Tiếp Phần I: Những năm đầu đời
8-Được vài lần trót lọt. Đến một ngày kia, chắc là do đã phát hiện ra nhóm trẻ bất trị, một bác liền thả ngay !!! béc giê đang xích trước cửa nhà. Ôi chao, cả nhóm trẻ kinh hãi chạy bán sống bán chết, vừa chạy vừa kêu la inh ỏi
. Nhóc con vẫn còn nhớ khi quay đầu lại thấy cái mõm chó đã gần sát bắp chân mình, thế là ba chân bốn cẳng dẫm lên cả gai xấu hổ, trong lúc đường cùng thì không xá gì hết
, đến khi chạy về đến nhà cả đám mới hoàn hồn và không tin là nhóm mình vẫn an toàn
. Sau vụ đó thì kinh luôn.
9-Hết vụ trêu chó, cả nhóm lại có trò mới. ‘Đại ca’ ra lệnh cho nhóc con và một chị hàng xóm phải trèo lên cây trứng gà ngay trước sân nhà. Cây trứng gà này vốn do chú hàng xóm trồng, đến khi gia đình chú được phân gian nhà khác, bố mẹ nhóc con liền cho người đục tường thông thêm một gian nữa, thế là căn nhà trở nên rộng rãi hơn nhiều. Hì hụi trèo lên được hai chạc cây, hai chị em phải làm bia cho ‘đại ca’ tập ném. Thế là vù, vù, vù, từng nắm đất được ném lên chiu chíu, nhóc con và chị hàng xóm lại kêu la thất thanh, lúc thì đất trúng vào người, lúc thì trúng vào mặt
. Vì ‘Đại ca’ dọa nếu mách bố mẹ thì nhóc con sẽ bị củng vào đầu, nên lại đành nín nhịn. Sau đó còn đến trò chơi bắn súng cao su, ống phốc mà bọn thanh niên chế ra để dọa đám con gái trong khu gia đình, nhóc nào nhìn thấy cũng sợ khóc thét vì đạn ống phốc dù được cuốn bằng giấy nhưng cũng đau và rát lắm
10-Vẫn chưa hết, những năm đó thỉnh thoảng lắm mới có điện, nhà nào cũng có một cái súp-vân-tơ, khi điện quá tải là nó kêu inh ỏi, mẹ toàn phải chạy rối rít từ bếp lên để tắt phụt nó đi. Những đêm trăng sáng, nhóc con cùng với toàn bộ trẻ con khu gia đình tập trung trên đường, chơi các trò trốn- tìm, dọa ma. Nhiều lần trẻ con khu gia đình còn chăng dây chuối khô vào các bụi cây chặn ngang đường. Mỗi khi thấy có tiếng người đạp xe cút kít từ xa đến, cả nhóm nấp vào bụi chuối, bụi găng nín thở theo dõi. Xe đạp đang lao đi phăm phăm, bỗng nghe tiếng phanh kít lại, và chủ xe lại lầm bầm xuống gỡ dây chuối, có lúc dây chuối cuốn vào bánh xe gỡ mãi không ra. Chỉ nghe tiếng khúc khích cười vẳng từ các bụi cây ven đường
.
11- Năm đó, khu gia đình thông báo chuẩn bị nạo vét cái đầm nước ở cuối khu. Chẳng biết có thật hay không, nhóc con lại gia nhập đám trẻ thi nhau lội xuống đầm để móc trai và ốc. Vì sợ bố mẹ mắng, nên hai chị em chỉ dám lội bùn ở ven đầm, thỉnh thoảng lại ré lên cười khoe ầm ỹ với các anh chị xung quanh mỗi khi mò được một con ốc. Đến chiều hai chị em hí hửng về, khoe chiến lợi phẩm với bố mẹ là một bát ốc vặn nhỏ. Nhưng than ôi, kiểm tra kỹ lại thì toàn ốc thối, nhìn vào bên trong chẳng có tí tẹo…ruột nào, may mà đi chân đất lội bùn không bị dẫm vào miếng thủy tinh nào, chứ không thì uốn ván chỉ có chit
.
