Em vào nghề chơi Cu thấm thoát cũng vài năm
Nhìn lại cũng thay đổi nhiều, vẫn nhớ cái lần Off đầu tiên của diễn đàn…. Mọi người ai cũng bỡ ngỡ, vào tới tận nơi rồi mà còn chưa dám chào nhau, lúc đó làm gì hỏi tên như bây giờ……. Toàn hỏi có phải nick này nick kia không……..
Nhìn mọi người tay xách nách mang quà các miền về thấy sao giản dị mộc mạc quá……… Cuộc vui nào cũng tới lúc tàn, anh em rồi cũng rơi rụng bớt……… Người thì mải mưu sinh cuộc sống, người thì do hiểu lầm mà rời bỏ diễn đàn……. Có người em thân thiết thì nay cũng giải nghệ vì lý do sức khỏe…………
Có nhiều lúc lục lại ảnh cũ, xem rồi hồi tưởng cái cảm xúc lúc đó ra sao, ước gì được sống lại 1 lần nữa 1 cách thật trọn vẹn…….
Cuộc sống cứ thế cuốn đi, em đôi lúc cũng ít vào diễn đàn, thấy ai cũng xa lạ không biết nên bắt chuyện kiểu gì……… Cứ lang thang tìm đọc bài cũ, nhớ dạo năm trước do nhiều chuyện mà phải dừng việc Off lại, buồn man mác……….
Tới năm nay mọi thứ thay đổi nhiều, bạn bè cũ nay cũng không còn mấy ai, thấy chuyến Off này cũng rầm rộ lắm………. Duyên số sao lại có công việc nên về Hn đúng dịp họp mặt của diễn đàn……… Cũng bận quá không liên lạc trước được với ai, đi về lặng lẽ……. Tới sát ngày cũng không biết nên đi hay không, tại về cũng ít ngày muốn dành thời gian cho gia đình nhiều hơn……..
Sáng 27/7, trời âm u mưa lâm thâm, không để đồng hồ nhưng cũng tự thức giấc như mỗi lần đi bẫy cu vậy……. Lòng tự nhiên xốn xang, hay là thôi dẹp bớt các suy nghĩ băn khoăn đấy, đến chơi xem sao…….Gặp lại mấy người cũ xem họ có khác gì 2 năm trước không.
Đi tới nơi thì trời cũng mưa to lắm, gặp ai cũng bỡ ngỡ vì ít gặp nhau, mỗi người 1 chuyện cứ thế trôi đi trong buổi tiệc……. Có lẽ cách thể hiện cảm xúc mỗi miền khác nhau…………. 2 năm rồi mới gặp lại anh, nhìn anh gầy và già đi nhiều, có nét gì đấy ưu tư nơi khuôn mặt anh…….. Không còn giống 2 năm trước khi mới gặp…….. Anh em cũng nói với nhau được vài câu rồi lại cuốn theo những đợt mời rượu của mọi người……….
Trong những mẩu chuyện đó, đôi lúc vô tình hỏi những câu hời hợt để rồi nhận lại là cả 1 sự chân thành……….. Vẫn nhớ là hỏi anh làm nghề gì, chơi lâu chưa………. Câu trả lời thường thì nghe cũng quen thuộc, nhưng lần này khác anh nói chơi Cu là phụ, anh vì anh em là chính………… Nhìn thấy ở anh sự tất bật, nét gì đó hơi vất vả, nhưng sao thấy chìu mến vậy, có lẽ bởi a đang sống thật nên mới cảm nhận được như thế………..
Dời quán ăn, mọi người lại đến quán Karaoke, có lẽ phần bất ngờ nhất lại ở đây, cứ nghĩ vào đây sẽ chán và loãng, ai ngờ mọi người như xích lại gần nhau hơn……… Mỗi bài hát 1 con người, vui nhất là mấy anh em Móng Cái & Hải Phòng……….. Thấy rõ cái chất mộc mạc và nồng hậu của người Đà Nẵng…….. Có những người chỉ chat với nhau trên diễn đàn, gặp nhau thấy cũng ít nói……… Vậy mà lúc chia tay, anh nắm tay thật chặt……….. Lúc đấy mới thật ngỡ ngàng, sao mới chỉ gặp gỡ mà cách nắm tay lại khác biệt vậy……….Cả buổi anh em chỉ chào hỏi nhau vài câu, a vẫn giữ sự lặng lẽ đó suốt buổi tiệc, mà sao lúc chia tay anh lại dành 1 cách bắt tay ôm chặt đến vậy………….. Cũng chỉ nghĩ vậy thôi rồi chào tạm biệt, mắt vẫn dõi theo bóng anh đi ra cửa, rồi nghe mọi người nói anh khóc, đàn ông đâu dễ rơi nước mắt vậy………Đặc biệt là nhìn cách anh thể hiện không ai nghĩ a lại giấu trong mình nhiều tình cảm như vậy……….
Rồi thì cũng lâu lắm rồi mới được nghe 1 câu của người Bắc, câu nói của những người bạn thân thiết dành cho nhau mà 7 năm sống ở SG có lẽ mình đã quên mất…………..Thằng A nó khóc, em chạy lên với nó xem sao……………………Vội vội vàng vàng chạy lên xem anh còn đấy không, cũng chỉ kịp bắt tay lần cuối, 1 cái bắt tay thật sự cho 1 người xa lạ, chúc anh lên đường bình yên………… Nhìn anh lên xe lòng thấy chút bồi hồi khó tả……….. Tiếc là không nói với anh được nhiều hơn…………..
Rồi thì cũng chia tay mọi người về với cuộc sống bộn bề, để lại Hn 1 kỷ niệm đẹp khác rất nhiều so với lần Off đầu tiên nhưng thật khó quên……...