Anh mang mấy viên cuội về với mục đích làm kỷ niệm. Vợ anh thấy ông chồng bày mấy cục sỏi trên tủ, thì mắng dở hơi. Nhưng khi anh kể chuyện dùng sỏi kỳ cọ, da dẻ sẽ hồng hào, mịn màng như cung nữ, thì… ngày nào cô vợ cũng lôi ra kỳ cọ!

Ngay sau hôm dùng sỏi để kỳ cọ thì vợ anh như biến thành người khác, với đôi mắt thâm quầng vì mất ngủ. Chị bảo rằng, cả đêm không ngủ được, vì hễ cứ nhắm mắt lại mơ thấy những cung nữ xinh đẹp, với màu áo trắng, làn da trắng muốt, nhìn chị bằng đôi mắt giận dữ và hét lên: “Trả đá cuội cho ta”. Giấc mơ hãi hùng đến đỉnh điểm khi chị có cảm giác dựng người lên, rồi giật mình tỉnh giấc. Sau nhiều đêm gặp ác mộng, sợ hãi mấy hòn sỏi, chị không dùng để tắm nữa, mà đặt lại trên tủ. Thế nhưng, những cung nữ vẫn tìm gặp chị trong giấc mơ.

Vài hôm sau, doanh nghiệp vận tải gọi anh lái xe này lên và phân công chở 50 phụ nữ ở phường nọ về lại Yên Tử. Lúc lên xe, anh mới kinh hoàng biết rằng, 50 phụ nữ từng hành hương về Yên Tử, từng lấy đá cuội ở Yên Tử về làm dụng cụ kỳ cọ cơ thể, đều bị… dựng giường. Anh lập tức gọi điện cho vợ thắp hương, rồi mang ngay những viên cuội ra công ty, để trả lại Yên Tử.

Suốt hành trình 4 tiếng đồng hồ từ Lạng Sơn về Yên Tử, anh tài xế được nghe 50 chuyện kinh hãi từ chị em phụ nữ. Tựu trung lại, chị em nào cũng gặp ác mộng, bị “cung nữ” trẫm mình ở suối Giải Oan dựng giường đòi đá cuội. Sau nhiều ngày mất ngủ, ai cũng phờ phạc, lo lắng. Chuyến về Yên Tử lần trước háo hức, vui vẻ bao nhiêu, thì chuyến về lần này đầy lo âu bấy nhiêu.

Đến Yên Tử, việc đầu tiên của chị em là tìm lên chùa Giải Oan. Chị em được sư trụ trì hướng dẫn cách sắp lễ, cúng bái. Hương khói nghi ngút, vàng hóa cháy bùng bùng. Xong các nghi lễ, chị em xách mấy chiếc làn đựng đầy đá cuội ra suối Giải Oan. Họ vái lạy khẩn thiết, vừa cầu xin các “cung nữ” tha thứ, xin được trả lại “vật thiêng”. Chị em phụ nữ rải những viên cuội về với suối. Xong việc, nhóm phụ nữ này lên xe về thẳng, chứ không còn tâm trạng nào để tham quan nữa.

Theo lời ông Lê Quang, không chỉ ở suối Giải Oan, mà khắp dãy núi thiêng Yên Tử đã xảy ra rất nhiều chuyện kỳ bí, khó lý giải.

(còn tiếp)...
« Sửa lần cuối: 09/03/2013 06:32:22PM gửi bởi Lữ Khách »

Lữ Khách

  • Hero Member
  • *****
  • Bài viết: 695
  • Thanks 116
  • Lời chia tay nói dễ sao em...!
    • Xem hồ sơ cá nhân
    • http://www.cugay.org/diendan/
Re: Là như thế chăng...!
« Trả lời #72 vào lúc: 10/03/2013 01:51:13PM »
Những lồng chim trong phố

Chưa khi nào Hà Nội lại nhiều chim như bây giờ. Nếu đi đường vô tình ngước nhìn lên, dễ dàng bắt gặp vô số lồng chim treo trên cửa sổ đang ríu rít tiếng chim hót.
Thú chơi một thời tưởng chỉ hấp dẫn với lứa tuổi đã “cứng” nay ngấm ngầm thâm nhập cả vào giới trẻ nơi thành phố, và dẫn dụ thêm rất nhiều người cùng mê tiếng chim hót bắt đầu vào cuộc chơi. Chẳng biết nở rộ từ khi nào, nhưng phong trào hiện tại đang được đông người hưởng ứng tại Hà Nội.


