Mới nhận được tin báo của anh Tuấn Cà Mau anh Trai của Hồ Thị Minh Phương vừa mất sáng nay. Ý Phương không muốn cho anh em biết nhưng anh đành làm trái ý em vậy. Niềm vui được chia sẽ sẽ nhân lên còn nỗi buồn được chia sẽ thì sẽ vơi bớt đi. Em đã từng chia sẻ nỗi buồn với người khác thì cũng để người khác chia buồn cùng em chứ. Anh em như thể tay chân. Nhưng có câu: Sinh có hạn - Tử bất kỳ. Hình như mỗi người sinh ra đã có một số phận nhất định. Vẫn biết thế nhưng chẳng có nỗi đau nào bằng nỗi đau khi vĩnh viễn mất đi những người ruột thịt. Xin chia buồn cùng em và gia đình. Chúc em vượt qua nỗi đau này.
Tôi chưa gặp Minh Phương bao giờ nhưng cũng rất vui được biết thành viên nữ của diễn đàn.
Tôi cũng chỉ biết an ủi rằng xin chia buồn cùng cô, nhưng theo những gì chúng tôi được học khi trở thành đệ tử nhà Phật là cô hãy nén đau buồn vào trong, đừng khóc lóc than thở quá nhiều, thay vào đó là tụng kinh niệm Phật để linh hồn người đã khuất được mát mẻ và mau được siêu thoát. Sau này cô rước anh trai cô lên chùa và làm lễ siêu độ để anh trai cô mau được đầu thai. Và vào ngày rằm hay mồng 1 nhớ nấu một số món mà anh trai cô thích ăn khi còn sống cúng dường thì mọi chuyện sẽ tốt hơn.
Tôi biết là chắc chắn sẽ có nhiều anh em cu cò không để ý lắm đến vấn đề này, nhưng cũng đừng cười nhé.