Phía ngoài phòng hồi sức trong một BV , anh chồng cứ theo năn nỉ bác sỹ trực : BS mần ơn cho em vô thăm vợ em tí , tý thôi , em thương vợ em quá . Lỡ ra tỉnh dậy , không thấy em thì tủi thân cho nhà em .
BS : Đã nói là không được , trong đó có 3 bệnh nhân . Trùm kín mít , có vô anh cũng đâu có nhận ra vợ anh ở đâu mà nhìn .
Chồng : BS cứ yên tâm , chỉ cần vô , em cam đoan không cần mở khăn trùm ra, em vẫn nhận ra vợ em !
BS : Thôi được , tôi đã nói với anh hết lời . Ngĩ cho cùng , anh là một người chồng có tình có nghĩa . Tôi cho anh vào nhưng nói cho anh biết : Trong đó , có 3 bệnh nhân nữ , 1 trong số đó là vợ anh . Anh chỉ được phép mở khăn ra một lần . Nếu không đúng là vợ anh thì thôi đấy nhé .
Chồng : Dạ , cảm ơn BS .
Trong phòng : Anh chồng đi trước , vị BS đáng kính theo sau . Anh chồng đi qua , đi lại trên đầu các bệnh nhân hai lần rồi dừng lại chỉ vào một người : Thưa BS , đây là vợ em .
BS mở nhẹ khăn trùm mặt và anh chồng reo lên : Đúng là vợ em .
Vị BS rất ngạc nhiên và muốn biết làm sao anh chồng có thể nhận ra vợ mình .
Anh chồng thì thầm vô tai BS ( nhanhot có máy trợ thính nên nghe được ) : Em đi qua đi lại hai lần . Cứ đến hai chổ kia thì ... của em nó lại lên . còn tới chỗ kia thì tự nhiên nó xẹp lại . Em biết tới chổ mà nó xẹp thì chắc chắn là vợ em rồi . BS có thích của lạ như em k ?