Dễ dàng bắt gặp những giàn lồng chim cảnh như thế này ở khu vực nội thành.















http://dantri.com.vn/su-kien/nhung-long-chim-trong-pho-705236.htm

Lữ Khách

  • Hero Member
  • *****
  • Bài viết: 695
  • Thanks 116
  • Lời chia tay nói dễ sao em...!
    • Xem hồ sơ cá nhân
    • http://www.cugay.org/diendan/
Re: Là như thế chăng...!
« Trả lời #73 vào lúc: 15/03/2013 02:54:04PM »
Ai lăng nhăng

Một đôi nam nữ đang ngủ như hai đứa trẻ vô tội. Tới ba giờ sáng, đột nhiên một tiếng động lớn vang lên ở phía ngoài. Người phụ nữ nhảy ra khỏi giường và la lên với người đàn ông,
“Chết rồi! Chồng em về đấy!”
Thế là người đàn ông nhanh chóng nhảy ra khỏi giường trong trạng thái trần như nhộng và nhảy ra khỏi cửa sổ như một người điên. Anh ta rơi bịch xuống đất, chạy qua một bụi gai, rồi chạy rất nhanh về phía xe ô tô.
Vài phút sau, anh ta quay lại và la lên với người phụ nữ: “Tôi là chồng cô đây, đồ hư hỏng!”
Người phụ nữ hét lại: “Ờ? Thế sao anh lại chạy? Đồ lăng nhăng!”

Lữ Khách

  • Hero Member
  • *****
  • Bài viết: 695
  • Thanks 116
  • Lời chia tay nói dễ sao em...!
    • Xem hồ sơ cá nhân
    • http://www.cugay.org/diendan/
Re: Là như thế chăng...!
« Trả lời #74 vào lúc: 15/03/2013 03:26:37PM »
Truyện cười

Bà mẹ có việc đi làm, để 2 đứa con nhỏ tự trông nhau ở nhà. Khi về nhà vào lúc chiều muộn, bà lo lắng hỏi cậu con trai lớn: “Em với con chơi vui chứ?”
- Vâng, rất vui ạ – cậu con trai cười toe toét.
- Chắc là 2 anh em xem tivi?
- Vâng, nhưng chỉ lúc đầu thôi. Vì 2 đứa đều xem chán các chương trình rồi.
- Vậy làm sao con với em vui vẻ được suốt cả ngày? – bà mẹ tỏ ý ngạc nhiên.
- Dạ, thoạt tiên, chúng con xem phim hoạt hình Tom và Jerry, nhưng chúng con không thấy buồn cười. Sau đó chúng con xem phim hài Laurel và Hardy nhưng chúng con cũng không thấy buồn cười. Rồi chúng con xem Mr. Bean, vẫn chẳng thấy buồn cười gì cả. Chúng con nghĩ ra chuyện vào trong kho, ở đấy có một cái hộp nhỏ quấn ruy-băng màu hồng, chúng con thấy những bức thư bố viết cho mẹ khi 2 người chưa lấy nhau. Chúng con vừa đọc vừa cười bò ra…

Lữ Khách

  • Hero Member
  • *****
  • Bài viết: 695
  • Thanks 116
  • Lời chia tay nói dễ sao em...!
    • Xem hồ sơ cá nhân
    • http://www.cugay.org/diendan/
Re: Là như thế chăng...!
« Trả lời #75 vào lúc: 17/03/2013 07:04:01AM »
Trạng Lợn xem bói

Chung Nhi đến kinh, mở một ngôi hàng xem bói. Thế nào lại gặp hai ông bạn đồng hành khi trước vào nhờ xem một quẻ. Ba người gặp nhau vui mừng khôn xiết. Hai người bạn kia liền bảo Chung Nhi gieo cho một quẻ xem phận rồng mây phen này thế nào. Chung Nhi khấn khứa, xem quẻ rồi đoán:

- Trong quẻ này Thánh dạy: “Quần long vô chủ” tất kỳ thi năm nay hoãn.

Thì ra mấy hôm trước, có hai vị quan đến xem bói nói chuyện riêng với nhau để lộ ra. Chung Nhi nghe lỏm được nên mới dám đoán già như thế. Hai người bạn, tuy biết tài Chung Nhi nhưng trong lòng thì chưa tin lắm, còn những người xem bói khác thì hoàn toàn bảo lão thầy bói nói láo. Khi sắp đến kỳ thi, quả nhiên có giấy niêm yết báo hoãn. Ai nấy giật mình, cho Chung Nhi là bậc tiên tri. Từ đó tiếng đồn gần xa, khắp kinh kỳ rủ nhau đến xem bói đông nghìn nghịt...