12-Những trưa hè nắng gắt, chả mấy khi mà có điện nên ai cũng phải quạt tay, tay càng khỏe thì quạt càng mát. Cả nhà ngồi ăn uống quây quần bên mâm cơm đạm bạc với hai món chủ đạo là canh rau ngót nhà trồng được và lạc rang nhai trẹo cả răng
. Nhiều hôm nóng quá, nhóc con bắt chước bố và anh trai, đứng phắt dậy cởi phăng ngay áo, cùng cởi trần rung đùi ăn cơm, cười hở mấy cái răng cửa sún mãi không thấy mọc
. Cuộc sống cứ thế trôi đi cùng với các trò nghịch ngợm…
13- Một lần em trai ốm, bố mẹ lo lắng pha sữa ông Thọ tiêu chuẩn cho em, nhóc con nhìn cốc sữa thơm nức mà thích quá. Nhân lúc bố mẹ bế em ra ngoài cho thoáng, nhóc con chạy lại bàn làm luôn một tợp sữa, ôi chao sao mà ngon mà thơm thế không biết,
thế rồi tợp thứ 2, tợp thứ 3, cốc sữa chỉ còn hơn nửa. Sợ bố mẹ phát hiện và mắng, nhóc con nhanh trí rót luôn một cốc nước đổ vào, thế là lại được cốc sữa đầy nguyên như ban đầu
. Đến khi quay vào nhà, mẹ mới xúc sữa cho em, đưa lên miệng nếm thử thì sao mà sữa lại nhạt thế này, mẹ cứ tra hỏi nhóc mãi, nhưng mà nhóc con cứ chối đây đẩy không dám nhận đã uống trộm sữa của em. Bố mẹ cũng chẳng la mắng tí nào, chắc là cũng hiểu và cám cảnh cuộc sống thiếu thốn thời bao cấp…
14- Lên 5 tuổi, nhóc con được bố mẹ cho đi học viết chữ ở mấy cô xưởng in trong Học viện cùng với mấy nhóc khác là con em cán bộ trong khu gia đình. Vì thuận tay trái từ nhỏ, nên nhóc con không cầm bút như các bạn khác được, đã thế chữ cũng viết ngược so với các bạn. Mất bao công sức và thời gian chuyển được sang tay phải, thì nhóc con cũng không tô tròn được nét chữ, mà chỉ tô theo các ô chữ kẻ trong vở. Ví dụ viết chữ O thì nhóc tô theo ô vuông 4 cạnh trong vở kẻ ly, viết chữ Ô thì cho thêm cái mũ, hôm nào chấm vở của nhóc các cô ở xưởng in cũng ôm bụng cười rũ rượi và nhân nhượng cho mấy con 4 to đùng vào vở, nhưng nhóc con cũng chẳng lấy làm buồn
. Vì sau đó một thời gian, nhóc con lại là đứa biết đọc báo sớm nhất so với các bạn cùng nhóm.
15-Đi học lớp 1, cô giáo đánh cho sưng cả ngón giữa bàn tay phải nổi cả một cục u to đùng, may mà sau này trong một lần bị đứt tay, cục u đó bị nhóc vô tình xẻo luôn đau mất mấy ngày trời nhưng mà ngón tay lại trở về thẳng gọn như xưa. Ngày ngày cắp sách đến trường với các bạn chỉ với cái bánh tẻ lót dạ buổi sáng, nhưng cuộc sống lại trở nên mới mẻ và lạ lẫm qua từng trang sách. Rồi chẳng hiểu Ông Trời phù hộ như thế nào, một ngày kia mẹ sắm cho cái bút bi và quyển vở ô ly giấy đen sì, nhóc chạy về nhà sung sướng khoe ‘Mẹ ơi hôm nay con đã được 8 điểm viết’, và sự nghiệp học hành của nhóc lúc đó mới chính thức bắt đầu…
Đã hết Phần 1: Những năm đầu đời.
Muốn biết tình yêu của nhóc con dành cho chó, mèo, chim như thế nào, mời các cu thủ xem hồi sau sẽ rõ
.
Phần 2: Chó Nhật-Mèo Xiêm
Phần 3: Cô nàng Laura
Phần 4: Đam mê chim cảnh
Phần 5-kết: Niềm vui cu cò.