Hai Gia đình thông gia không ưa gì nhau . Một hôm anh chồng mua một con cá lóc ( Cá chuối ) về , anh cắt phần thân nấu cho con, vợ ăn . Sau đó nói với vợ : Đầu cá lóc nấu canh chua ngon lắm . Vợ liền nấu một tô canh chua nhờ chồng đem lên cho bố vợ . Dọc đường , anh chồng dừng xe lại và nghĩ : Nấu rồi thì ngọt ở cái nước , thôi thì gỡ 2 miếng thịt má của cái đầu cá ra cũng chẳng ảnh hưởng gì .
Ông bố vợ cứ hậm hực mãi . Chọn hôm trời mưa , cúp điện . Bụng nghĩ : phen này ông qua kiểu gì bà cũng phải đốt đèn , cho tốn dầu chơi . Quả thực , chị Sui đốt đèn mời anh Sui ngồi và đon đả : Tui nghĩ chắc anh Sui ăn cơm rồi mới qua chơi , mà đã ăn cơm rồi thì chắc cũng uống nước rồi , tui khỏi pha nghen . À mà ngồi nói chuyện thì cần chi đèn. Để tui tắt đèn cho khỏi tốn dầu nhé .
Nói xong , chi sui tắt đèn để tiết kiệm dầu .
Nói chuyện chút , anh Sui có ý bực vì chị Sui quá keo kiệt . Anh xin phép chị về . Chi Sui liền nói : Từ từ anh . Để tui đốt đèn , kẻo anh không thấy đường đi , lỡ gãy chân tui phải đi thăm thì tốn kém !
Anh Sui vội nói :
- Từ từ chị . Để tui mặc quần cái đã . Nãy giờ nói chuyện với chị , không có đèn , tui đâu có sợ xấu hổ nên cởi quần ra chớ mặc quần nó mài vô ghế mòn đi cũng phí . Chị chờ tui mặc quần đã nha !