Một hôm, quan Thượng thư bộ Binh lạc mất con thiên lý mã. Quan tiếc lắm, vì là con ngựa rất quý. Nghe đồn có thầy bói giỏi, quan sai cho gọi Chung Nhi vào dinh. Nằm trong dinh quan Thượng, được cung phụng đầy đủ mọi thứ, nhưng Chung Nhi lo lắm, ăn không ngon, ngủ không yên giấc, trằn trọc suốt đêm, bụng luôn nghĩ đến chuyện mất ngựa. Bất giác Chung Nhi nhớ đến mấy câu trong “Tam tự kinh” học hồi còn nhỏ, liền ngâm to lên cho khuây khỏa: “Mã ngưu dương, thử lục súc, nhân sở tự...”.

Chẳng dè tên lính hầu trong dinh đúng là tên trộm ngựa. Khi mới nghe tin quan Thượng mời Chung Nhi vào, hắn đã lo, nên ngày đêm lai vãng gần đó để nghe ngóng. Đêm hôm ấy, hắn chui xuống gầm giường Chung Nhi nằm, xem động tĩnh ra sao, đương hồi hộp đợi chờ, bỗng nghe thấy Chung Nhi đọc vanh vách nào là “mã” với “tự”. “Mã” là ngựa, còn “tự” thì đúng là tên hắn. Hắn sợ quá, cho là Chung Nhi đã hô đích danh mình rồi, bèn lóp ngóp bò ra khỏi gầm giường, vừa vái vừa kêu, xin khai hết sự thật, nhưng xin Chung Nhi đừng nói rõ tên với quan Thượng. Chung Nhi được thể, thét bảo:

- Ừ, mày lấy trộm ngựa ngày nào, giờ nào, bây giờ giấu ngựa ở đâu? Muốn sống khai ra ngay, không tao hô lên tất cả đến đây thì khó mà cứu vãn đó!

Tên ăn trộm khai hết đầu đuôi. Hôm sau, Chung Nhi vào hầu quan Thượng, giả cách khấn khứa gieo quẻ, rồi cứ lời tên kẻ trộm khai mà nói ra vanh vách. Quan cho người đến tận nơi, quả thấy ngựa quý, mừng lắm, thưởng cho Chung Nhi rất nhiều vàng bạc. Từ đó, tiếng tăm Chung Nhi càng lừng lẫy, ai ai cũng gọi chàng là Trạng.. bói!!!

Lữ Khách

  • Hero Member
  • *****
  • Bài viết: 695
  • Thanks 116
  • Lời chia tay nói dễ sao em...!
    • Xem hồ sơ cá nhân
    • http://www.cugay.org/diendan/
Re: Là như thế chăng...!
« Trả lời #76 vào lúc: 17/03/2013 07:13:13AM »
Gã khờ

Khi một gã khờ trong làng bỗng dưng khoác những bộ áo lộng lẫy thì hàng xóm ai cũng thắc mắc về sự giàu có của hắn.

- Sao mà anh khấm khá lên vậy? - một người hỏi.

- Tôi trúng xổ số giải nhất - gã khờ đáp.

- Nhưng làm sao anh đoán ra số trúng?

- À, ba lần liên tiếp, tôi nằm mơ thấy số bảy; thế là tôi suy tính ba lần bảy là hai mươi bốn rồi tôi mua số 24. Thế là trúng giải nhất.

- Ðồ ngu, ba lần bảy là hai mươi mốt, đâu phải là hai mươi bốn.

- Ái chà, vậy sao - Gã khờ đáp. - Nhưng dẫu sao thì số hai bốn cũng trúng.

Lữ Khách

  • Hero Member
  • *****
  • Bài viết: 695
  • Thanks 116
  • Lời chia tay nói dễ sao em...!
    • Xem hồ sơ cá nhân
    • http://www.cugay.org/diendan/
Re: Là như thế chăng...!
« Trả lời #77 vào lúc: 17/03/2013 07:19:43AM »
Buồn quá

Trong quán rượu, anh thanh niên gặp một người bạn đang uống một mình:

- Trông anh buồn quá! Có chuyện gì thế?

- Mẹ tôi mất vào tháng sáu để lại cho tôi 3.000 đô la.

- Xin chia buồn cùng anh!

- Thế rồi vào tháng bảy, bố tôi lại chết và để lại 7.000 đô la.

- Trời đất! Chỉ trong có 2 tháng mà anh mất đi những người thân yêu nhất. Tôi hiểu vì sao anh lại buồn tới mức này.

- Chưa hết đâu anh ạ! Tháng tám vừa rồi, dì tôi lại chết và để lại cho tôi 10.000 đô la.

