Cambodia ngày 26-4-2015
Vậy là sau bao ngày chờ đợi ,gác lại mọi việc sau lưng để anh em chiến hữu lại có những phút giây hành trình, băng rừng, lội suối gác cu thú vị.
Thời gian tưởng chừng như mới đây nhưng ngẫm nghĩ lại thì cũng đã gần hai năm rồi Thông Xanh mới có dịp gác cu cùng AE cugay Sài Gòn, điều hơi đáng tiếc là chưa được đông đủ anh em, cũ cũng như mới. Nói vậy thôi, chứ công việc mỗi người mỗi hoàn cảnh khác nhau: anh thì vợ đẻ, anh thì cho con bú, anh lại phải chở má đi bơi,.... Ôi quá trời là việc, sao đàn ông nó nhiều cái khổ mà ít cái sướng vậy nhỉ!
Trong cuộc hành trình đầu tiên (18-4) thì có sự góp mặt của chú Hai, dù tuổi đã cao nhưng còn rất phong độ ,luôn vui vẻ tươi cười trong suốt chặng đừng. Chuyến đi này Thông Xanh xin bám càng anh Vũ visan và xem anh bắt bổi, vì tình hình là không biết đường xá thế nào. Nghe anh kể những lần bị lạc mà thấy sợ quá vì trong rừng mà, khi say mê tiếng cu rừng quá cứ nhanh chân đuổi theo để rồi khi nhìn lại không xác định được hướng nào là hướng ra hướng nào là hướng vào,... mà điều đáng sợ nhất ở đây là không còn nước uống vì cái nắng như thiêu như đốt, ngồi trong mát gió hắt vào mà rát chứ không mát chút nào.
Chuyến đi lần này đúng ra thì có sự góp mặt của anh Phú (buiphu) một thành viên mà Thông Xanh mới vinh hạnh được biết, nhưng thật đáng tiếc vì tới những giờ phút cuối cùng thì đội đã không có sự góp mặt của anh. Thôi thì xin hẹn anh vào một dịp khác hy vọng sẽ được hành trình gác cu cùng anh.
Cũng như những lần trước anh em hẹn nhau khoảng 1h-1h15 có mặt tại quán cafe quen thuộc. Sau khi thưởng thức cafe sáng cho một tâm trạng thoải mái và phấn trấn, đội xuất phát rời Sài Gòn, tốc độ cho cuộc hành trình là trung bình. Trên chặng đường hành trình anh em đã bắt gặp một đội khác cũng đang trong cuộc hành trình nhưng tốc độ có vẻ cao hơn, nếu xét về lực lượng thì tương đồng về số lượng thành viên nhưng hơn hẳn về quân số và lực lượng. Trong đội hình của họ có một thành viên chở một thùng đựng chim bổi dài gần 1m cao tầm 40cm trên đó gắn 4 gáo đờn cò, nhìn là đã thấy chuyên nghiệp rồi. Gặp nhau hỏi han vài ba câu rồi đường ai nấy đi cho lành,... Họ có lẽ là cánh Tây Ninh qua với lực lượng là "bộ binh" và "đờn ca"....
Sau những chặng dừng chân cafe nghỉ ngơi cho tỉnh táo, đội cũng tới được gần điểm đổ quân, lúc này trời cũng lờ mờ sáng, anh em ghé quán ăn sáng và cũng là cái quán quen thuộc mà Thông Xanh trước đây đã ghé vẫn là những món như xưa. Thông Xanh cũng lại kêu món hủ tíu sở trường của mình.
Bụng đã no, người cũng tỉnh hơn, đội bắt đầu di chuyển thêm một quãng đường nữa thì tới cửa khẩu. Tiếp sau đó là những con đường cát đất đỏ, trời nắng bụi mù mịt mà thật may mắn chắc có lẽ ngày trước, trời có mưa nên đường thấy vẫn còn ẩm và ít bụi. Lòng vòng quanh co, lúc nhỏ, lúc to rồi cũng đến chốt biên phòng, nhìn từ đằng xa đã thấy một chú gác cổng, đang kéo cái bạt phủ cánh cửa của cái trạm gác để cột lại, chắc cũng vừa mới ngủ dậy. Tới nơi, nhìn vô trong thì thấy một anh cũng còn khá trẻ mắt nhắm mở, nằm trên cái võng. Mọi người xuống xe và đại diện hướng dẫn viên của đội, người am hiểu nhiều thứ tiếng tới gặp và nói qua lại một lúc mà Thông Xanh chẳng biết là gì chỉ nghe rõ chữ cuối cùng là: oi cun hay ê cưng,...gì đó
. Rồi cả đội qua bên kia chạy một đoạn thì tới hàng tạp hoá ghé mua nước và trao đổi lương thực, vì từ đây là đường ai nấy đi ta chi tay nhau từ đây. Nhìn dân tình có vẻ như lạc hậu hơn VN chứ mà dân tình xài đồ hiện đại à nha!
Do đã có chút kinh nghiệm và cũng hiểu dân tình vùng này nên Thông Xanh cũng một mình một ngựa, phi vào núi đi tìm kèo gác. Chạy lanh quanh một hồi thì cũng tìm được kèo gác thơm thơm ai zè gác ngay kèo của đồng đội Ak gần đó, mà lại tưởng là kèo này của mình nữa chứ. Ôi!...thiệt là xấu quá. Cũng may là bạn Ak nhường kèo cho đồng đội, chắc có lẽ thấy ở xa lâu lâu mới có dịp đi như thế này.
Tiếp theo là những kèo 2
Kèo 3
thì cũng tới trưa và với cái nắng như thế này thì núp lùm là thượng sách. Lấy bánh mì ra gặm cho có sức mà lội chứ cũng đâu buồn ăn, chủ yếu là tiếp nước cho cơ thể. Nói tới đây thì Thông Xanh hết nước và chạy ra tiệm tạp hoá hồi sáng để tiếp nước, cũng may là ông chủ tiệm hiểu một ít tiếng Việt nên hỏi ông ta mấy người hồi sáng có ghé không, ông ta lắc đầu, mình thank you rồi chạy vào rừng kiếm chỗ mát ngồi nghỉ.
Tới chừng 2h30 thời tiết cũng có dịu đi chút ít, kiếm đánh kèo chiều nhưng không đụng bổi, TX ngồi chờ tới giờ ra lại nơi tập chung. Tới nơi thì anh Vũ cũng đã ra và ngay sau đó là Ak, anh em gặp nhau tâm sự về tình hình bắt bổi và những chiến binh đã bị mồi thu phục,...
trong những bổi Ak bắt được có một em phóng nghe nói cũng tốt, anh Vũ vissan cũng vậy nghe nói trong những con bắt được thì cũng thu phục được một em thổ bầu,....
cũng có những chiến binh làm mồi phải ngậm ngùi cay đắng,... Vì bổi nơi đây chim tốt còn khá nhiều, dàn gù khá là ổn. Kết thúc cuộc hành trình trong niềm vui và tràn đầy thú vị vì những trải nghiệm và những pha bắt bổi đầy hứng thú.
Trên đường về anh em chộp một số hình ảnh làm kỉ niệm, vì biết khi nào mới có dịp gác lại bộn bề sau lưng để có những chuyến gác cu thú vị như vậy.
Xin cảm ơn: chú Hai, anh Vũ, anh Phú, anh Hùng, chiến hữu Ak,... Vì những tình cảm dành cho Thông Xanh