- Anh thật là người bất hạnh.

- Nhưng buồn hơn nữa là tháng này chả có ai chết cả.

Lữ Khách

  • Hero Member
  • *****
  • Bài viết: 695
  • Thanks 116
  • Lời chia tay nói dễ sao em...!
    • Xem hồ sơ cá nhân
    • http://www.cugay.org/diendan/
Re: Là như thế chăng...!
« Trả lời #78 vào lúc: 17/03/2013 07:27:59AM »
Lừa Trộm

Có hai tên cướp đột nhập vào nhà một đôi vợ chồng trẻ. Trước khi lục soát để cướp tài sản, một tên lấy viên phấn vẽ một vòng tròn xuống nền nhà và ra lệnh:

- Hai đứa ngồi vào trong đó, đứa nào thò chân ra ngoài tao sẽ bắn chết!

Khi hai tên đạo tặc đem hết tiền bạc và tài sản quý đi mất dạng, người chồng ôm chầm lấy vợ cười lớn:

- Em ơi, thế là anh lừa được bọn chúng nó rồi!

Vợ sửng sốt nhìn chồng hy vọng:

- Anh lừa thế nào?

- Trong lúc chúng quay mặt vào tủ để lấy vàng, anh đã 3 lần thò chân ra ngoài vòng mà chúng không hề hay biết em ạ.

Lữ Khách

  • Hero Member
  • *****
  • Bài viết: 695
  • Thanks 116
  • Lời chia tay nói dễ sao em...!
    • Xem hồ sơ cá nhân
    • http://www.cugay.org/diendan/
Re: Là như thế chăng...!
« Trả lời #79 vào lúc: 19/03/2013 09:02:26PM »
Cô gái cưới 5 anh em làm chồng




Một phụ nữ trẻ ở Ấn Độ cưới cả 5 anh em trai làm chồng. Mỗi đêm cô ngủ với một người và không thiên vị ai cả.
Rajo Verma, 21 tuổi, sống trong một ngôi nhà chỉ có 1 phòng cùng 5 anh em. Căn phòng chật chội của họ trải la liệt chăn vì không có giường riêng.
Bà mẹ 1 con mỗi đêm ngủ với một chồng, nhưng vì không có giường nên họ trải rất nhiều chăn trên sàn nhà.



Rajo không biết ai trong số 5 người là bố của đứa con trai 18 tháng tuổi của mình.

Cuộc hôn nhân nghe có vẻ lập dị nhưng đây là truyền thống ở ở ngôi làng nhỏ gần Dehradun, miền bắc Ấn Độ, nơi phụ nữ thường kết hôn với anh em trai của chồng đầu tiên.

“Lúc đầu tôi thấy bất tiện. Nhưng tôi không thiên vị ai cả”, Rajo nói.


                                      Họ sống chung trong căn nhà chỉ có 1 phòng

Rajo và người chồng đầu tiên, anh Guddu, kết hôn với nhau theo mai mối từ 4 năm trước.

Sau đó, Rajo lần lượt kết hôn với em trai Baiju, 32 tuổi, Sant Ram, 28 tuổi, Gopal, 26 tuổi. Rajo kết hôn với Dinesh, năm nay 19 tuổi, người em trai nhỏ nhất trong gia đình từ khi anh này tròn 18 tuổi.

“Chúng tôi chia sẻ cô ấy nhưng chúng tôi không ích kỷ”, Guddu, người chồng đầu tiên và là chồng chính thức duy nhất, nói. “Chúng tôi là một gia đình lớn hạnh phúc”.


                  Rajo nói rằng chị được yêu thương nhiều hơn những người vợ khác

Truyền thống đa phu của người Hindu từng rất phổ biến ở Ấn Độ, nhưng nay chỉ còn tồn tại ở một số cộng đồng nhỏ, đặc biệt là ở nơi nam giới chiếm đa số.

Truyền thống lấy anh em trai được cho là có nguồn gốc từ sử thi Mahabharatha, trong đó Draupadi, con gái của Vua Pancha, đã kết hôn với 5 anh em trai.

Truyền thống này được cho là cách để giữ nguyên đất đai của gia đình.

Rajo cho biết mẹ của chị cũng kết hôn với 3 anh em trai.

 “Tôi được chú ý và yêu thương hơn nhiều so với những bà vợ khác”, Rajo tự hào.
http://khampha.vn/the-gioi/an-do-co-gai-cuoi-5-anh-em-lam-chong-c5a69958.html

 

Diễn đàn Cu gáy Việt Nam trên facebook

AUTO [F9]TELEX VNI VIQR VIQR* OFF Check Spell Old Accent